Linh Chu

Chương 806: Chiến pháp vô song (1)




Thị nữ lại nói:
- Hoàng tử Ngọc Kiền vương triều kia dường như có quan hệ không kém với Lý Tiêu Nam Lý công tử, cũng là đệ tử Thần Linh Cung.
- Chẳng lẽ là hắn đến thần đô.
Đông Phương Kính Nguyệt nhíu mày một cái.
Phong Phi Vân nói:
- Ngươi biết hắn là người phương nào sao?
Đông Phương Kính Nguyệt gật gật đầu, nói:
- Có thể một chiêu đánh bại nhân vật như Tây Việt Lan Sơn thì cũng chỉ có thể là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Ngọc Kiền vương triều, Hồng Diệp hoàng tử.
- Đúng, đúng, tên man nhân kia tự xưng chính là Hồng Diệp hoàng tử.
Thị nữ gật đầu giống như con gà mổ thóc.
Ngọc Kiền vương triều là láng giềng của Thần Tấn vương triều, cũng là một đại vương triều to lớn như Thần Tấn vương triều.
Bởi vì Ngọc Kiền vương triều cùng Thần Tấn vương triều Cổ Cương Phủ liền nhau, cho nên người Ngọc Kiền vương triều giống như man nhân Cổ Cương Phủ, sau trưởng thành, phần lướn thân cao ba mét, có thậm chí có thể cao bốn mét.
Hồng Diệp hoàng tử có thể trở thành đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Ngọc Kiền vương triều, tự nhiên không phải dong nhân, tu vị chỉ sợ không tầm thường.
Phong Phi Vân hỏi:
- Hồng Diệp hoàng tử cũng là đệ tử Thần Linh Cung, người này so sánh với Lý Tiêu Nam thì ai mạnh hơn?
Đông Phương Kính Nguyệt nói:
- Hồng Diệp hoàng tử cùng Lý Tiêu Nam đều là một trong năm thần đồ của Thần Linh Cung, Hồng Diệp hoàng tử sư thừa là một cung chủ của Thần Linh Cung, nắm giữ tam phẩm đỉnh cấp linh khí, chiến lực ẩn ẩn còn trên cả Lý Tiêu Nam.
- Nhưng mà Lý Tiêu Nam người này giấu kín rất sâu, lại giao hảo với Hồng Diệp hoàng tử, hai người bọn họ chưa từng giao thủ qua, bọn họ rốt cuộc ai có tu vị cao hơn thì không ai biết cả.
- Bổn hoàng tử lần này tới thần đô chính là vì đánh bại thiên tài cấp sử thi của Thần Tấn vương triều, lấy công chúa đẹp nhất Thần Tấn vương triều là La Phù công chúa quay trở về Ngọc Kiền vương triều làm hoàng tử phi.
Bên ngoài có tiếng cười to như điên cuồng, hiển nhiên chính là giọng của Hồng Diệp hoàng tử.
Nương theo đó là âm thanh tức giận, lại có người đi khiêu chiến Hồng Diệp hoàng tử.
Phong Phi Vân cùng Đông Phương Kính Nguyệt ngồi trong Lâm Lang Điện, không chút sứt mẻ, không bao lâu đã có thị nữ bối rối đi vào, nói:
- Vương giả trẻ tuổi thứ năm ra tay, chính là Tấn Hà Long Cung Nhiếp Phong Hàn.
Tấn Hà Long Cung trên bài danh các thế lực lớn của Thần Tấn vương triều xếp hạng trước ba mươi, là một đại giáo tu tiên, hắn là vương giả trẻ tuổi của Tấn Hà Long Cung thì tu vị khong thể kém được.
Đông Phương Kính Nuyệt nói:
- Hồng Diệp hoàng tử chiến lực không tầm thường, thiên tư cực cao, nghe đồn khi hắn sinh ra đã mang theo thần lực, xương ống chân mạnh vượt xa người cùng thế hệ, tính cách bá đạo, tu luyện Hoàng Kim Thánh Minh Đạo, lấy lực làm đạo, giống như man thú, mười năm trước tự tay xét nát một vương giả trẻ tuổi, mười năm qua đi, tu vị của hắn cường đại hơn trước, nhưng không biết cường đại tới mức nào.
- Như vậy chẳng phải Hồng Diệp hoàng tử không thể xưng bá Thần Linh Cung.
Phong Phi Vân nói.
- Thần Linh Cung hội rất nhiều thiên kiêu của năm vương triều tới, Thần Tấn vương triều Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng Lý Tiêu Nam cùng Thiên Đao Cổ Thố đều học nghệ tại Thần Linh Cung, Hồng Diệp hoàng tử tại Thần Linh Cung đứng đầu thế hệ trẻ của Ngọc Kiền vương triều, thành lập ‘ Đại Kiền Minh ’, trong hàng đệ tử Thần Linh Cung xem như một trong những tổ chức đệ tử mạnh nhất.
