Linh Chu

Chương 613: Cầm nã yêu nữ (1)




Dưới nửa vầng trăng, da thịt trên mặt nàng óng ánh tựa như ngọc, hàng mi như liễu, giống như nàng tiên từ Tiên Giới giáng xuống.
Liền vào lúc nàng tính toán quay về, từ phía sau truyền đến một tiếng ho khan của nam nhân, khụ khụ rất nặng. Tựa hồ phải moi hết lục phủ ngũ tạng từ trong thân thể ra ngoài.
- Ai?
Vạn Hương Sầm cả kinh, lại có người có thể không một tiếng động tiếp cận chính mình.
- Khụ khụ, một nam nhân để ngươi không cười nổi.
Trong bóng tối, chậm rãi đi ra một nam nhân có vẻ bệnh tật, ống tay áo che tại miệng, vẫn còn ho khan. Nhưng mà đôi mắt kia của hắn lại đặc biệt sáng ngời, sáng ngời tựa như hai ngôi sao lạnh.
Khóe miệng của hắn nhếch lên một nụ cười khẽ, cười đến khiến cho bất cứ một người nữ nhân nào trong thiên hạ đều sẽ sợ hãi trong lòng.
...
Màn đêm như làn sương lạnh giá, gió lạnh thổi bay áo khoác, trong không khí tràn ngập mùi vị đắng chát sơn dã của cây khổ chá.
- Là ngươi!
Vạn Hương Sầm mắt nhung chớp động tỏa ra màu sắc khác thường. Nàng nhìn chăm chú thiếu niên đi ra từ trong bóng tối này. Đôi tay ngọc thon thả chắp ở phía sau, từ lòng bàn tay tỏa ra một vầng ánh sáng. Nó biến thành cánh hoa linh khí màu hồng nhạt, sắc bén tựa như lưỡi dao, tỏa ra Hỏa Diễm.
Từ trong da thịt ngọc ngà của nàng tản ra một mùi hương thơm mát. Nàng đứng ở trên đỉnh núi mà tựa như một cây linh hoa tinh khiết.
Mùi thơm trời sinh mà đến này đã thu hút tới một số lớn linh điệp.
Phong Phi Vân từ từ đi tới, hắn hỏi:
- Đang kinh ngạc là ta còn chưa chết?
Vạn Hương Sầm mảnh mai chập chờn, dải lụa màu trên vai được một cỗ linh khí màu tím dẫn động bắt đầu nhẹ nhàng nâng lên như cánh bướm sặc sỡ. Mấy sợi tóc trên đầu phớt qua gương mặt có vẻ đặc biệt phong tình vạn chủng, nàng lại cười nói:
- Ta chỉ là đang rất ngạc nhiên, vào lúc sinh mệnh của ngươi không còn nhiều, thì hẳn phải là đi tìm mĩ nhân Đệ Nhất Thiên Hạ của ngươi, làm thế nào mà lại tới đây?
Xoạt, xoạt, xoạt, xoạt!
Bốn đạo bóng dáng thon thả yểu điệu bay từ trong đêm tối. Bốn người nữ nhân mặc trường bào màu đen, dáng người cao dong dỏng, hai chân thon thả bay xuống. Mọi người bọn họ đều có tu vi không tầm thường, trên làn da trắng lưu động được tinh quang, trên đỉnh đầu trôi nổi một tòa Hắc Liên. Trên mỗi một sợi tóc đều tràn ngập linh khí, nhổ xuống một sợi tóc, đều có thể trở thành vũ khí sắc bén nhất.
Mười hai Lộ bụi mù đen tuyền cuồn cuộn vọt tới, mười hai ông lão đã sống mấy trăm năm chạy tới. Bọn họ đều là cảnh giới Thiên Mệnh, liền đứng ở phía sau Vạn Hương Sầm, tinh mang đen tuyền ở sau lưng bọn họ bắt đầu khởi động, tựa như lưng đeo một mảnh Hắc Vân Ma tôn.
Bốn vị nữ hộ điện và mười hai Lộ Điện Hạ Hộ Đạo Nhân đồng thời chạy tới, sức mạnh bên Vạn Hương Sầm lập tức tăng nhiều.
Lúc trước tu vi của nàng đã trên Phong Phi Vân, giờ phút này càng không sợ. Dưới chân dẫm một mảnh hoa vũ, thân thể bắt đầu bồng bềnh, nàng đứng ở giữa không trung trên một tòa Thất Phẩm Liên Thai nở rộ.
- Bắt sống Yêu Ma Chi Tử, ai có thể lấy được Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể hắn, Điện Chủ tất có trọng thưởng.
Vạn Hương Sầm ngồi ở trên Thất Phẩm Liên Thai, gương mặt tinh xảo tuyệt vời đắm chìm trong ánh trăng trong trẻo, càng tôn thêm vài phần cao quý.
- Nếu hắn đi tìm cái chết, ta đây sẽ tới đưa hắn một đoạn đường.
