Linh Chu

Chương 557: Khiêu khích (1)




Sư thúc nguy rồi, cường giả thế hệ trước đang ra tay, nơi này chỉ sợ chả mấy chốc sẽ bị công phá.
Vương Mãnh lo lắng.
Lục Ly Vi cười nói:
- Phong Phi Vân, ngươi cùng ta hợp tác. Ngươi tìm Nam Cung Hồng Nhan, bảo nàng ta gỡ xuống Huyết Cấm Huyền Trạc trên cổ tay ta. Ta có biện pháp để ngươi chạy thoát một mạng.
Lời của nàng, Phong Phi Vân đều không tin nửa câu. Hắn nhảy tới trên quan tài rồi nhìn ra xa bên ngoài dịch quán. Ba vị lão nhân Tử Minh Thi Động đang xuất ra Chấn Thi Thần Phù, mỗi một bùa chú đều dài đến mấy chục thước, tựa như ba cái đại ấn màu tím ngất trời, đang công kích nữ thi trong quan tài.
Ba ông lão này mặc dù vẫn còn không hề đạt tới cấp bậc Bán Bộ Cự Kình, nhưng mà cũng không kém nhiều lắm. Ba người đã tu luyện mấy trăm năm, hiểu được bí pháp khắc chế Thi Tà, không ngờ áp chế quan tài kia đến không thể nhúc nhích.
Một hồi gió lạnh thổi qua.
Trong phòng dịch quán không biết từ khi nào đã xuất hiện thêm một nữ nhân.
Nàng mặc nho y màu trắng, lưng quấn một dải Yêu Đái. Nó cuốn lấy vòng eo mảnh mai mượt mà, dáng người cao dong dỏng, ngực đẫy đà đến có hơi quá phận. Phong Phi Vân đứng ở trên quan tài, thậm chí đều có thể nhìn thấy hai vú như cái bát bên trong vạt áo xanh ngọc của nàng.
Nàng lại không mặc áo ngực. Cũng đúng, bộ nho y màu trắng trên người này đều là Phong Phi Vân mặc vào cho nàng, chưa từng có cởi ra. Nên đương nhiên bên trong cũng không có mặc cái gì.
Phong Phi Vân vẻn vẹn chỉ là có hơi liếc liếc mắt, liền đón nhận ánh mắt lạnh như băng của nàng. Toàn thân đều như rơi vào hầm băng, còn thiếu chút nữa mà ngã xuống từ trên quan tài.
Nữ Ma xuất quan!
Trên bầu trời, mây đen như sa xuống thành trì.
Trong dịch quán, thi khí âm trầm.
Nữ Ma mặc nho y màu trắng của học viện Vạn Tượng Tháp, thơm mát thanh nhã. Trên người không có một tia thi khí, ngược lại có được một cỗ khí chất tiên nhân thoát tục.
Cũng không ai biết là nàng đã đi ra từ lòng đất khi nào, giờ đã đứng ở trong phòng. Một đôi mắt nhung có ánh nhìn lạnh như băng, nhưng còn nhiều hơn là sự hờ hững.
Phong Phi Vân tự nhiên biết nàng đã dưỡng thương trong dòng Huyết Hà dưới lòng đất. Lúc trước hắn cho là không có thời gian vài năm thì vết thương của nàng không thể khỏi hẳn. Dù sao tu vi càng cao, sau khi bị thương mà muốn khỏi hẳn cũng càng khó.
Không nghĩ tới lại đúng vào giờ này khắc này thì xuất quan. Đây chính là một nhân vật so với Cự Kình thì vẫn còn khủng bố hơn, mừng giận vô thường, coi nhân mạng như cỏ rác. Cũng không ai biết giờ phút này nàng xuất quan là chuyện tốt hay là xấu ?
- Chà, vị học tỉ này tại sao lại mặc học bào của sư thúc?
Vương Mãnh nhìn theo bóng lưng Nữ Ma, nhận ra bộ nho y trắng mà Nữ Ma mặc trên người chính là học bào của Phong Phi Vân.Ở chỗ chéo áo hắn thấy được tên của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân ho khan hai tiếng!
Vương Mãnh lập tức cảm giác được không thích hợp, nhìn bóng lưng trước mắt này, càng ngắm càng nhìn càng quen mắt.
Nhưng mà Lục Ly Vi lại không có ý thức được sự nhắc nhở của Phong Phi Vân, cứ cười nói:
- Yêu Ma Chi Tử thật sự là giống đa tình, tại Vạn Tượng Tháp chỉ sợ có không ít nhân tình chứ?
Nữ Ma đôi mắt huyền đen nhánh, trong mắt ánh sao trời sáng lạn, tựa hồ căn bản nghe không được những lời bọn họ đã nói.Nàng chỉ là mải miết nhìn không khí chiến tranh bên ngoài dịch quán.
- Phịch!
