Linh Chu

Chương 651: Nữ thần Tấn Hà (1)




Phong Phi Vân tự nhiên nghe ra được nàng không được như ý, ngạc nhiên nói:
- Tuyệt Sắc Lâu không phải nơi phong hoa tuyết nguyệt gần với Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu sao? Ở nơi tôn trong tư tưởng phong nhã như Thần Đô này đáng lẽ ra phải lăn lộn phong sinh thủy khởi mới đúng chứ?
Ngọc Thiền lắc đầu nói:
- Các tỷ muội từng bài danh top 10 ở Tuyệt Sắc Lâu hơn phân nửa đều bị người Tam đại hoa cung đào đi rồi, mất đi Hồng Nhan tỷ tỷ, Tuyệt Sắc Lâu hôm nay đừng nói là tranh giành không lại Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, coi như là so sánh với Thần Đô Tam đại hoa cung cũng phải kém một đoạn.
Lam nhi tức giận nói:
- Kỳ thật luận khúc đàn, luận kỹ thuật nhảy, những hoa hoàng kia của Tam đại hoa cung cũng không thể nào qua được tiểu thư và Huyết Vũ tiểu thư. Nếu tiểu thư nhà chúng ta cũng có một vị nhạc mê thiên tài cấp bậc sử thi, cam đoan có thể hấp dẫn vô số người đến Tuyệt Sắc Lâu, cũng có thể tung hoành Thần Đô như hoa hoàng của Tam đại hoa cung kia.
- Vì sao một vị thanh nhã nhân có được nhạc mê thiên tài cấp bậc sử thi lại có được lực kéo cường đại như thế?
Phong Phi Vân có chút khó hiểu.
Lam nhi nói:
- Đến nơi gió trăng nơi phần lớn đều là người trẻ tuổi, mà kiệt xuất nhất trong người trẻ tuổi lại là hai mươi vị thiên kiêu kiệt xuất được ghi trên 《 Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng 》 và 《 Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng 》, đó chính là thần tượng của người trẻ tuổi trong thiên hạ.
- Một khi có một vị thiên tài cấp bậc sử thi tiến vào hoa cung nào đó, liền lập tức sẽ có vô số quan lại quyền quý, vương tôn công tử, tiên giáo thiếu chủ mộ tiếng mà đến, thân giới lập tức trở mình gấp bội, thậm chí có thể sẽ được phong làm 'Đại gia'.
- Đại gia nổi danh nhất Thần Đô chính là Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu Dạ Tiêu Tương, cũng bởi vì có được ba vị nhạc mê thiên tài cấp bậc sử thi cho nên mới có thể có được địa vị hô phong hoán vũ tại Thần Đô như hôm nay.
- Tương lai nếu là có thời gian, ta có lẽ sẽ đến Tuyệt Sắc Lâu xem sao.
Phong Phi Vân nói.
Nghe được lời này trong lòng Ngọc Thiền đại hỉ, nếu Yêu Ma Chi Tử tiến vào Tuyệt Sắc Lâu, như vậy nhất định chấn động toàn bộ Thần Đô, dù sao đây chính là Thần Tấn vương triều đệ nhất thiên tài, mà nha hoàn gọi là Lam nhi kia lại có chút khinh thường, cũng không biết thiếu niên trước mắt này chính là một trong các thiên tài cấp bậc sử thi mà nàng sùng bái.
Phong Phi Vân dò hỏi:
- Đúng rồi, Ngọc Thiền cô nương đến Tàng Kinh Điện tìm kiếm Phật thư gì sao?
Nàng vốn đến đây bái Phật bên trên hương, nhưng nghe nói trong Tàng Kinh Điện có cổ thư ghi lại về thần tượng, vì vậy nàng cũng động lòng hiếu kỳ, cũng chính bởi vì thế nên hai người mới gặp gỡ ở chỗ này..
Ngọc Thiền nói rõ ngọn nguồn, Phong Phi Vân liền tiện tay đưa thẻ trẻ ở trên giá sách cho nàng, sau đó liền tiến vào trong Tàng Kinh Điện tìm kiếm điển tịch về thần thoại Tấn Hà.
Không bao lâu, Ngọc Thiền đã xem hết thẻ tre kia, chậm rãi đi đến sau lưng Phong Phi Vân, ôn nhu hỏi:
- Phong công tử, ngươi đang tìm sách gì, có cần ta hỗ trợ không?
- Ta muốn tìm một ít điển tịch về chuyện phát sinh ở bờ Tấn Hà.
Phong Phi Vân muốn từ trong chuyện xưa tìm được manh mối về thần tượng.
Ngọc Thiền và Lam nhi cũng bắt đầu hỗ trợ tìm kiếm, sau một lúc lâu sau, Ngọc Thiền ôm một khối mai rùa lớn bằng đầu người đi tới, trên mai rùa có khắc một ít văn tự cổ xưa, nói:
- Phong công tử, nơi này có một cuốn về truyền thuyết nữ thần Tấn Hà.
