Linh Chu

Chương 480: Huyết dịch rung động




- Phong Đại Ngưu!
Khóe miệng Nạp Lan Tuyết Táng nhếch lên, đọc cái tên này một tiếng, nói:
-Nạp Lan Tuyết Táng ta lúc năm tuổi đã nẫu mẫu thân, ăn huyết nhục của nàng, sau lại kích sát phụ thân, lấy máu của hắn huyết tế cửu kiếm. Chặt đứt thân tình, chặt đứt nhân tính, chỉ vì tu luyện Cửu U Tuyệt Tình Ma Kiếm.
- Lúc mười tuổi ta ra khỏi gia tộc, đi nửa Thần Tấn vương triều, dùng giết người để tu luyện kiếm quyết, dùng ăn thịt người để tự nói với mình, nếu ngươi không ăn người sẽ bị người khác ăn mình.
Tuổi của Nạp Lan Tuyết Táng cũng chỉ mười bốn mười lăm, ăn mặc áo choàng hoa y gấm vóc, sau lưng buộc một cái túi đen, lớn lên vô cùng thanh tú, rất giống một vương tôn công tử.
Nhưng mà hắn nói ra những lời này thì khiến người ta không rét mà run.
Ngay cả thân tình cũng có thể chém giết, tuyệt tình kiếm này đáng sợ bao nhiêu?
- Vì sao ngươi nói với ta những chuyện này?
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm vào đôi mắt sắc bén của Nạp Lan Tuyết Táng, đây là con mắt còn lạnh hơn cả Địa Ngục Hàn Băng Sơn.
- Bởi vì ngươi đã có tư cách nghe câu chuyện của ta.
Nạp Lan Tuyết Táng cười lạnh nói.
- Vậy thì đúng là vinh hạnh rồi.
Phong Phi Vân nói.
- Ngươi cũng không cần vinh hạnh. Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, sau khi giết ngươi, ta sẽ uống máu ngươi, ăn thịt ngươi, bởi vì ngươi đã có tư cách kia.
Nạp Lan Tuyết Táng cười lộ ra hàm răng trắng nõn, vô cùng lạnh lẽo.
- Cái này... Dường như không phải là chuyện vinh hạnh gì.
Phong Phi Vân nói như vậy, kiếm của Nạp Lan Tuyết Táng cũng bay ra.
- Kiền Ảnh Kiếm!
Đây là một thanh kiếm dày như đá, đại khí cổ xưa, cho người ta cảm giác nặng nề, nó dài hai mét.
Một kiếm bay ra, kiếm khí nhanh như tia chớp.
Phong Phi Vân cũng dùng Hoàng Thổ Thuật khống chế lực lượng thổ thuộc tính, nhưng lại hoàn toàn không ngăn được Kiền Ảnh Kiếm, bị kiếm khí đâm thủng cánh tay, áo giáp bị đâm rách, nếu không phải tốc độ của Phong Phi Vân rất nhanh, một kiếm này đã chém cánh tay của hắn xuống..
- Trong kim hàm thổ, trong thổ hàm kim.
Phong Phi Vân dùng phượng hoàng thiên nhãn nhìn thấu chất liệu của thanh cổ kiếm này, khó trách dùng Hoàng Thổ Thuật không cách nào ngăn cản được, bên trong còn có "Kim" lực lượng.
Chuôi cổ kiếm này trong lịch sử Thần Tấn vương triều thập phần nổi danh, nghe đồn chính là thanh kiếm thiên sinh dịa dưỡng, nơi ra đời là một trong tám đại di tích Cửu U Phong. Vừa bắt đầu chỉ sinh ra cái bóng, thời điểm mặt trời mọc thì bóng kiếm dựng đứng trên vách đá.
Không có thật thể, chỉ là một cái bóng!
Thẳng đến ngàn năm sau thì kiếm thế mới mọc dài ra khỏi đất, cũng bởi vậy được gọi là "Kiền Ảnh Kiếm" .
XÍU...UU!!
Kiền Ảnh Kiếm hóa thành một đạo hình cung, lần nữa bay tới, thanh đồng linh thuyền hiển hóa ra, đánh bay ra ngoài, trên vách đá sinh ra hoa lửa, hỏa tinh tung tóe hơn mười thước.
Thanh đồng linh thuyền đã bị nữ ma tế luyện qua, tuy còn không có thức tỉnh thánh linh chi khí, nhưng chỉ bằng thân tàu khổng lồ cũng đã có thể phát huy ra lực lượng vượt qua linh khí bình thường..
Kiền Ảnh Kiếm xuất liên tục tám kiếm, Phong Phi Vân cũng tám lần tế thanh đồng linh thuyền ra ngoài, tám lần bị đánh bay.
- Thiên Lộc Kiếm!
- Địa Tuyền Kiếm!
- Nhân Hoàng Kiếm!
Ánh mắt Nạp Lan Tuyết Táng lăng lệ, ngón tay niết kiếm quyết, sau đó bay ra ba thanh kiếm hợp với Kiền Ảnh Kiếm, tổng cộng bốn chuôi, muốn chém Phong Phi Vân.
Nạp Lan Tuyết Táng dĩ vãng đối địch xuất ra một thanh kiếm, công một chiêu có thể đánh chết chín thành địch nhân.
