Đây chính là một kiện Thánh Linh Khí Mãnh, dù chỉ có một tia, cũng xa xa không phải những linh khí kia có thể so sánh được.
Những linh khí kia thậm chí sẽ trực tiếp bị Thanh Đồng Cổ Thuyền đánh bại.
Đây là hai loại khí mãnh cấp bậc hoàn toàn bất động.
Phong Phi Vân từ trong bốn mươi đạo thần thức, phân ra một đạo, ngưng tụ thành một bản thân nho nhỏ, hóa thành một quang điểm, trực tiếp bay vào trong đan điền...
Phong Phi Vân lơ lửng ở bên cạnh Thanh Đồng Cổ Thuyền, điều động lực lượng toàn thân, đan điền chi hải nước cuộn trào tuôn ra, linh khí toàn bộ đều đã đánh vào trong Thanh Đồng Cổ Thuyền, những linh khí này bị Thanh Đồng Cổ Thuyền điên cuồng hấp thu, đại khái qua nửa canh giờ, tựa hồ mới xuất hiện trạng thái bão hòa.
BA~! một tiếng thanh âm như vỏ trứng vỡ vụn vang lên.
Một tầng đám sương nhàn nhạt từ trên Thanh Đồng Cổ Thuyền chậm rãi thối lui, lộ ra hình thái chính thức của nó-- đây là một chiếc chiến thuyền vô cùng khổng lồ cổ xưa, nếu theo như tỷ lệ thần thức Phong Phi Vân ở trong đan điền chi hải mà tính toán thì chiếc chiến thuyền cổ xưa này dài chừng mấy ngàn dặm, tựa như một đầu sơn mạch khổng lồ vậy.
Đội thuyền lớn nhất Thần Tấn vương triều, Hồng Nha Phi Hạm ở trước mặt của nó chỉ như một hạt cát.
Đây là lần thứ hai Phong Phi Vân nhìn thấy hình thái bản tôn Thanh Đồng Linh Chu, trước đó lần thứ nhất là ở trên đường Hoàng Tuyền, lúc ấy chỉ thoáng nhìn qua đã bị đánh bay.
Giờ phút này, lần nữa chứng kiến, trong lòng lại càng thêm rung động không hiểu, chiếc chiến thuyền này thật sự quá khổng lồ rồi, quả thực không giống như phi chu bay trên bầu trời, càng giống như Hồng Hoàng Thần Chu xuyên thẳng qua giữa vũ trụ tinh thần, có thể từ một phiến tinh không này bay đến một phiến tinh không khác.
- Ông trời... ơ... i! Xem ra dự đoán của ta về nó còn không chính xác, chiếc cổ thuyền này khẳng định không chỉ đơn giản là Thánh Linh Khí Mãnh.
Phong Phi Vân bị khí tức phát ra từ trên Thanh Đồng Cổ Thuyền chấn nhiếp ở, mặc dù ở hắn kiếp trước chính là cường giả Vũ Hóa đệ cửu trọng cũng chưa từng thấy qua thứ nào có thể chấn nhiếp nhân tâm như thế.
Thanh Đồng Cổ Thuyền cũng đã sinh ra vết rỉ, Viễn Cổ khắc văn trên đó cũng đã mục nát đến mơ hồ, những đồ ảnh kỳ dị mà cổ quái trên vách thuyền coi như là Phong Phi Vân cũng mới thấy lần đầu, tựa hồ không thuộc về thế giới này.
Phong Phi Vân phi thân đáp xuống trên cổ thuyền, một cổ khí tức xa xưa mà bi thương liền đập vào mặt, mang đến cho người một loại cảm giác như tiến vào Thiên Địa cảnh giới khác, hành tẩu trên Thái Cổ đại địa.
Trên mặt đất tràn đầy tro bụi màu trắng dày đặc, những tro bụi này nhìn như bình thường, nhưng khi Phong Phi Vân cúi người đi nhặt thì dù chỉ là một hạt tro bụi nhưng cũng nặng như một tòa núi lớn.
Một hạt tro bụi có thể đè chết một vị tu sĩ Thiên Mệnh đệ nhất trọng, chấn vỡ linh hồn hắn.
Trời ơi!
Thiên hạ sao có thể có hạt bụi trầm trọng như thế, chẳng lẽ những hạt bụi màu trắng này đều là Thánh Linh tro cốt? Cũng chỉ có Thánh Linh tro cốt mới có thể trầm trọng như thế thôi.
Chẳng lẽ vào thật lâu trước kia, có rất nhiều Thánh Linh vẫn lạc trên chiếc cổ thuyền này, bởi vì thời gian thật sự quá xa xưa nên Thánh Linh bạch cốt cũng biến thành tro bụi màu trắng sao?
Đương kim chi thế, đã không thấy được Thánh Linh nữa, nơi này lại đầy Thánh Linh tro cốt, khiến người cực kỳ khiếp sợ.
Phong Phi Vân vừa hiện lên ý niệm đó trong đầu đã bị chính mình hù sợ, Thánh Linh xương cốt ngàn vạn năm bất hủ, làm sao có thể hóa thành tro tàn?
Chẳng lẽ còn lâu hơn ngàn vạn năm sao?