Văn tự trên mai rùa này đã thập phần xa xôi, rất khác với văn tự hiện giờ, Phong Phi Vân nhận lấy mai rùa, cẩn thận đọc lấy.
Nghe đồn, vào trước đây thật lâu, lúc đó Thần Tấn vương triều vẫn còn chưa thành lập, bên bờ Tấn Hà có một thôn trang nhỏ, tên là Lưỡng Nhân thôn, bởi vì toàn bộ trong thôn cũng chỉ có một nữ nhân và ca ca của nàng, nữ nhân này cực kỳ xinh đẹp, tất cả mọi người gọi nàng là Nguyệt Lượng. Ca ca nàng cũng là một thanh niên cần cù tài giỏi, tất cả mọi người gọi hắn là "Đông Phương", bởi vì phương đông chính là nơi mặt trời mọc.
Thế nhưng có một ngày, Lưỡng Nhân thôn không còn chỉ có hai người nữa, bỗng nhiên nhiều thêm một tiểu hài tử. Tất cả mọi người cảm thấy là giữa hai thân huynh muội này có gian tình, Nguyệt Lượng cũng là nữ hài tử không thuần khiết nên có người đã đánh chết nàng, ném vào trong Tấn Hà.
Đông Phương sau khi về nhà, mới biết được việc này, lập tức gào khóc, thì ra đứa bé kia là do hắn và một nữ tử thôn khác sinh ra, bởi vì cô bé kia sợ hãi phụ thân trách cứ, cho nên vẫn một mực giấu ở 'Lưỡng Nhân thôn ", lại không nghĩ tới lại làm hại đến Nguyệt Lượng đơn thuần xinh đẹp.
Đêm hôm đó, trong Tấn Hà truyền đến thanh âm khủng bố khiến cho người phải sợ hãi, tựa như Lệ Quỷ đang khóc rống, tất cả mọi người cảm thấy là vong hồn Nguyệt Lượng trở về muốn đòi mạng, vì vậy đều suốt đêm chạy tới trên đỉnh núi cao nhất.
Nước trong Tấn Hà dâng cao lên, vỡ tung đê, biến thành một mảnh hồng thủy, thật giống như toàn bộ thế giới đều bị nuốt chửng hết vậy.
Tất cả thôn dân đều bị dọa, liền quỳ gối trên đỉnh núi cầu thần linh phù hộ, cuối cùng lời cầu nguyện của bọn hắn cũng làm cảm động Nguyệt Thần thiện lương nhất trên cõi đời, Nguyệt Thần biến thành một cái Nguyệt Lượng Thuyền cực lớn chở đi vong hồn Nguyệt Lượng, biến mất phía chân trời.
Ba ngày sau, lũ lụt thối lui, thôn dân quay trở về thôn trang, phát hiện thôn trang vậy mà hoàn hảo không tổn hao gì, mọi người vừa cảm kích vừa xấu hổ day dứt với Nguyệt Lượng, vì vậy ngay ở bên bờ Tấn Hà xây lên một tòa thần miếu, dùng thạch đầu điêu khắc ra Nguyệt Lượng thần tượng, phong nàng làm "Nữ thần Tấn Hà" .
Phong Phi Vân sau khi đọc hết chữ trên mai rùa kia thì mày lại càng nhíu chặt hơn, rất hiển nhiên những câu chuyện thần thoại này đều rất hoang đường, chính là do người bình thường khắc lục, đối với người bình thường kiếp sau, coi như là tu sĩ cảnh giới Thiên Mệnh ở trong mắt bọn hắn cũng chẳng khác gì Thần Tiên rồi.
Hơn nữa những câu chuyện thần thoại này rất nhiều đều không tương xứng với sự thật phát sinh, căn bản không thể tin tưởng.
- Cái mai rùa này cũng có chừng chín ngàn năm lịch sử rồi.
Phong Phi Vân tu luyện Bát Thuật Quyển, đối với năm tuổi của đồ vật xem xét rất chuẩn
Mặc dù nói câu chuyện thần thoại không thể tin hoàn toàn, nhưng Phong Phi Vân vẫn từ trên đó tìm được một ít tin tức hữu dụng, ví dụ như "Nguyệt Lượng Thuyền", Phong Phi Vân nghĩ tới Thanh Đồng Linh Chu mang mình từ Hoàng Tuyền đến đây, chúng cực kỳ tương tự, đều có thể chịu tải linh hồn người.
Điểm này lại rất giống với câu chuyện thần thoại kia.
- Có lẽ có thể theo manh mối này tiếp tục tìm kiếm tiếp, mục tiêu kế tiếp, Nữ thần Tấn Hà thần miếu.
Trong đầu Phong Phi Vân hiện lên một ít đồ vật thần dị.
Lúc này, bên ngoài truyền đến một hồi tiếng ầm ỹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.