Trên bầu trơi có một đám mây kim sắc bay tới, mang theo uy năng đại khí huy hoàng, lơ lửng trên ngọn núi, khí tức khổng lồ, trấn áp tất cả mọi người cực kỳ gian nan.
Đây chính là đệ tam hoàng tổ.
Giọng của đệ tam hoàng tổ giống như lôi đình truyền đi trong mây, nói:
- Có thể bắt đầu.
Một lão giả trường bào mặc vàng kinh sợ tới cực điểm, cúi đầu với đệ tam hoàng tổ trên bầu trời, lúc này nói:
- Thời gian ba ngày đã qua, bốn người được đề cử thần vương đã tới đây, hiện tại có thể bắt đầu tỷ thí.
- Vòng tỉ thí đầu tiên, truyền nhân Phong Phi Vân đấu với truyền nhân thất hoàng tử, truyền nhân thập bát hoàng tử đấu với truyền nhân thất thập nhị hoàng tử.
Đây là trận chiến mấu chốt của khảo hạch thần vương, quyết định điểm của người được đề cử.
Thạch Lan bước ra khỏi bóng lưng Phong Phi Vân, đứng trên con đường cổ, chậm rãi gỡ bảo kiếm ra khỏi lưng nàng, cầm kiếm đứng đó, giọng nói non nớt, ánh mắt kiên định, nói:
- Ta muốn chiến ba người!
Nàng chỉ có càng cường đại hơn mới được hoàng tộc xem trọng, mới có thể toàn mạng.
- Cái gì?
Ba hoàng tử cho rằng mình nghe lầm, lúc này một tiểu nữ hài chỉ cao một thước lại dõng dạc như thế, muốn khiêu chiến ba người, quả thật còn cuồng vọng hơn cả Phong Phi Vân.
- Phong Phi Vân, đệ tử của ngươi thật không biết trời cao đất rộng.
- Đúng là sư phó dạng gì, sẽ có đệ tử dạng đó, thật cho rằng đệ tử chúng ta dạy là bao cỏ hay sao?
- Nếu không xem ai ra gì, Ám Cụ không cần phải lưu thủ, xé nát tiểu nữ oa kia đi.
Truyền nhân ba hoàng tử đi ra, ba tiểu nam hài này có thiên tư không tầm thường, có trời sinh thần lực, có thể lực xé rách hổ báo, có thiên tư thông minh, thần thông hơi có thành tựu.
Ba tiểu nam hài này ai cũng lớn hơn tiểu Thạch Lan một cái đầu.
Trong đó nam hài cường tráng nhất còn cao lớn hơn tiểu Thạch Lan rất nhiều, cánh tay còn thô hơn cả eo Thạch Lan, một chưởng đánh nát tảng đá nặng trăm cân.
Ba hoàng tử tươi cười vui vẻ, hả hê nhìn qua Phong Phi Vân, vốn bọn họ chính là đệ tử dòng chính hoàng tộc, cố ý bài trừ Phong Phi Vân trước, vẫn không tìm được cơ hội, không nghĩ tới hiện tại đã có cơ hội rồi, ba người sao không thích được chứ?
Xôn xao!
Một đạo kiếm cung như thiểm điện quét qua.
Phốc!
Phốc!
Phốc!
Ba tiểu nam hài bay ra sau, ở trên không trung bị cắt thành hai đoạn, máu tươi phiêu phù rải khắp đất, sau đó rơi xuống vách núi.
Kiếm của Thạch Lan vào vỏ, lẳng lặng đứng trên cổ đạo, trong mắt không có chút ba động nào cả.
Ba hoàng tử lúc này như hóa đá, tươi cười trên mặt cứng đờ, không thể tin nhìn qua cảnh vừa rồi, chỉ một kiếm, tiểu nữ hài bảy tuổi có thể chém giết ba đệ tử của bọn họ, chuyện này khiến bọn họ không cách nào tiếp nhận được.
- Lão tổ, Phong Phi Vân tuyệt đối gian lận rồi, một tiểu nữ hài mới tu luyện hai ba ngày, cho dù có quán đỉnh cũng không có khả năng cường đại như vậy/
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
- Phong Phi Vân tuyệt đối tìm người tu luyện có nội tình, muốn lừa dối vượt qua kiểm tra.
Ba hoàng tử nhìn qua lão giả áo bào vàng khiếu nại, kháng nghị bất mãn trong lòng, bọn họ cũng không quan tâm ba tên đệ tử sống chết thế nào, bọn họ chỉ để ý thành tích bản thân, dù sao nếu Phong Phi Vân thắng, cho dù vòng thứ nhất kém cỏi cũng đã vượt qua ba người bọn họ.
Ba hoàng tử vẫn không cách nào tiếp nhận sự thật này.
Phong Phi Vân chính là đệ nhất thiên tài Thần Tấn vương triều, tốc độ tu luyện nhanh, đây là chuyện rất bình thường, nhưng nếu như nói hắn tìm kiếm đệ tử cũng khủng bố như thế, như vậy quá sức không thể tưởng tượng.
