Trong thế hệ trẻ Đông Phương Kính Thủy nổi tiếng có lực công kích tuyệt đối, một bàn tay có thể đập chết một vị vương giả trẻ tuổi. Phong Phi Vân thì nổi tiếng về tốc độ, nhưng bây giờ hắn bỏ sở trường dùng sở đoản. Phong Phi Vân không chọn vận dụng ưu thế của mình, dùng tốc độ siêu mau đánh lén quấy rối, ngược lại cứng đối cứng với Đông Phương Kính Thủy. Nhiều người cảm thấy Phong Phi Vân bị điên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi công kích toàn là quyết đấu mãnh liệt nhất, chấn chiến đài rung lắc dữ dội, có chỗ nứt rạn. Chiến đài này đúc bằng ngọc thiết tuhry, bên trong chứa vạn đạo trận phù, nhưng hiện tại người thủ hộ không chịu nổi Phong Phi Vân và Đông Phương Kính Thủy công kích mãnh liệt, sắp tan vỡ.
Một lão nhân phẩy quạt lông khẽ thở dài:
- Phong Phi Vân dù gì thấp hơn Đông Phương Kính Thủy một cảnh giới, tuy sức lực mạnh nhưng cứng đối cứng với Đông Phương Kính Thủy rất có thể sẽ thua ngay.
Mắt Thiên Toán Thư Sinh sáng rực, phản bác lại:
- Nguồn gốc lực lượng của Phong Phi Vân ở chỗ cơ thể hắn cường đại, sức kéo dài càng dẻo dai. Nguồn gốc lực lượng của Đông Phương Kính Thủy ở chỗ thần thông thuật pháp, cần linh khí tử phủ khổng lồ làm nền móng, tiêu hao nhanh. Phong Phi Vân cứng đối cứng với Đông Phương Kính Thủy có lẽ vì muốn hao hết linh khí tử phủ trong người hắn, linh khí cạn kiệt thì sức chiến đấu cũng bị tan rã.
Lão nhân lắc đầu, nói:
- Tu vi đến cảnh giới như Đông Phương Kính Thủy thì đan điền tử phủ tựa biển rộng, lưu trữ ngàn vạn linh khí tử phủ đã là ít. Ba trăm sáu mươi mệnh huyết mở ra là có ba trăm sáu mươi Thần Hà, có thể dẫn động linh khí trong thiên địa liên tục nhập vào người bổ sung linh khí.
Thiên Toán Thư Sinh cãi lại:
- Nhưng Đông Phương Kính Thủy sử dụng thần thông ma đạo song tu, có thể phát huy ra sức chiến đấu hơn tu sĩ cùng cảnh giới gấp mười lần, tương đương tiêu hao linh khí tử phủ nhiều hơn người bình thường gâp chục lần.
Sức chiến đấu của Đông Phương Kính Thủy đúng là hùng dngx, mênh mông, liên miên không dứt, chấn không khí tan rã thành nước vỗ vào người có thể vỡ xương đứt thần kinh. Người bình thường làm sao đỡ nổi lực lượng có chin ngàn chín trăm chín mươi tám dị thú chiến hồn, Đông Phương Kính Thủy làm được. Đông Phương Kính Thủy đánh ra thần thông và ma công, sức chiến đấu hùng hồn, sức mạnh cỡ bảy con long hổ rưỡi.
Lực lượng bảy con long hổ là nửa bước cự phách, Đông Phương Kính Thủy mới thiên mệnh đệ ngũ trọng đã đánh ra bảy con rưỡi.
Đông Phương Kính Thủy cao giọng quát:
- Phong Phi Vân, ngươi muốn dùng lực lượng làm cnạ kiệt linh khí của ta là hành động ngu xuẩn. Nói thật cho ngươi biết, ta có bất tử thánh thụ, lực lượng liên miên không dứt, dù tranh tài một tháng cũng không thấy mệt!
Thiên địa rung lắc, quyền ảnh như mười tám ngọn núi nhỏ đấm ra.
Bình thường tu sĩ thiên mệnh đệ ngũ trọng dốc sức chiến đấu sẽ vừa đánh nhau vừa hồi khí, nếu không sau ngàn chiêu linh khí sẽ xói mòn nhiều. Nhưng tên cuồng Đông Phương Kính Thủy này thi triển thần thông Đạo môn, ma công Ma môn cùng lúc, tiêu hao hơn biến sắc mặt gấp mười lần lại không hề bị tiêu hao chút nào. Trong tử phủ cung khổng lồ hơn người bình thường gấp trăm lần, tựa biển cả màu tím.
Đây là điểm mạnh của thiên tài đẳng cấp sử thi, không cần sợ kiẹt sức.
Phong Phi Vân cười nói:
- Ngươi nói sẽ đánh bại ta trong vòng tám mươi chiêu, bây giờ chúng ta đánh nhau bao nhiêu chiêu rồi? Hơn ngàn chiêu đúng không?
