Chỉ có cự phách mới tách suy nghĩ ra hai hướng, cùng sử dụng hai linh khí, phát huy hết uy lực của hai linh khí mà không bị ảnh hưởng.
Nhưng Phong Phi Vân mới chỉ là thiên mệnh đệ tứ trọng đã có thể phân tâm thành bốn, đánh nhau với ba cự phách và điều động chiếc nhẫn miểu quỷ bảo vệ bản thân.
Tổng quản bắc cung không ra tay, lão đứng một bên cảnh giác sợ Phong Phi Vân thừa dịp bỏ chạy. Dù sao thân pháp của Phong Phi Vân kỳ lạ, nếu để hắn trốn ra vòng vây thì không cách nào bắt giữ được.
Long Thần Nhai rất ghen tỵ:
- Phong Phi Vân có thể cùng lúc ngăn ba cự phách công kích, tu vi đáng sợ biết mấy. Chẳng lẽ Phong Phi Vân mạnh hơn cả biểu ca ta đây?
Long Thần Nhai cũng được gọi là thiên tài, còn là thiên tài đẳng cấp sử thi nhưng so với Phong Phi Vân thì lu mờ không ánh sáng.
Tổng quản bắc cung nói:
- Hắn nhờ có thần thức cực kỳ cường đại, có thể một lòng phân tâm ra bốn, hiếm thấy đương thời. Nếu tính sức chiến đấu chưa chắc thắng được Bắc Minh công tử.
Long Thần Nhai sốt ruột nói:
- Vậy sao ngươi còn không mau ra tay trấn áp hắn? Tránh cho đêm dài lắm mộng.
Long Thần Nhai quan tâm nhất là chiếu thư, cửu ngũ long bào trong tay Nam Cung Hồng Nhan, gã phải nhanh chóng bắt lại trước khi nàng chạy ra Thần đô.
Tổng quản bắc cung lắc đầu, nói:
- Căn bản không cần ta ra tay. Có ba vị nửa bước cự phách đủ trấn áp Phong Phi Vân rồi. Tuy Phong Phi Vân có thể một lòng phân tâm ra bốn nhưng tu vi chỉ có thiên mệnh đệ tứ trọng, không đánh lại ba vị nửa bước cự phách. Mười phút nữa sẽ thua ngay.
Long Thần Nhai rắn giọng:
- Ta không chờ lâu được, bây giờ ngươi đi trấn áp hắn ngay. Ta muốn tự mình giẫm chân Phong Phi Vân!
Tổng quản bắc cung không biết nên nói cái gì, đành ra tay điều động lực lượng thức tỉnh con rồng bạo lực.
Ầm!
Khi tổng quản bắc cung hành động thì Phong Phi Vân cũng nhúc nhích. Ánh sáng hình cung dưới chân Phong Phi Vân nhấp nháy, hắn lướt ngang sang bên phải né công kích của một vị cự phách luyện thể.
Phong Phi Vân vận dụng thiên tủy binh đảm, vũ hóa đài, chiếc nhẫn miểu quỷ đổ ập xuống Bắc Minh Khiếu, đánh bay gã đụng ngã một tòa đại điện, thân thể rơi vào phế tích.
Bắc Minh Khiếu thua rút lui, vòng vây không còn kín kẽ, hở một lỗ nhỏ.
Phong Phi Vân dốc sức vận chuyển luân hồi tật tốc biến thành luồng gió bay ra tẩm cung thần phi. Tổng quản bắc cung công kích sau lưng Phong Phi Vân nhưng hắn đỡ được, tiếp tục chạy tới trước.
Nếu tổng quản bắc cung không tham gia thì Phong Phi Vân không có hy vọng trốn thoát, sẽ bị lão đuổi về.
Nhưng Phong Phi Vân biểu hiện quá bình tĩnh làm Long Thần Nhai nôn nóng, gã nóng nảy thế làp hái tổng quản bắc cung công kích. Phong Phi Vân chỉ chờ cơ hội này.
Tổng quản bắc cung vừa ra tay sẽ bị phân tâm, Phong Phi Vân bắt giữ một giây kỳ diệu phá vòng vây chạy ra ngoài.
Bên ngoài có một số tu sĩ Bắc Minh Phiệt muốn ngăn cản bước chân Phong Phi Vân nhưng bị hắn giết ngay chết không kịp ngáp, phơi thây đầy đất.
- Không biết bây giờ thế cục bên ngoài hoàng thành sao rồi.
Phong Phi Vân như cơn gió bay trên đỉnh ngàn vạn ngọc điện. Tổng quản bắc cung, ba cự phách bám sát theo sau, bị Phong Phi Vân bỏ rơi ngày càng xa đến khuất bóng.
Hiện giờ tốc độ của Phong Phi Vân bỏ xa cự phách, miễn hắn thoát khỏi vòng vây thì muốn lại giết hắn là chuyện khó như lên trời.
