Nhưng mà những cung chủ Thần Linh Cung tự nhận siêu phàm thoát tục trên phàm nhân, căn bản không muốn đi quan tâm chuyện của năm đại vương triều, cho nên mới phái thần đồ tới điều hành.
- Mà những tiên môn đại giáo truyền thừa cổ xưa trong Thần Tấn vương triều, trong mắt Thần Linh Cung chỉ là tồn tại tam lưu, không đặt vào mắt.
- Cuộc chiến đế vương năm đại vương triều, ngươi có nghe qua chưa?
Phong Phi Vân gật đầu nói:
- Nghe nói qua một ít, mỗi năm trăm năm, đế vương năm đại vương triều sẽ tiến hành đại chiến, bài danh của đế vương quyết định bài danh của vương triều.
- Không sai.
Đông Phương Kính Nguyệt lại nói:
- Nhưng ngươi có biết cuộc chiến đế vương sẽ diễn ra ở đâu không?
- Chuyện này ta không quá rõ ràng.
Phong Phi Vân nhíu mày, nói:
- Chẳng lẽ tại Thần Linh Cung.
Đông Phương Kính Nguyệt gật gật đầu, nói:
- Đúng là như thế, kỳ thật cuộc chiến đế vương của năm đại vương trieuf vốn chính là Thần Linh Cung chủ trì, đổi một câu mà nói, bài danh của năm đại vương triều là doThần Linh Cung khống chế, kể cả Tấn đế trở thành đế hoàng trong cuộc chiến, kỳ thật đều âm thầm chịu Thần Linh Cung khống chế.
Tấn đế chính là đệ nhất nhân của Thần Tấn vương triều, nhân vật thần thoại, nhưng trên trình độ nhất định cũng phải nghe lệnh của Thần Linh Cung, bởi vậy có thể thấy được Thần Linh Cung địa vị vô thượng cỡ nào.
- Ta hiểu rồi, năm đại vương triều cạnh tranh với nhau, cho dù đạt được địa vị bá chủ, nhưng ở mức độ nào đó là do Thần Linh Cung khống chế.
- Giống như năm ngón tay trên một bàn tay, năm đại vương triều chính là năm đầu ngón tay, mà Thần Linh Cung chính là bàn tay, năm căn đầu ngón tay thò ra ngoài có thể làm chuyện mình muốn làm, bồi dưỡng thế lực, nhưng mà không thể rời khỏi bàn tay, tuy bàn tay lực lượng cường đại, nhưng lại phải nhờ năm ngón tay mới có thể làm được việc, ai cũng rời khỏi không ai.
Phong Phi Vân nói ra.
Đông Phương Kính Nguyệt nói:
- Đúng là như thế, Thần Tấn vương triều tự nhiên là thập phần cường đại, nhưng so với Thần Linh Cung thì quá nhỏ yếu, nếu ngươi có thể trở thành đệ tử cấp thần đồ của Thần Linh Cung, như vậy có thể chiếm được nhiều tài nguyên tu tiên, nếu như vượt qua thần đô đạt tới thiên đồ, thậm chí có thể tiến vào thế lực tu tiên còn cao cấp hơn cả Thần Linh Cung.
- Thần Tấn vương triều, từ xưa xuất hiện rất nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm, tu vị đạt tới trình độ nhất định thì sẽ rời khỏi Thần Tấn vương triều, tiến vào Thần Linh Cung, tìm kiếm con đường tu tiên rộng lớn hơn.
- Có thể nói, Thần Linh Cung chính là thế lực tu tiên địa phương mạnh nhất, không vào Thần Linh Cung thì không biết tu tiên giới to lớn hơn.
Phong Phi Vân cười nhạt một tiếng:
- Thần Linh Cung ta tự nhiên sẽ đi, nhưng không phải hiện tại...
Oanh.
Bên ngoài chiến đấu chấm dứt.
Lúc này vang lên tiếng cười như điên của Hồng Diệp hoàng tử, vang vọng toàn trường.
- Ha ha, rõ ràng có thể tiếp ba mươi hai chiêu của ta, rất không tồi, rất không tồi, tại Thần Tấn vương triều ngươi xem như là thiên tài đỉnh cấp nhất, ngươi đã có tư cách để ta nhớ kỹ tên ngươi, báo danh ra đi.
Yến Tử Vũ đã bại, chỉ tiếp được ba mươi hai chiêu đã bại.
Ngay cả Phong Phi Vân cảm giác kinh ngạc không hiểu, Yến Tử Vũ cường đại là không thể nghi ngờ, tuyệt đối là một trong những người trẻ tuổi cao cấp nhất của Thần Tấn vương triều.
Không ngờ Hồng Diệp hoàng tử lại có thể cường đại tới như thế.
- Hừ, thương của ta bị người ta đánh cắp, bằng không cũng không dễ dàng bại trong tay của ngươi.
Yến Tử Vũ hiển nhiên là bị thương, giọng nói khí thế không đủ.