Tu vi hai người siêu cao, trong mười phút đã đánh nhau hơn một ngàn chiêu, đánh kinh thiên động địa. Không nhiều tu sĩ thấy rõ thân hình Phong Phi Vân, Đông Phương Kính Thủy, nhiều người chỉ nghe một chuỗi tiếng nổ.
Biểu tình Đông Phương Kính Thủy nghiêm nghị:
- Vậy ta sẽ cho ngươi thấy thần thông vô thượng thật sự của ta, để ngươi thua vui vẻ.
Đông Phương Kính Thủy đứng thẳng, một bóng ma bay ra khỏi ngực gã, hình dạng dữ tợn, toàn thân đen thui, cao mấy chục thước.
Đây là một cái bóng đen, bá khí to lớn. Phong Phi Vân ở trước mặt nó nhỏ như con kiến.
Ầm!
Bóng ma màu den duỗi tay ra, bàn tay to vỗ xuống hất bay Phong Phi Vân, lực lượng cường đại cỡ tám con long hổ.
Lực lượng chín con long hổ là của cự phách, giữa lực lượng bảy con long hổ và tám con long hổ tu ychỉ cách một con số nhưng chênh lệch tính theo cấp số nhân.
Lực lượng con long hổ xem như cường giả trong nửa bước cự phách.
Môn chủ một tiên môn đập bàn đứng dậy, giật mình kêu lên:
- Trời ơi, Đông Phương Kính Thủy tu luyện ma chủng thành công!
Ma chủng là thứ càng mạnh hơn ma căn, trong thời kỳ thượng cổ những người Ma môn không mấy ai tu luyện ra ma chủng được. Người tu luyện ra ma chủng sẽ được phong làm môn chủ Ma môn đời tiếp theo ngay.
Tuy Đông Phương Kính Thủy mới tu luyện ra một cái bóng ma chủng rất là mờ ảo nhưng mọi người đều tin một điều, cho gã thêm trăm năm chắc chắn Đông Phương Kính Thủy sẽ luyện ra ma chủng thật sự, có thể gầy dựng lại Ma môn mới.
Ma chủng và thánh thụ đều xuất hiện, đây là khí vận, ngộ tính khổng lồ biết bao, nên mới tu luyện thành công hai loại thần thông có một không hai trên đời.
Nhiều đại nhân vật tiên môn nhìn nhau, cảm giác áp lực nặng nề. Đông Phương Kính Thủy chắc chắn sẽ trưởng thành siêu bá chủ Thần Tấn vương triều, trong thế hệ trẻ không còn ai tranh phong với gã nổi.
Bóng ma to lớn lại ra tay, lực lượng mãnh liệt tựan ước lũ ập xuống. Phong Phi Vân đứng trên chiến đài, trong đan điền có một thanh đồng cổ thuyền bềnh bồng dung hợp với luân hồi tật tốc. Bàn tay bóng ma to lớn đâm vào người Phong Phi Vân, cùng lúc đó hắn chủ động bay xuống chiến đài.
Nhưng người ngoài xem thì như Phong Phi Vân bị bóng ma đánh bay, miệng hộc máu té xuống chiến đài.
Phong Phi Vân rơi xuống chiến đài, dùng ống tay áo lau máu khóe môi.
Phong Phi Vân nói:
- Đông Phương Kính Thủy, không ngờ ngươi tu luyện ra ma chủng, ta thua tâm phục khẩu phục. Hừ, tạm biệt.
Mặt Phong Phi Vân trắng bệch, dường như bị thương rất nặng. Phong Phi Vân phất tay, nhanh chóng rời đi.
Tuy Phong Phi Vân nói thua tâm phục khẩu phục nhưng mọi người nghe ra hắn không phục chút nào.
Đông Phương Kính Thủy đứng trên chiến đài, chẳng hề vui sướng. Con ngươi Đông Phương Kính Thủy co rút nhìn chằm chằm bóng lưng Phong Phi Vân đi nhanh, gã cứ cảm thấy có gì không đúng.
trận chiến này kết thúc, Đông Phương Kính Thủy chiến thắng. Phong Phi Vân thua thảm nhưng không ai coi thường hắn, dù sao Đông Phương Kính Thủy không chỉ tu luyện ra chiến đài còn có ma chủng, hai thần thông cộng lại gần như vô địch trong thế hệ trẻ, có thể xưng hùng trong thế hệ trước.
Trận chiến thứ hai bắt đầu, Hồng Diệp hoàng tử đối chiến với Thiên Đao Cổ Thố.
Phong Phi Vân đi rất nhanh, mãi khi đến chỗ vắng người, mặt hắn nhanh chóng ửng hồng, không giống người bị thương. Phong Phi Vân biến thành luồng khói xuyên qua các điện vũ hoàng thành, chạy hướng Đế cung.
Trên chiến đài Phong Phi Vân thấy rõ Long Thanh Dương xì xầm gì đó bên tai Long Thần Nhai, rồi Long Thần Nhai vẻ mặt sốt ruột rời đi. Không lâu sau Thái Tể Bắc Minh Mặc Thủ cũng âm thầm rời đi.