Lục Ly Vi còn muốn cười nhạo Phong Phi Vân vài câu, đột nhiên nhìn thấy Vương Mãnh quì ở trên mặt đất.
Vương Mãnh thấy rõ hình dáng của Nữ Ma thì bị dọa đến hai chân như nhũn ra, "phịch" một tiếng quỳ trên mặt đất, trong lòng mắng to đại xạo. Lần này bị sư thúc lừa thảm, không phải nói đây là nhà bằng hữu, tại sao vị nữ sát thần này lại chạy đến ?
- Bái, bái kiến Nữ Ma đại nhân!
Vương Mãnh không dám liếc mắt nhìn Nữ Ma nữa.
Cái gì? Nàng chính là Nữ Ma, làm sao có thể!
Lục Ly Vi sợ đến sắc mặt trắng bệch, nhìn một chút dáng vẻ của Vương Mãnh giờ phút này, lại nhìn một chút sắc mặt cứng lại của Phong Phi Vân, hẳn đây là thật sự, đây chính là Nữ Ma trong truyền thuyết.
Chẳng lẽ truyền thuyết là thật sự, Phong Phi Vân thật là sứ giả của Nữ Ma.
- Chúc mừng Nữ Ma đại nhân đã khỏi hẳn vết thương, chiến lực trở lại đỉnh cao, chín tầng trời mười tầng đất lại không có địch thủ.
Phong Phi Vân chắp tay vái một cái.
- Biết là tốt rồi.
Nữ Ma có hơi liếc mắt nhìn hắn rồi hỏi:
- Đối với ngươi ta thấy rất quen thuộc, ngươi tên là gì?
Phong Phi Vân toát mồ hôi hột. Chỉ không thấy một đoạn thời gian, mà Nữ Ma lại đã quên tên của hắn không còn một mảnh. Lần này còn đỡ, may là nàng đối với Phong Phi Vân vẫn còn có một chút ngờ ngợ. Nếu như không có nguyên nhân này thì tất cả ở đây đều đã bị nàng giết sạch.
- Nữ Ma đại nhân, ta gọi là Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân đáp.
Nữ Ma cau hàng mi một cái, bắt đầu ghi nhớ cái tên Phong Phi Vân, rồi nhàn nhạt nói:
- Thì ra là ngươi, ngươi không phải chính là một gia nhân của ta sao.
Gia nhân đại gia ngươi a! Trí nhớ cũng quá kém!
Phong Phi Vân rất muốn mắng chửi người, nhưng cuối cùng là không hề mắng. Hắn chỉ nghiêm túc nói:
- Nữ Ma đại nhân, là sứ giả a!
- Được rồi! Phong Phi Vân đúng không! Ngươi đã có tư cách tiến vào trong trí nhớ của ta, sau này ta cũng sẽ không lại quên ngươi.
Nữ Ma nói.
Phong Phi Vân rốt cuộc cảm giác những lời này có rất nhiều chỗ tương tự với câu "Ngươi hóa thành tro ta cũng nhận được ngươi".
Rất nhiều người tu vi cường đại, vì chuyên tâm với Tiên Đạo nên đều sẽ tự động quên những người và vật khác không có quan hệ cùng Tiên Đạo, Nữ Ma hẳn là cũng là tu luyện loại Tịnh Tâm Thuật Pháp.
Nhưng mà hiện tại nàng đã nhớ được Phong Phi Vân, như vậy coi như trôi qua ngàn năm, trăm năm thì nàng đều sẽ không quên.
Nữ Ma đi tới, vươn một ngón tay ngọc mảnh khảnh, chỉ vào mi tâm của Phong Phi Vân mà nói:
- Trả lại Thanh Đồng Linh Chu cho ta!
Trả lại muội muội ngươi a! Thanh Đồng Linh Bảo vốn chính là đồ của ta.
Ngón tay của Nữ Ma, so sánh kiếm bén thì đều phải đáng sợ hơn. Nó chỉ vào mi tâm của Phong Phi Vân, mà đã có thể làm đông lại linh hồn của hắn.
Phong Phi Vân tự nhiên không có khả năng giao Thanh Đồng Linh Chu cho nàng. Đây chính là một nữ cường đạo, từ trong tay Phong Phi Vân cứ thẳng tưng cướp đoạt đi Hóa Đạo Thạch, hiện tại lại muốn cướp đi Thanh Đồng Linh Chu lần nữa. Thiên hạ nào có chuyện thật là tốt như vậy.
Phong Phi Vân đã sớm ngờ tới Nữ Ma sẽ nhớ tới Thanh Đồng Linh Chu, cho nên đã dùng Long Mã Hà Đồ bọc kín Thanh Đồng Linh Chu, giấu ở dưới đáy đan điền.
Có Long Mã Hà Đồ che đậy, coi như Nữ Ma có tu vi thông thiên thì cũng không có khả năng tìm ra Thanh Đồng Linh Chu trên người Phong Phi Vân. Trừ phi nàng xé đôi thân thể Phong Phi Vân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.