Roẹt roẹt,
Phong Phi Vân ánh mắt sa sầm, tay nhéo vào vị trí vạt áo của nàng rồi ra sức giật mạnh một cái. Phật y trắng tinh bị xé nát, tựa như một đàn bướm trắng tinh múa lượn rồi rơi trên mặt đất.
Nàng lộ ra áo lót bên trong màu xanh nhạt, trước ngực nàng hiện ra mảng lớn trắng như tuyết, phía dưới là đôi chân ngọc thon thả mượt mà đều xuất hiện ra hết, ngon lành mà kích thích.
Hai trái đào tiên của nàng vươn cao ngạo nghễ, trong nháy mắt nổi bật trên xương quai xanh. Nhìn xuống phía dưới, có khả năng thấy rõ một khe rãnh duyên dáng đẹp đẽ. Mặc dù vẫn còn chưa cởi hết đến áo lót tận cùng bên trong, nhưng vẫn đều có thể cảm giác được hai trái đào tiên vểnh cao căng tròn ở bên trong. Quả thực sinh động thơm phức, làm cho người ta nuốt nướt bọt.
Vu Thanh Họa vào lúc trẻ tuổi còn có mỹ danh tiên tử, khi còn tự do đi ở thiên hạ thì tất cả anh tài thiên hạ đều cho là tiên nữ hạ phàm. Sau này trở thành nhất mạch Phật Tôn Ngự Thú Trai thì càng là thánh khiết đoan trang, cao cao tại thượng, không người có thể ngưỡng mộ nàng.
Mà lúc này một vị Phật Môn mỹ nữ như thế lại trước ánh mắt tất cả Kim Phật trong Phật Tháp, bị Phong Phi Vân xé nát phật y, áp sát vào trên vách tường, vô phương nhúc nhích mà nghe công bố muốn tiền dâm hậu sát. Điều này nếu như bị các nữ đệ tử khác của Ngự Thú Trai thấy một màn như vậy, nếu không bị hù dọa ngất xỉu thì không thể.
Phong Phi Vân đây là bất chấp thiên hạ không gì không làm, quả thực chính là hắn đang thực hiện hành động làm cho người và thần đều cùng công phẫn.
Phật muốn hàng ma, ma muốn đè phật.
- Ngươi rốt cuộc gật đầu, hay không gật đầu.
Phong Phi Vân nhỏ giọng khe khẽ cười, môi cơ hồ đều phải dán vào trên mặt Vu Thanh Họa. Một cỗ khí tức nam nhân điên cuồng với sự áp đảo ập vào mặt nàng, khiến cho mấy trăm năm phật tâm của nàng thiếu chút nữa thất thủ.
- Bản thân thành ma, cũng tuyệt không thả cho ma vào thế gian.
Vu Thanh Họa khẽ giọng thở gấp, bị Phong Phi Vân làm cho hô hấp dồn dập, mà cái tay kia của ma đầu lại đang khẽ vuốt trên mặt của nàng.
Trên ngón tay Phong Phi Vân mang theo một cỗ ma lực, tựa như dòng điện khiến cho da thịt nàng nhẹ nhàng rung động, những giọt mồ hôi li ti lăn xuống. Đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng nhúc nhích, đứt quãng mà nhớ tới kinh Phật, âm thanh cực thấp. Nhưng mấy lần lại bị Phong Phi Vân cắt đứt, khi hắn mò tới những chỗ cấm địa mẫn cảm nhất trên ngọc thể nàng.
Nghe được những lời của Phong Phi Vân lọt vào trong tai, nàng không còn giống như là đang niệm kinh trước phật. Mà lại giống như đang uyển chuyển nũng nịu, như một đứa trẻ phóng túng đang rong chơi dưới mưa.
- Không hổ là tu sĩ Phật Môn, thật sự là vĩ đại. Ta đây sẽ thành toàn cho ngươi.
Phong Phi Vân gian tà cười một tiếng. Ngón tay hắn dọc theo khuôn ngực như Ngọc Bạch của nàng mà một mực lướt xuống phía dưới. Nó vuốt qua làn da thịt ngọc ngà trắng như tuyết rồi nắm ở trên yếm lót màu xanh nhạt che ngực nàng. Hắn dùng sức giật "Roẹt roẹt" một cái, hai trái tuyết lê căng tròn trắng nõn lộ ra, trông vô cùng mê người với những đường cong như nửa quả đồi, làm cho người ta nhìn mà lóa mắt.
Nàng là Vu Thanh Họa, có thể so với Phật Tôn Trai Chủ Ngự Thú Trai, giờ phút này lại trần như nhộng bị Phong Phi Vân túm vào trong tay, tựa như một thiên nữ Tiên Giới bị ma đầu bắt, sắp sửa lọt vào sự nhào nặn giày vò vô tình nhất.
Cho dù là ai cũng đều không đành lòng nhìn thấy một nữ nhân xinh đẹp như vậy bị ma đầu hủy hoại.