Đệ tam hoàng tổ ở trên bầu trời nội tâm cũng bị chấn nhiếp, một tiểu nữ hài mới tu luyện hai ngày đã cường đại tới mức này, uy lực chân chính của Bất Tử Ma Công đúng là khiến người ta sợ hãi.
- Tiểu cô nương này nhất định phải mang đi, nhất định phải nắm giữ trong tay hoàng tộc, nếu không thể khống chế thì sớm gạt bỏ.
Đệ tam hoàng tổ hàng lâm, nhìn qua tiểu Thạch Lan thật sâu, sau đó mang nàng đi, tiến vào trong tầng mây.
Tiểu Thạch Lan quay đầu nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, mà Phong Phi Vân không nhìn nàng, đặc biệt đạm mạc.
Duyên phận tới trong nháy mắt, duyên phận mất đi cũng trong nháy mắt.
Tát cả đều giống như đúc Phong Phi Vân suy đoán.
Lão giả áo bào vàng công bố thành tích, Phong Phi Vân ở vòng đầu tiên đạt mười điểm, ba hoàng tử phân biệt đượcba điểm.
Đệ tử ba người tuy bị Thạch Lan một kiếm chém chết, nhưng mà dù sao công pháp bọn họ hoàn thiện vẫn có nhược điểm.
- Hiện tại các ngươi có thể tiến vào đệ nhất long hoàng đại lục, tham gia đợt khảo hạch thứ hai.
Đệ nhất long hoàng đại lục cũng là khối đại lục Thần Tấn vương triều khai thác đầu tiên, đã có lịch sử gần sáu ngàn năm.
Có người trên đệ nhất long hoàng đại lục tiếp tứng cho bọn họ, chính là một nam tử trung niên mặc áo bào màu vàng, eo quấn đai lưng ngọc, mang theo khí thế không giận tự uy.
- Thành tích khảo hạch của các ngươi ở vòng đầu tiên ta đã xem qua, các ngươi đều rất ưu tú.
Ánh mắt nam tử trung niên nhìn qua bốn người, tiếp theo lại nói:
- Đợt khảo hạch thứ hai sẽ khảo hạch xem năng lực thừa nhận nhược điểm tâm lý, điểm sẽ là mười.
- Mỗi người đều có nhược điểm bản thân, đối với kẻ thống trị mà nói, tu vị có thể có nhược điểm, nhưng tuyệt đối không thể có nhược điểm tâm lý, một khi các ngươi kẻ nào ngồi lên vị trí thần vương, nhược điểm tâm lý bị người ta khống chế, như vậy sẽ uy hiếp lớn lao với vương triều.
Phong Phi Vân nhướng mày, hỏi:
- Ngươi làm sao biết nhược điểm chúng ta là cái gì?
Nam tử trung niên nói:
- Nhược điểm tâm lý không gì qua được tham lam, mỹ sắc, sợ hãi, ngạo mạn, tự phụ, đa nghi, ghen ghét, trước khi các ngươi tiến vào thánh địa hoàng tộc cũng đã có người điều tra qua các ngươi, nhược điểm tâm lý của các ngươi có thể bị ghi chép thành sách, hiện tại chính là thời điểm khảo nghiệm nhược điểm tâm lý của các ngươi.
Thất hoàng tử khinh thường cười cười, thần sắc ngạo mạn, nói:
- Vậy ngươi nói nhược điểm của ta là gì?
Nam tử trung niên nhìn qua hắn một cái, nói:
- Ngạo mạn, từ thái độ của ngươi bây giờ cũng chỉ đạt được ba điểm.
Nam tử trung niên không chút do dự ghi chép thành tích của thất hoàng tử lại.
Thất hoàng tử chỉ được ba điểm.
- Ngươi...
Thất hoàng tử nổi giận, ngang nhiên ra tay, đánh ra một chưởng vào nam tử trung niên.
Thật bát hoàng tử và thất thập nhị hoàng tử nhìn nhau, đồng thời ra tay, một đạo thần thông trực tiếp đánh lui thất hoàng tử.
Thất thập nhị hoàng tử cười lạnh, nói:
- Thất ca, ngươi bây giờ ra tay với giám khảo, lá gan đúng là không nhỏ a.
Phong Phi Vân chỉ đứng ở một bên nhìn qua ba huynh đệ này đấu đá lẫn nhau, vì cạnh tranh ngôi vị thần vương, thân huynh đệ cũng có thể giết.
Người trung niên đặc biệt đạm mạc, nói:
- Hiện tại ba người các ngươi đi tham gia khảo hạch thứ hai.
Phong Phi Vân, thập bát hoàng tử, thất thập nhị hoàng tử đều đi vào nơi khảo hạch, mà thất hoàng tử vẻ mặt không cam lòng lưu lại.