Một tiếng u thán già nua truyền vào trong tai mỗi người:
- Sâm La Thập Điện, từ nay về sau, liền chỉ có cửu điện rồi.
Bá!
Gia chủ Phong gia đời thứ nhất đứng ở bên cạnh Phong Phi Vân bước về phía trước một bước, đằng không bay lên, trên đầu hất lên tóc đen dài hơn mười thước, hai mắt nghiêm nghị, chỉ riêng tà khí trên người hắn thôi đã đậm đặc hơn so với tất cả cường giả Sâm La Điện đệ thất điện cộng lại rồi
Cảnh tượng kia quả thật giống như một vòng trăng sáng nhô lên cao, ngôi sao chung quanh đều ảm đạm không ánh sáng.
Ngay khi mọi người còn chưa thấy rõ thân hình lão giả này thì hắn đã chậm rãi đánh ra, trong nhu hòa mang theo lành lạnh, chỉ một chưởng lại như là có uy năng khai thiên tích địa.
Một đạo chưởng ấn khủng bố tuyệt luân đẩy ra, giống như là từ trong tinh vũ đầy trời bay ra, một chưởng đánh cho tất cả cường giả Sâm La Điện đệ thất điện bay ra ngoài.
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
...
Mười sáu vị thái thượng trưởng lão cấp bậc nửa bước cự kình trong nháy mắt liền toàn bộ biến thành tro bụi, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có, đã bị một đợt chưởng phong đánh chết.
Bốn vị cự kình kia cũng bị lực lượng chưởng phong chấn cho chia năm xẻ bảy, huyết cốt bay khắp, máu tươi thiêu đốt trong không khí, hóa thành một hỏa cầu, rơi xuống mặt đất bên dưới, tràng diện như tận thế hàng lâm.
Vị Phó điện chủ kia cũng thân tử đạo tiêu, huyết nhục bị chưởng kình chấn thành huyết sa, chỉ để lại một cỗ xương cốt óng ánh sáng lóng lánh như bạch ngọc từ giữa không trung rơi xuống dưới, lăn trên mặt đất, phát ra tiếng vang binh binh.
Chỉ có vị Điện chủ đệ thất điện kia là không chết, nhưng cũng bị đánh cho người đầy lỗ máu, thất khiếu đổ máu, thân thể rất nhiều chỗ đều bị gió quét đi, trở nên huyết nhục ma phù, bị trọng thương cực kỳ nghiêm trọng.
Phong Mặc đứng trên trời cao, đỉnh đầu mây đen cuồn cuộn, càng lâu càng dày, tà sát khí trên người quả thực khiến Thiên Địa phải run rẩy, không biết có bao nhiêu người vào thời khắc này đều không bị khống chế quỳ trên mặt đất.
Khí tức quá cường đại, cực kỳ giống một Ma Thần vô địch.
Trên Thiên Mạc, nhật tiêu nguyệt xuất, đấu chuyển tinh di, lộ ra một bức thiên tượng thần bí mà tà dị.
Bầu trời triệt để ảm đạm, một vòng trăng tròn cực đại nhô lên cao, lơ lửng ngay trên vị trí đỉnh đầu Phong Mặc, ngôi sao đầy trời đều đang vận chuyển quay chung quanh trăng tròn.
0 Đây là... Nhật Nguyệt luân chuyển, đấu chuyển tinh di!
Phong Phi Vân nhìn qua thiên tượng quỷ dị giờ phút này.
Lần trước phát sinh ra loại thiên tượng này là khi nữ ma xuất thế, lại trước đó nữa thì phải ngược dòng tìm hiểu đến hơn sáu nghìn năm trước, từ khi Thần Tấn vương triều lập quốc.
Chỉ có đại thánh nhân xuất thế, hoặc là đại ma vương xuất thế mới sẽ phát sinh loại thiên tượng này.
Giờ khắc này, toàn bộ cao thủ cao cấp nhất Thần Tấn vương triều đều cảm nhận được một cổ tà khí từ nam phương truyền đến, khiến rất nhiều tu sĩ đã bế quan cả trăm năm phải bừng tỉnh.
Sơn lĩnh xa xôi, trên đỉnh một tòa cổ phật đường của Ngự Thú Trao, rượu thịt hòa thượng ôm một bình lớn rượu, nhìn qua phía nam, trường thanh thở dài:
- Một ma còn chưa đủ, hiện giờ lại ra một tà! Thời đại quần long phệ thiên đã đến, ai cũng không thể ngăn cản loạn thế xưa nay chưa từng có này, núi thây biển máu, vạn người chôn xương.
Tu sĩ đang trong Huyền Tinh Phúc Địa cả đám đều sợ không hiểu, tựa như tiến vào trong hầm băng vậy, lạnh run, không nói nên lời.