Tu vi của nàng vốn so với Phong Phi Vân thì cao hơn rất nhiều, nhưng mà lại bị ám toán nên giờ phút này sa vào cảnh bị làm tù nhân.
- Phong Phi Vân, chuyện này còn có chỗ để thương lượng. Ta có thể cho ngươi Linh Khí tối cao nhất... A.
Vu Thanh Họa không nhận ra mà hạ giọng kêu một tiếng, nàng cảm giác được một bàn tay rộng rãi mà sần sùi vuốt đến trước ngực của nàng, nắm lấy ngọc thỏ bên trái gây ra cảm xúc cực kì mãnh liệt.
Đây là vùng cấm cho tới ngày nay đều không ai chạm qua, vậy mà bị Phong Phi Vân nhéo vào trong tay, ma đầu kia... Ma đầu...
Vu Thanh Họa giống như bị dòng điện lướt qua một phen, toàn thân co rúm lại. Rốt cục nàng nhắm tịt một đôi mắt nhung thanh tú, hàng mi nhẹ nhàng rung động, nàng không muốn thấy tay của Phong Phi Vân đang vuốt ve trên người của nàng.
- Linh Khí, ở trong mắt ta thì mười món Linh Khí so ra đều kém thân thể ngọc ngà của Vu Thanh Họa ngươi. Nếu có thể đè Ngự Thú Trai Phật Tôn dưới hông, tùy ý chà đạp, khiến cho nàng nửa chết nửa sống. Nói như vậy khi đi ra ngoài thì mới có cảm giác thành tựu.
Âm thanh của Phong Phi Vân lạnh lùng, ngón tay ra sức nhào nặn cặp thỏ ngọc trắng như tuyết của Vu Thanh Họa thành ra đủ các loại hình dạng, lưu lại khắp nơi những vết dấu tay.
Có thể thấy được hắn sử dụng lực đạo cũng khá lớn.
- Cái gì... Phong Phi Vân ngươi muốn nói ra.
Hai tròng mắt Vu Thanh Họa chợt mở ra, lộ ra hai tia sáng trắng. Trong mắt tràn đầy sự kiên quyết sắc lạnh.
Nàng có khả năng chịu được việc bị Phong Phi Vân hành hạ và giao phối, nhưng mà cũng tuyệt đối không cho phép danh dự của Ngự Thú Trai bị hao tổn. Nếu như Phong Phi Vân thật sự trốn ra khỏi Ngự Thú Trai, vẫn còn tùy ý khoe khoang với Tu Tiên Giới rằng chính mình đã cướp đi trinh tiết của một vị Phật Tôn Ngự Thú Trai. Như vậy coi như Vu Thanh Họa tự vẫn, đều không có khả năng cứu vãn được danh tiếng của Ngự Thú Trai.
Những người đó ở Tu Tiên Giới sẽ nghĩ rằng nếu như Phong Phi Vân đã ngủ với một vị Phật Tôn của Ngự Thú Trai. Như vậy các nữ đệ tử khác của Ngự Thú Trai, sẽ lại có bao nhiêu người bị hắn ngủ đây ?
Càng nghĩ càng khiến cho Vu Thanh Họa cảm thấy sợ hãi.
Nàng tuyệt không cho phép phát sinh chuyện như vậy.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.
Ánh sáng trong đôi mắt tinh anh của nàng càng tăng lên, biến thành một mảnh Phật Hỏamàu vàng. Từ trong đôi mắt tinh tường phóng ra hai tòa Thất Phẩm Liên Thai ( đài sen bẩy tầng) vàng chói, trên đó đều tự sinh trưởng một tòa tiên tháp.
Không ngờ trong đôi mắt nàng lại phong ấn được hai tòa tiên tháp, bên trong có Hỏa Diễm thiêu đốt. Một tòa tiên tháp thiêu đốt Hỏa Diễm màu đen, một tòa tiên tháp thiêu đốt Hỏa Diễm màu trắng, bên trong có vô số dị thú chiến hồn gầm rống. Có rất nhiều dị thú chiến hồn đều bị nhốt ở bên trong.
- Đây là... phép cấm tà đạo, Hắc Bạch Âm Dương Tháp.
Phong Phi Vân rất là kinh ngạc, không ngờ Phật Tôn Ngự Thú Trai lại tu luyện phép cấm tà đạo, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Hắn vội vàng bật lui mạnh, nhưng vẫn đã muộn. Hắc Bạch Âm Dương Tháp biến thành hai tòa tháp lớn trấn áp Phong Phi Vân ở bên dưới tháp.
Phong Phi Vân dùng hai tay ra sức muốn nâng Hắc Bạch Âm Dương Tháp lên, nhưng mà cuối cùng cũng vẫn đành thất bại, thân thể bị đè xuống phía dưới. Hắc Bạch Âm Dương Tháp tựa như hai quả núi thần đen trắng, nặng đến dọa người. Lực lượng của Phong Phi Vân cũng không cách nào nâng nổi bọn chúng lên.