Một ông lão hai tay kết xuất ấn quyết, giữa hai tay phát ra một vầng sáng xanh. Một thanh kiếm cổ màu xanh dài ba thước bay ra từ trong vầng sáng xanh. Nó nâng cái đuôi thật dài mà lao về hướng tới Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân chậm rãi vươn một ngón tay, một chùm tia sáng màu vàng hiện ra trên ngón tay. Nó ngưng tụ một nửa khí lực của vùng rừng núi, một ngón tay đã đập vỡ thanh kiếm cổ màu xanh này.
Chân đạp Luân Hồi Tật Tốc, thân thể đột nhiên mất đi bóng dáng. Vào lúc lại xuất hiện lần nữa thì hắn đã đứng ở phía sau lão già kia, lại qua loa hời hợt điểm ra một ngón tay.
Chỉ quang bay ra.
Tức thì xuyên thủng hộ thể chỉ quang bên ngoài lớp da của ông lão, đâm tới phá vỡ gáy lão, cắn nát thần thức trong đầu lão.
- Rầm!
Thân hình già nua chợt ngã thẳng cẳng xuống trên mặt đất, trong hai mắt trống rỗng có một tia tiên huyết chảy ra.
Một ông lão đã sống hơn ba trăm năm, liền chết như vậy ở trong tay Phong Phi Vân.
- Tu sĩ Đệ Thất Điện Sâm La Điện cũng chỉ đến như vậy, phế vật thôi.
Phong Phi Vân quay đầu, nhìn chòng chọc về hướng Vạn Hương Sầm ở giữa không trung, thân thể chợt biến thành một đạo khói trắng. Hắn bay lên, bụi mù liền cuốn về hướng Vạn Hương Sầm.
- Lớn mật, cũng dám bất kính đối với điện hạ chúng ta.
Bốn nữ nhân khoác áo choàng vàng đen đồng thời phi thân lên, dáng người thon thả mà lại nhanh nhạy. Trên đỉnh đầu xuất ra Hắc Liên làm bộc phát ra bốn cỗ lực lượng khí thế sáng ngời, như bốn vầng mặt trời đen.
Bốn vị nữ hộ điện này đều là tu sĩ thiên tư tuyệt đỉnh, đã trải qua tôi luyện sinh tử, xông qua cấm địa chết người, đều có thể sinh tồn trong ma sơn mà dị thú thường lui tới. Số tu sĩ chết ở trong tay bọn họ, quả thực vô số kể.
Bông Hắc Liên trên đỉnh đầu bọn họ chính là một loại tà pháp cấp bậc tuyệt học, mặc dù so sánh không bằng mười hai đại tà công, cũng đã không còn kém nhiều.
Đặc biệt bốn người bọn họ liên thủ thì chiến lực càng không phải chuyện đùa, đã từng đánh một vị tu sĩ tiền bối Thiên Mệnh Đệ Nhị Trọng đến trọng thương.
Thân thể Phong Phi Vân tựa như u linh, xuyên qua không gian giữa bốn đóa Hắc Liên, xuất nhập như chỗ không người. Bốn vị nữ hộ điện căn bản là không thể ngăn cản cước bộ của hắn.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Hai quyền nện ầm ầm từ phía dưới lên, ánh vàng lấp lánh, quyền đầu lớn như cái đấu. Đây là quyền pháp do hai ông lão mặt vàng đánh ra, trên quyền ngưng tụ được sức mạnh cần thiết của long hổ.
Hai ông lão này chủ tu lực lượng, đã có thể đánh ra lực lượng một hổ, huyết khí trên người có thể ngăn sông lật biển.
Phong Phi Vân trực tiếp duỗi tay ra, một cái chưởng ấn cực lớn vỗ ra ngoài, trên đó ngưng tụ được năm chủng loại sắc thái, đen, xanh, vàng, trắng, đỏ, tựa như năm đám Linh Vân tràn ngập ở lòng bàn tay.
Bàn tay cực lớn hạ xuống, trực tiếp đánh nát quyền ảnh màu vàng. Hai ông lão này tức thì bị chưởng ấn đánh cho chia năm xẻ bảy, toàn bộ không còn lực để đánh lại.
Đã có ba ông lão cấp bậc Thiên Mệnh chết ở trong tay Phong Phi Vân, ở trước mặt của hắn không chống đỡ được quá một hiệp.
- May là Phong Phi Vân trúng Diêm Vương Hủ Huyết, bằng không đương thời không người có thể tranh giành cùng hắn.
Vạn Hương Sầm nhìn Phong Phi Vân đang đi bước một tới gần, bốn vị nữ hộ điện và mười hai vị Điện Hạ Hộ Đạo Nhân cũng không thể ngăn nổi bước tiến của hắn.
Đây chính là một vị sát thần, cho dù là trúng Diêm Vương Hủ Huyết, thì vẫn có nhuệ khí động trời. Số người trong thế hệ trẻ tuổi có thể ngăn cản hắn, cực kì ít ỏi đến đáng thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.