Người có thể buộc hắn dùng hai thanh kiếm, tổng cộng cộng lại cũng không cao hơn hai mươi.
Có thể làm cho hắn tế ba thanh kiếm chưa tới ba người.
Nhưng mà hiện tại hắn trực tiếp sử dụng bốn thanh kiếm, bởi vậy có thể thấy được hắn coi trọng Phong Phi Vân như thế nào.
Bốn kiếm cũng ra, kiếm khí giao tung, có bốn đạo uy áp khác nhau tỏa ra, nếu như người tâm trí không kiên định, lúc bốn thanh kiếm vừa ra khỏi vỏ cũng đã không còn can đảm, sẽ bị kiếm đâm nội thương.
Người ngoài có lẽ không cảm nhận được sự đáng sợ của bóng kiếm, nhưng mà Phong Phi Vân đứng trong phạm vi của bốn thanh kiếm lại nhìn thấy bốn con cự long.
Bốn kiếm lực uy hiếp vượt xa Địa Ngục Hàn Băng Giới!
Bá!
Thiên Lộc Kiếm chém vào cổ Phong Phi Vân, lôi ra một đạo kiếm quang mỏng manh, cắt lấy một sợi tóc, sợi tóc phân thành hai nửa trong không khí.
Nguy hiểm thật!
Thiên Lộc Kiếm, Địa Tuyền Kiếm Nhân Hoàng Kiếm đều xuất thân từ cùng một nơi, cùng một người, chính là đệ nhất luyện khí đại sư Mộc Liên Tam của Thần Tấn vương triều từ trước tới nay.
Ngay cả ngọc tỉ, thần vương lệnh, hậu lệnh ba thánh vật của hoàng tộc cũng xuất ra từ trong tay Mộc Liên Tam.
Người này chuyên tâm vào nghiên cứu thiên địa nhân, đều dùng ba cái này làm cơ sở, một lần luyện sẽ ra ba thứ.
Thiên Lộc, Địa Tuyền, Nhân Hoàng, ba thanh kiếm chọn dùng chất liệu hoàn toàn giống nhau, nhưng mà sau khi tế luyện thì hoàn toàn khác nhau, đại biểu cho ba kiếm đạo khác nhau.
Ba kiếm này liên hệ chặc chẽ, uy lực còn đáng sợ hơn Kiền Ảnh Kiếm nhiều, mỗi một lần đều đâm vào chỗ hiểm của Phong Phi Vân, có mấy lần đâm xuyên áo giáp chạm vào làn da của hắn.
Uy lực bốn kiếm này cũng không bá đạo, nhưng mà chúng như du long, lại có thể làm cho thanh đồng linh thuyền không có đất dụng võ, bức Phong Phi Vân càng thêm nguy hiểm.
- Tiểu diễn thuật chi thiên đấu linh đài!
Phong Phi Vân thu hồi thanh đồng linh thuyền, tế ra tiểu diễn thuật đệ nhị chiêu.
Trong không khí truyền tới chấn động kịch liệt, giống như gợn sóng nước xuất hiện, bốn mươi đạo sóng nước hiện ra, hóa thành một tế đàn hình tròn bao phủ Phong Phi Vân, xoay tròn thật nhanh, bỏ qua bốn thanh kiếm này lại phía sau.
Bành! Bành! Bành. . .
Thiên đấu linh đài hộ thân, bốn kiếm căn bản không thể chạm vào thân thể Phong Phi Vân, bị ngăn ở bên ngoài.
- Ngươi cũng tiếp ta một chiêu a!
Thân thể Phong Phi Vân đột ngột mọc lên từ mặt đất, sát khí bao phủ Nạp Lan Tuyết Táng, bốn mươi cổ đài không ngừng xoay tròn, hào quang lập lòe, toàn bộ đều đánh về phía Nạp Lan Tuyết Táng.
Ầm ầm!
Thiên đấu bệ thần không ngừng xoay quanh mặt đất, lực lượng cuồn cuộn không dứt, Nạp Lan Tuyết Táng không thể không lần nữa niết động kiếm quyết, tế ra thanh kiếm thứ năm.
- Cự Khuyết Kiếm!
Đây là thanh cự kiếm dài ba trượng, cự khuyết có thể trảm long, một kiếm vừa xuất đã chém nát bốn mươi tòa thiên đấu linh đài.
Nhưng trong nháy mắt linh đài vỡ vụn, một bàn tay lớn đánh ra ngoài, phía trên có năm sắc thái bao phủ lực lượng ngũ hành, một chưởng đánh vào đỉnh đầu Nạp Lan Tuyết Táng, chấn vỡ mũ trên đầu của hắn, tóc dài mất trật tự rủ xuống.
Nếu không phải năm kiếm quay về hộ chủ, một chưởng này không chỉ đánh vỡ cái mũ của Nạp Lan Tuyết Táng đơn giản như thế.
- Nạp Lan Tuyết Táng cũng đã dùng tới năm thanh kiếm rồi!
Liễu Thừa Phong chậc chậc rung động, Phong Đại Ngưu này quả nhiên không phải kẻ tầm thường.
Một trận chiến hôm nay, cái tên Phong Đại Ngưu nhất định vang vọng cả Thần Tấn vương triều, đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn không chết trong tay Nạp Lan Tuyết Táng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.