Thần đô xảy ra biến đổi kinh thiên, khó lửa đốt chí nngàn dặm, khắp nơi là đại chiến kinh thiên động địa, khói thuốc súng nồng nặc che lấp mặt trời, tiếng chém giết chấn động mặt đất.
Đây đúng là đánh vỡ rồi xây dựng lại.
Trong một ngày nghiêng trời lệch đất. Thần Tấn vương triều là hòa bình, quốc thái dân an, ca vũ thăng bình. Nhưng hôm nay máu chảy thành sông, tiếng giết chóc rung trời.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Một số tu sĩ đứng trên con đường cổ kính nhìn các chiến xa rầm rập tuôn ra san bằng thành vực, trường thành sụp đổ, nỗi lòng rung động khó tả, cứng người.
Ầm!
Trên bầu trời, hai cường giả đỉnh cao đang đấu pháp. Một luồng linh quang bắn ra đè chết mấy tu sĩ dưới đất.
Cuộc chiến này đén quá đột ngột, vượt ngoài dự đoán của mọi người.
Đây là cuộc chiến quyền lực, đương nhiên có vài tiên môn mạnh mẽ âm thầm ra tay, muốn quấy đục nước, chỉ sợ thiên hạ không loạn.
Tuy rằng có rất nhiều thế lực cường đại muốn hủy diệt Thần Tấn vương triều để mình thay thế, nhưng người thông minh đều biết căn cơ Thần Tấn vương triều vẫn rất dồi dào, không thể nào sụp đổ trong một đêm.
Mọi người không thật sự giành lấy hoàng quyền mà chỉ kích động chiến loạn, châm lửa góp gió khắp nơi, tiêu hao nội tình Thần Tấn vương triều. Chỉ cần chiến tranh đánh càng dữ thì bọn họ núp trong bóng tối cười càng vui.
Đây là trận chiến quyền lực giữa công chúa với hoàng tử, nhiều người muốn thấy cả hai lưỡng bại câu thương, tiêu hao căn cơ Thần Tấn vương triều.
Trong hoàng thành.
Cuộc chiến phò mã đã ngừng, các tu sĩ chạy trốn ra ngoài, cảnh tượng hỗn loạn. Đám thiên tài tuấn kiệt được lão nhân hộ đạo đưa ra hoàng thành, chạy tới ra Thần đô, chỉ muốn cách Thần đô càng xa càng tốt.
Trật tự Thần đô hỗn loạn, trở thành nguồn gốc tai hạo. Ở lại Thần đô là tìm cái chết, thiên tài không thể chết được. Trong tương lai gần mấy thiên tài trưởng thành sẽ là lực lượng mạnh nhất để hủy diệt Thần Tấn vương triều.
Tu sĩ có tu vi cường đại cách mấy trước biển Thần Võ quân rầm rộ đều thật nhỏ bé, nếu không trốn thì dù là cự phách cũng sẽ bị thương đâm nát bấy.
- Tình hình chiến đấu như thế nào?
Phong Phi Vân trốn ra Đế cung gặp ngay La Phù công chúa, nàng ngồi trong Thiên Vũ điện, rất là bình tĩnh. Tu sĩ liên tục đưa ngọc phi phù cho La Phù công chúa.
Mỗi cách một phút là một ngọc phi phù truyền vào Thiên Vũ điện báo cáo tình hình chiến đấu. Trước mặt La Phù công chúa hiện bản đồ chiến đấu ánh sáng xanh rộng mười tám thước ghi lại địa hình, trận pháp nguyên Thần đô. Rất nhiều vùng dất bí ẩn, cửa ải quan trọng đều ghi dấu hiệu đặc biệt.
La Phù công chúa ghi lại ngọc phi phù rồi đánh bay ra ngoài, ngọc phi phù thành luồng sáng bay ra Thiên Vũ điện, lại là một mệnh lệnh được chuyển đi.
La Phù công chúa trả lời:
- Tình hình rất tệ. Cáo già Bắc Minh Mặc Thủ định dùng vũ lực giành quyền, nâng đỡ thái tử kế vị. Trong Thần đô có một phần ba thành vực rơi vào vòng kiểm soát của bọn họ. Bắc Minh Mặc Thủ đã có kế hoạch từ trước, rất có thể mấy ngày trước âm thầm điều động lực lượng. Nếu để bọn họ đánh vào hoàng thành sẽ cưỡng ép cướp quyền Long Linh thạch, đế tỉ.
- Có lấy được chiếu thư, cửu ngũ long bào không?
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Bị người nhanh chân giành trước. Yên tâm, không phải phe thái tử. Sợ là bây giờ thái tử như kiến bò chảo nóng, rất muốn lấy lại hai thứ này.
"Chiếu thư" đại biểu danh chính ngôn thuận, chỉ khi cầm chiếu thư là Long Thần Nhai có thể xưng đế ngay hôm nay. "Cửu ngũ long bào" chính là tượng trưng cho đế hoàng, đại biểu lực lượng tuyệt đối, Long Thần Nhai càng muốn có được nó hơn.