Đi tới chiếc cổ thuyền này, Miểu Quỷ Ban Chỉ trên ngón tay Phong Phi Vân liền nhảy nhót không thôi, phát ra vầng sáng đen nhánh, sáu văn tự cổ xưa trên ban chỉ cũng rung rung, chợt, vọt ra, tạo thành sáu tòa thần đồ.
Long Mã Hà Đồ lơ lửng ở trên đỉnh Thanh Đồng Cổ Thuyền cũng nổ bắn ra vầng sáng sáng chói, cùng Miểu Quỷ Ban Chỉ trong tay Phong Phi Vân giao tương hô ứng, Long Mã trong Tiền Hà tựa hồ cũng như muốn sống lại, phát ra thanh âm cao vút mà điếc tai.
- Miểu Quỷ Ban Chỉ và Thanh Đồng Cổ Thuyền quả nhiên có liên hệ không giống bình thường, Thanh Đồng Cổ Thuyền sở dĩ lại đưa ta đến Thần Tấn vương triều, đoán chừng cũng có quan hệ đến Miểu Quỷ Ban Chỉ.
Trong lòng Phong Phi Vân thầm nghĩ như thế.
Thủy Nguyệt Đình, Thanh Đồng Cổ Thuyền, Miểu Quỷ Ban Chỉ, tượng thần bên bờ Tấn Hà, Đông Phương Kính Nguyệt... Tất cả những thứ này hoặc nhiều hoặc ít đều tồn tại chút quan hệ, điều này chẳng lẽ thật sự chỉ là trùng hợp sao?
Kiếp trước và kiếp nầy vậy mà có nhiều liên lụy như vậy, tất cả mọi chuyện khiến suy nghĩ của người không cách nào yên tĩnh được.
Ánh mắt Phong Phi Vân dần trở nên ngưng trọng.
Oanh!
Trong lúc đó, ở trong Thanh Đồng Cổ Thuyền truyền đến một cổ lực đẩy không hiểu lực, khiến Phong Phi Vân bay ra khỏi cổ thuyền, Thanh Đồng Cổ Thuyền lần nữa bị một tầng vầng sáng vô hình bao phủ.
- Linh khí của ta hiện giờ chỉ có thể chèo chống Thanh Đồng Cổ Thuyền mở ra thời gian ngắn ngủi, muốn dẫn động Thanh Đồng Cổ Thuyền, cần hao phí quá nhiều linh khí.
Thần thức Phong Phi Vân lui trở về, quay về trong đầu.
Hiện giờ linh khí trong người Phong Phi Vân tuy rằng hạo miểu phồn đa, nhưng nhiều nhất chỉ có thể chèo chống Thanh Đồng Cổ Thuyền mở ra chín lượt hô hấp, thời gian dài hơn nữa, sẽ hao hết linh khí trong thân thể.
Nhưng, mặc dù chỉ là chín lượt hô hấp cũng đã tương đối đáng sợ, có thể sử dụng Thanh Đồng Cổ Thuyền, đánh ra chín chiêu, vậy chín chiêu này chính là chín chiêu mạnh nhất, coi như là linh khí của đối phương cũng có thể sẽ bị đánh tan nát.
Mà cùng lúc đó, Phong Phi Vân kinh hỉ phát hiện, "Ma tính" của Yêu Ma chi huyết và "Tà lực" của sống lưng Diêm Vương đều bị trấn áp xuống.
- Đây nhất định là bởi vì khí tức khổng lồ mà Thanh Đồng Cổ Thuyền phát ra đã chấn nhiếp chúng, như vậy cũng tốt, ta có thể toàn lực đột phá cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhị trọng rồi.
Lần thứ hai, trùng kích cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhị trọng!
Phong Phi Vân hai tay lần nữa mở ra, linh thạch trong hai tay cũng đã bị tiêu hao một nửa, chỉ còn lại chừng nửa nắm đấm.
Rất nhanh trong đan điền Phong Phi Vân liền ngưng tụ ra 3000 đạo Tử Phủ linh khí, tựa như 3000 đầu Tử Long ngao du trong đan điền, nhuệ khí động thiên, khiến thân thể Phong Phi Vân cũng nhịn không được run rẩy kịch liệt, tử mang trong đan điền bộc phát ra lực trùng kích trước nay chưa từng có.
Oanh!
"Thiên Địa" trong Tử Phủ Trung Cung cũng tựa như xảy ra vụ nổ lớn, lần nữa mở rộng, so với lúc trước lớn hơn mấy lần, có thể dung nạp càng nhiều Tử Phủ linh khí hơn nữa.
Phong Phi Vân chính thức bước chân vào Thiên Mệnh đệ nhị trọng!
Thiên Mệnh đệ nhị trọng và Thiên Mệnh đệ nhất trọng tuy rằng chỉ kém một tiểu cảnh giới, nhưng lực lượng lại tăng lên mấy lần, đạt đến một cấp độ hoàn toàn mới.
Phong Phi Vân từ trong tu luyện mở mắt ra, trong mắt có hai ngọn lửa vọt ra, nếu có người nhìn kỹ liền sẽ phát hiện ra trong mắt hắn tựa hồ như có hai đạo bóng dáng hỏa điểu..