- Một chưởng đánh chết năm tôn cự kình, cái này... Đây tuyệt đối không phải là lực lượng tu sĩ cảnh giới Thiên Mệnh có thể có được, đây là một chân nhân cảnh giới Niết Bàn.
Tất cả tu sĩ trong ngọn núi trung ương đều toàn thân lạnh buốt, ánh mắt kinh hãi nhìn qua lão giả lơ lửng trên không trung kia, cả đám đều nhịn không được quỳ lạy, mà ngay cả cự kình cũng không ngoại lệ, toàn bộ đều quỳ rạp trên đất.
Toàn bộ Thần Tấn vương triều, tu sĩ có thể đạt tới cảnh giới Niết Bàn chỉ có chừng mười ngươi, mỗi người đều được xưng là "Chân nhân" .
Hơn nữa, trong mười người này, còn có mấy người đã là nhân vật vào vài ngàn năm trước, đã hơn một ngàn năm không xuất hiện qua ở Tu Tiên Giới rồi, rất nhiều người đều cho rằng bọn họ kỳ thật đã hao hết thọ nguyên, tọa hóa ở một nơi không muốn người biết nào đó.
Dù sao coi như là chân nhân, cũng là sẽ gặp phải thiên nhân ngũ suy, thân tử đạo tiêu.
Chân nhân chính thức được xác nhận còn sống ở nhân thế không quá năm ngón tay, bởi vậy có thể thấy được những cự kình này vì sao lại sợ hãi Phong Mặc như vậy, nguyên một đám liền tự động quỳ trên mặt đất.
- Đó là tổ sư, đó là tổ sư...
Không biết là đệ tử Phong gia nào rống lên:
- Ông trời... ơ... i! Thật là tổ sư, giống như đúc với trên bức họa.
- Tổ sư vậy mà không chết, Thiên hữu Phong gia ta, Thiên hữu Phong gia ta.
Rất nhiều đệ tử Phong gia thậm chí gào khóc rống lên.
Phong Mặc muốn chính là hiệu quả như vậy, hoặc là không ra tay, hoặc là ra tay liền phải chấn nhiếp người trong thiên hạ, muốn nói cho người trong thiên hạ biết, Phong gia không phải dễ khi dễ, thiên hạ đại loạn, Phong gia cũng muốn kiếm một chén canh.
Phong Mặc giam giữ lại Điện chủ Sâm La Điện đệ thất điện đã bị trọng thương, giống như ném một con chó chết, ra lệnh:
- Phong Phi Vân giết hắn đi!
Điện chủ đệ thất điện kiêu hùng cỡ nào, tuy rằng bị trọng thương, nhưng vẫn ngạo nhân mà đứng, trường bào trên người vỡ vụn, lại không mang theo một tia uể oải, ánh mắt bất khuất, ngược lại rất uy nghiêm.
Phong Mặc cũng đã sớm định Phong Phi Vân là người thừa kế của mình, hắn quay lại Phong gia, tiếp tục làm gia chủ Phong gia, Phong Phi Vân chính là gia chủ Phong gia đời sau, cho nên Phong Phi Vân nhất định phải dựa theo con đường hắn vạch ra đi tới, trở nên thiết huyết vô tình, trở nên hung ác.
Nhưng đây lại không phải là tác phong của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân đã bị trục xuất Phong gia, cũng không nghĩ qua sẽ quay lại Phong gia, ai cũng không thể khiến hắn khuất phục, ai cũng không thể khiến hắn vi phạm nguyên tắc của mình.
Phong Phi Vân thật giống như không nghe được lời Phong Mặc nói, trực tiếp lao tới một vũng mau, nâng Phong Vạn Lý, ân cần kêu lên:
- Nhị bá, Nhị bá...
Một chưởng vừa rồi của Phong Mặc không chỉ giết chết hết cự kình và nửa bước cự kình của Sâm La Điện đệ thất điện, càng lan đến rất nhiều người vô tội gần đó, Phong Vạn Lý bị bốn vị nữ hộ điện bắt chính là một trong số đó.
Bốn vị nữ hộ điện đều bị dư âm chưởng ấn kia chấn chết, mà Phong Vạn Lý cũng toàn thân là máu, ngũ tạng lục phủ trong thân thể đều bị hao tổn, đã hấp hối.
Phong Phi Vũ đánh Tử Phủ linh khí trong thân thể vào người Phong Vạn Lý, chữa trị nội thương của hắn, bảo vệ tâm mạch của hắn, trong lòng đối với Phong Mặc cực kỳ bất mãn, lão tà này ra tay thật sự quá tàn nhẫn, ngay cả tánh mạng người mình cũng không để ý tới.
Không chỉ riêng Phong Vạn Lý, một thủ ấn vừa rồi của Phong Mặc không biết đã đánh chết bao nhiêu đệ tử Phong gia. Nếu là hắn còn là một người có nhân tình, đối với cường giả cấp bậc như hắn mà nói, cái này hoàn toàn có thể tránh a!