- Nữ Ma đại nhân, Thanh Đồng Linh Chu một mực bảo quản trên người của ta, chính là chờ đợi vào lúc ngài xuất quan thì sẽ tự tay giao vào trong tay của ngài.
Phong Phi Vân nói với vẻ mặt chân thành tha thiết.
Ngón tay Nữ Ma vẫn chỉ vào mi tâm của hắn, đôi mắt như khoảng không vũ trụ mênh mông đang gắt gao nhìn chăm chú hắn.
- Nhưng mà, liền mới vừa rồi, Thanh Đồng Linh Chu đã bị người cướp đi.
Phong Phi Vân ra hiệu cho Vương Mãnh, muốn hắn phối hợp.
Vương Mãnh ngầm hiểu, đột nhiên khóc lớn tại chỗ, bắt đầu kêu rên
- Nữ Ma đại nhân, đều trách tu vi chúng ta quá thấp, mới không thể giữ được thần vật này. Ta và sư thúc vốn định đi đoạt lại Thanh Đồng Linh Chu, cung kính giao vào trong tay của ngài, cũng không nghĩ lại vẫn thất bại, còn bị bọn họ đánh cho trọng thương. Bọn họ hiện tại đã đến trước cửa, muốn giết người diệt khẩu a!
- Nữ Ma đại nhân, bọn họ quả thực quá kiêu ngạo, ngay cả đồ vật của lão nhân gia người mà cũng dám động, không biết có còn thiên địa hay không a!
Trong mắt Nữ Ma mang theo vài phần nghi ngờ, chậm rãi thu hồi ngón tay. Nàng nhìn về hướng bên ngoài dịch quán mà có thêm vài phần sát ý.
Bên ngoài dịch quán, đã có rất nhiều tu sĩ hiện thân, ai nấy đều có khí tức như cầu vồng, đằng đằng sát khí, có người vẫn còn cầm giữ Linh Khí.
Cỗ quan tài kia đã bị ba vị lão nhân Tử Minh Thi Động đánh nát, họ đang toàn lực trấn áp nữ thi tóc đỏ kia. Đánh cho nữ thi tóc đỏ toàn thân đều là vết máu.
Phong Phi Vân ngấm ngầm không lưu dấu vết nhìn chăm chú Nữ Ma. Mặc dù nàng có tu vi cường đại, nhưng cuối cùng chỉ là một người si đạo một lòng theo đuổi Tiên Đạo, đối với đạo lí đối nhân xử thế thì hiểu biết quá ít. Nếu muốn lừa gạt nàng thì cũng không phải một kiện chuyện khó khăn lắm.
Điểm này liền rất giống một đời trước của Phong Phi Vân, đó là tộc trưởng Phượng Hoàng Yêu Tộc. Tu vi cường đại như thế nào, nhưng mà lại chỉ biết là theo đuổi lực lượng cao nhất, quanh năm đều bế quan tu luyện, đối với bốn chữ "Lòng người hiểm ác" này thì hiểu được quá ít, cho nên mới bị một nữ nhân lừa gạt, chết ở trong tay một nữ nhân.
Sau khi mượn Thanh Đồng Linh Chu, chuyển thế trọng sanh, mặc dù dung hợp linh hồn với một kẻ bất cần đời quần áo lụa là, nhưng mà cũng hiểu có được có mất.
Phong thiếu gia mặc dù ngu ngốc hơn người hàng chục lần, nhưng lại tội ác đầy đầu. Có điều hắn lại có một vài thứ mà tộc trưởng Phượng Hoàng không có. Đó chính là hiểu biết đối với làm chuyện xấu, hiểu rõ đối với nữ nhân thì hắn hoàn toàn có khả năng vượt xa tộc trưởng Phượng Hoàng mấy dãy phố.
Sau khi hắn dung hợp linh hồn với Phong thiếu gia, kỳ thật đó cũng là một loại bù đắp nhược điểm trong tính cách.
- Nữ Ma đại nhân, đám người này đã phao tin muốn bắt ngài, tế luyện ngài thành thi nô.
Phong Phi Vân tiếp tục khiêu khích, nếu như có thể khiến cho Nữ Ma ra tay, thì những cường giả bên ngoài này, coi như lại nhiều gấp đôi đều không đáng để ý.
Vương Mãnh mặt mày rưng rưng, nói với vẻ xót thương:
- Bọn họ nói muốn trừ ma vệ đạo, đánh với Nữ Ma, tế trời. Ngài xem bọn hắn đều muốn phong tỏa cả Cổ Thành, chính là muốn tế luyện toàn bộ chúng ta. Chúng ta chết không quan trọng, chỉ mất một mạng. Nhưng mà bọn hắn cũng dám bất kính như thế đối với Nữ Ma đại nhân, quả thực ta không chịu được.
- Chỉ cần Nữ Ma đại nhân nói một câu, chúng ta sẵn sàng lao ra đi liều mạng cùng bọn họ. Cho dù là đánh không thắng, vì Nữ Ma đại nhân mà chết thì cũng là đáng giá.