Hồng Diệp hoàng tử cũng là hừ lạnh một tiếng, nói:
- Bổn hoàng tử thấy ngươi không sử dụng linh khí, cho nên chỉ dùng bảy thành chiến lực, nếu như ta dùng mười thành chiến lực, ngươi chưa hẳn có thể tiếp dược mười chiêu của ta.
Phốc.
Yến Tử Vũ bình sinh khó thua trận, bách chiến tất thắng, hôm nay thất bại thảm hại, khí huyết công tâm, phun ra một ngụm máu tươi, ngửa người ngã xuống đất.
Một anh kiệt sử thi ngã xuống, làm cho thiên tài tuấn kiệt của Thần Tấn vương triều nội tâm nhỏ máu, khuất nhục vô cùng, có cảm giác tôn nghiêm bị giẫm lên.
Có ba thiên tài trẻ tuổi cùng xông lên, nhưng lại bị Hồng Diệp hoàng tử một quyền đánh bay, miệng phun máu tươi, nhao nhao bay ra ngoài, lăn dưới đất như hồ lô.
- Hừ, hôm nay có mặt của Lý huynh ở đây, bổn hoàng tử không muốn giết người, bằng không chỉ bằng những kẻ bất lực Thần Tấn vương triều các ngươi, một quyền ta cũng có thể đánh chết.
Tuy Hồng Diệp hoàng tử liên tục đại chiến mấy trận, nhưng mà khí tức không yếu chút nào, huyết khí đầm đặc như thái cổ chân long.
Một câu kẻ bất lực đã mắng toàn bộ thiên tài tuấn kiệt của Thần Tấn vương triều.
Đám thiên tài tuấn kiệt của Thần Tấn vương triều hơn phân nửa đều tụ tập ở bạch ngọc đảo, mỗi một người đều là kẻ tâm cao khí ngạo, mặt mũi không ánh sáng.
Kể cả đám người Long Thần Nhai, Bắc Minh Phá Thiên sắc mặt trầm xuống, vô cùng tức giận.
Hồng Diệp hoàng tử vui mừng không sợ, cất cao giọng nói:
- Bổn hoàng tử cùng Lý huynh chính là hảo hữu, Lý huynh muốn kết hôn với Ngân Câu phiệt tứ tiểu thư, mà bổn hoàng tử liền muốn cưới La Phù công chúa, người phương nào không phục, cứ tới đây chiến đi.
Lý Tiêu Nam lại cười nói:
- Hồng Diệp huynh nói chuyện quá thẳng rồi, mọi người ngàn vạn đừng nóng giận.
Lý Tiêu Nam nói như vậy, nhìn như đang giảng hòa cho Hồng Diệp hoàng tử, nhưng trên thực tế đang đồng ý lời của Hồng Diệp hoàng tử, chỉ cần là người có vài phần đầu óc đều có thể nghe ra lời của hắn nói.
Hồng Diệp hoàng tử lạnh lùng nói:
- Trên đời này cường giả vi tôn, lực lượng chí thượng, bổn hoàng tử nghe nói Thần Tấn vương triều quảng mời thiên tài tuấn tài lựa chọn phò mã cho La Phù công chúa, vì vậy đặc biệt tới đây, muốn xem thiên tài tuấn kiệt của Thần Tấn vương triều mạnh bao nhiêu, công chúa Thần Tấn vương triều đẹp thế nào, hôm nay vừa gặp lại thất vọng.
Tuy Hồng Diệp hoàng tử cuồng ngạo, nhưng mà chiến lực không tầm thường, ngay cả Yến Tử cũng chỉ có thể giao thủ ba mươi hai chiêu với hắn, cảnh này đã trấn trụ vô số thiên tài tuấn kiệt của Thần Tấn vương triều.
Tiếng cười vang vọng:
- Này, to con, với thân thẻ này của ngươi, nếu lấy La Phù công chúa, La Phù công chúa phải chịu tội rồi.
Thân hình Hồng Diệp hoàng tử vượt qua ba mét, thể trạng tráng kiện, cánh tay to như thùng nước, đùi có thể so với cây cột, trên ngực đầy lông lá, La Phù công chúa khuynh thành tuyệt đại so sánh với hắn nhỏ hơn quá nhiều, quả thực giống như mỹ nữ và dã thú.
Nghe nói như thế, sắc mặt La Phù công chúa trầm xuống, hai mắt phát lạnh, sát khí bức người.
Hồng Diệp hoàng tử cười nói:
- Không sao, không sao, bổn hoàng tử tu luyện Hoàng Kim Thánh Minh Đạo, đã có thể khống chế thể chiều cao cùng rút ngắn thân thể, sẽ không quá thô lỗ với công chúa.
Oanh.
Sát cơ của La Phù công chúa lộ ra, xòe bàn tay ngưng tụ thánh pháp của hoàng tộc, Đại Hư Không Ấn.
Ngàn vạn đạo hào quang ngưng tụ vào trong tay của nàng, ngưng tụ ra một phiến hư không đại đạo, trực tiếp đánh thẳng vào Hồng Diệp hoàng tử.