Thế lực tu tiên cỡ lớn, đệ tử có trên mười vạn, thậm chí trên trăm vạn, những đệ tử mầm móng này sinh tồn và tu luyện đều hình thành tổ chức hoặc là liên minh, Thần Linh Cung tự nhiên cũng là như thế, Hồng Diệp hoàng tử chính là minh chủ "Đại Kiền Minh", rất nhiều thiên chi kiều nữ của Thần Linh Cung đều chủ động yêu thương nhớ nhúng.
Năm đại thần đồ chính là năm người trẻ tuổi cao cấp nhất của Thần Linh Cung.
Oanh.
Một tiếng vang thật lớn từ bên ngoài truyền vào.
- Nhiếp Phong Hàn thua trong tay Hồng Diệp hoàng tử, một chiêu ngã xuống đất, rốt cuộc không bò dậy nổi.
Một vị thị nữ đi lên bẩm báo.
- Thiên tài của Thần Tấn vương triều cũng quá nhỏ yếu, đều là ma bệnh, vậy mà không có ai ngăn cản được một chiêu của bổn hoàng tử, thể chất các ngươi như thế làm sao vừa lòng các mỹ nhân của Thần Tấn vương triều cơ chứ, ha ha, chẳng lẽ thật sự không có ai đánh một trận với ta hay sao?
Giọng của Hồng Diệp hoàng vang lên như sấm sét, truyền ra từ quế viên, lại có thể xuyên thấu qua trận pháp trùng trùng điệp điệp, lọt vào trong Lâm Lang Điện.
- Ta đến chiến với ngươi.
Một giọng nói hùng hậu xuất hiện, có vạn đạo bạch sắc hào quang phóng lên trời, vân hà khiếp người.
Rốt cục có cường giả chính thức nhìn không quen, ra tay với Hồng Diệp hoàng tử.
- Người phương nào ra tay?
Đông Phương Kính Nguyệt hỏi.
Thị nữ thứ ba đi vào, nói:
- Chính là thứ tám Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, Yến Tử Vũ.
Yến Tử Vũ chính là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Vạn Tượng Tháp, bản tính ghét ác như thù, hắn ra tay cũng nằm trong dự liệu của Phong Phi Vân.
Yến Tử Vũ tuy xếp thứ tám trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, nhưng mà thực lực chân chính không yếu hơn đám người Tô Quân, Đông Phương Kính Thủy bao nhiêu.
Yến Tử Vũ xếp hạng thứ tám, nhưng có thể đại chiến với Bắc Minh Phá Thiên ba ngày hai đêm không phân thắng bại, chuyện này có thể thấy được thực lực hai người không kém nhau nhiều.
Một trận chiến này liên quan tới vinh dự của Thần Tấn vương triều, mà ngay cả tu sĩ thế hệ trước đang ở sâu trong Ngân Câu phiệt cũng âm thầm chú ý tới.
Ầm ầm.
Tiếng nổ vang lên.
Nhìn ra đại điện, có thể trông thấy hướng quế viên có lôi điện trùng thiên, thần mang đan vào nhau, trên bầu trời có mây đen xuất hiện che chắn ánh sáng.
Yến Tử Vũ xem ra đã dùng toàn lực.
Cường giả tuyệt đỉnh trong Ngân Câu phiệt khởi động đại trận cấm chế, bao phủ địa vực này, sợ hai người đại chiến sẽ làm tổn hại bạch ngọc đảo.
- Một chiêu.
- Hai chiêu.
- Ba chiêu.
...
Trong lòng Phong Phi Vân nhìn thấy hai người giao thủ năm chiêu với nhau, trong lòng mới có chút buông lỏng một hơi, nếu như ngay cả Yến Tử Vũ cũng không thể tiếp được năm chiêu của Hồng Diệp hoàng tửm, như vậy thiên tài tuấn kiệt cả Thần Tấn vương triều chỉ sợ không ai địch nổi mười chiêu của Hồng Diệp hoàng tử.
Như vậy cũng thật đáng sợ.
Đông Phương Kính Nguyệt thần thái đạm mạc nhìn qua bên ngoài, lộ ra dáng vẻ phong khinh vân đạm, nói:
- Phong Phi Vân, ngươi có nghĩ sẽ đi tới Thần Linh Cung tu tiên luyện đạo hay không, dùng thiên tư của ngươi chỉ sợ sẽ đại phóng hào quang đấy.
Phong Phi Vân hơi sững sờ, chợt cười nói:
- Vì sao ngươi đột nhiên nói tới vấn đề này?
Đông Phương Kính Nguyệt ngẩng đầu, nói:
- Cho dù là Thần Linh Cung hay là Thần Tấn vương triều, kỳ thật cũng chỉ là thế lực tu tiên mà thôi, nhưng mà Thần Linh Cung thế lực to lớn, vượt qua ngươi tưởng tượng, siêu thoát cả năm vương triều này.
- Ở trước mặt tiên môn như Thần Linh Cung, Thần Tấn vương triều cũng chỉ là quốc gia phàm tục mà thôi, nếu như Thần Linh Cung thật muốn can thiệp vào Thần Tấn vương triều, như vậy hoàn toàn có quyết định ai là chủ nhân của Thần Tấn vương triều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.