Phong Phi Vân và Vương Mãnh vẻ mặt xúc động phẫn nộ, đều đã lấy ra Thần Binh, lao về hướng bên ngoài dịch quán. Nhưng mà Nữ Ma nhanh hơn so với bọn hắn, đã đứng ở ngoài dịch quán trước một bước.
Khóe miệng Phong Phi Vân lộ ra nụ cười, cái này có trò hay để nhìn.
Bên ngoài dịch quán, đều đã biến thành phế tích, nửa tòa Cổ Thành đều bị hủy diệt, trên mặt đất đầy cảnh đổ nát thê lương, phố cổ tan vỡ, tường thành sụp đổ.
Tòa thành trì từ thuở xa xưa, lại bởi vì một hồi đại chiến mà biến thành đất khô cằn, chỉ còn vài tòa kiến trúc cổ vẫn còn hoàn hảo.
- Ha ha! Cuối cùng cũng là đã trấn áp được ngươi, quả nhiên là Đệ Nhị Thi Biến đỉnh cao, sắp sửa bước vào lần Thi Biến thứ ba. Cừ thật, sau khi trở về có lẽ có khả năng tế luyện thành một vị Thi Vương.
Một ông lão mặc áo bào tím phá lên cười, trên người của lão còn dính một vết máu, chính là bị nữ thi đánh cho bị thương, nhưng mà giờ phút này cũng đã không tồn tại.
- Rầm!
Ba chiếc bùa chú Trấn Thi Thần Phù đã trấn áp nữ thi tóc đỏ, xác chết bị sứt vài chỗ. Nó đang gầm rống trong ký hiệu, nhưng mà lại không cách nào tránh thoát ra nổi.
Nữ Ma liền đứng ở trong phế tích, lạnh lùng nhìn chăm chú cảnh tượng trước mắt này. Bộ nho bào màu trắng trên người không gió tự đu đưa, nay ở trong gió rét đang phát đi âm thanh phần phật.
Phong Phi Vân và Vương Mãnh đứng ở phía sau Nữ Ma, không nhanh không chậm đi ra.
- Cửu sư thúc, Phong Phi Vân đã ra !
Sở Cực Bắc thấy Phong Phi Vân đi ra từ trong dịch quán, bèn hô lên trước tiên.
Sau đó, một ông lão áo bào tím đưa mắt nhìn sang đây. Rồi lão trực tiếp nhảy vọt qua Nữ Ma và Vương Mãnh, chăm chú nhìn vào trên người Phong Phi Vân. Đây mới là công việc chủ yếu đích thực chiều nay, giết chết Yêu Ma Chi Tử.
- Hay cho ngươi lão già kia, cũng dám trấn áp Thi Tà dưới trướng Nữ Ma đại nhân, lá gan đúng là không nhỏ.
Phong Phi Vân không sợ hãi điều gì, trầm giọng mà quát.
Ông lão áo tím này có huyết khí trên người đậm đặc, khí tức khổng lồ, không biết so sánh Sở Cực Bắc thì cường đại hơn bao nhiêu lần. Lão đã tiếp cận cấp bậc Bán Bộ Cự Kình, nhưng mà lại cũng không nhận ra Nữ Ma, còn tưởng rằng chỉ là một đệ tử bình thường của học viện Vạn Tượng Tháp.
Ông lão áo tím khinh thường cười lạnh:
- Lại đem Nữ Ma ra hết cả đây, tiểu tử kia, ngươi hù dọa ai? Nói thiệt cho ngươi biết, Tử Minh Thi Động chúng ta lần này đến phủ Nam Thái chính là vì định bắt Nữ Ma, đem nàng tế luyện thành thi nô mạnh nhất của Tử Minh Thi Động chúng ta.
Ông lão áo tím cảm giác được một đạo ánh mắt đang lạnh lùng nhìn chăm chú chính mình. Đúng là nữ học viên Vạn Tượng Tháp đang đứng chung một chỗ với Yêu Ma Chi Tử kia. Nữ học viên này quả thực khuynh thành tuyệt mỹ, dáng người linh lung, tuyệt đối là mỹ nhân khó gặp.
Một tiểu bối Vạn Tượng Tháp thôi, ông lão áo tím trong lòng khinh thường cười lạnh.
Phong Phi Vân và Vương Mãnh trong lòng cười thoải mái.
Vương Mãnh dõng dạc nói:
- Lão gia hỏa này thật sự rất đáng ghét, những lời đại nghịch bất đạo như thế mà đều nói được. Điều này làm cho mặt mũi Nữ Ma đại nhân còn biết giấu vào đâu?
- Thôi thôi, Tử Minh Thi Động này cũng quá kiêu ngạo, không ngờ lại muốn tế luyện Nữ Ma đại nhân thành thi nô, là điều cho dù nhẫn thì cũng không thể nhẫn a!
Phong Phi Vân cũng là tức giận không thôi.