Vu Thanh Họa cười lạnh mà bảo:
- Nghiệt chủng cũng nhất định phải chết, không có khả năng để cho nó còn sống sinh ra trên đời này. Đây là nỗi sỉ nhục của cả Ngự Thú Trai.
Sau khi nghe nói như thế, cả người Ngọc Lạc cũng giống như mất đi sức sống. Nàng nhẹ tay khẽ sờ sờ vào bụng, lệ trong mắt tuôn ra như những giọt mưa rơi "lộp bộp" trên mặt đất, tràn ngập vẻ tuyệt vọng.
Phong Phi Vân thở dài nói:
- Diệt sạch nhân tính a, trẻ con là vô tội.
- Phong Phi Vân.
Vu Thanh Họa quát một tiếng chói tai, trên người đều là khí lạnh mà nói:
- Cả Ngự Thú Trai chỉ có một mình ngươi là đàn ông. Ma đầu nhà ngươi kia, quả thực đã làm rất nhiều việc ác, táng tận lương tâm, đứa bé chính là của ngươi. Cho nên ngươi tự nhiên không muốn nó phải chết. Ngươi lại dám gây tai họa cho nữ đệ tử Ngự Thú Trai ta, coi như mẹ con bọn họ đã chết thì cũng là ngươi hại chết bọn họ, không quan hệ gì tới bổn tôn.
- Ôi, ôi. Hôm nay ta vừa mới xuống khỏi đỉnh Thái A, còn đứa bé trong bụng nàng cũng đã có được hai tháng. Chuyện liên quan gì tới ta. Nếu là ngươi ngày mai mang thai rồi nói là ta làm, thì ta đây... Cũng đành thừa nhận.
Phong Phi Vân gian tà cười một tiếng,
Sắc mặt Vu Thanh Họa càng tối sầm, hàm răng cắn chặt, trên bàn tay ngưng tụ quầng sáng sát khí, hóa thành một đạo kiếm hình như phải cắt lấy đầu lưỡi của Phong Phi Vân mới xong.
Mà đúng lúc này, bên ngoài lại có một bà lão dáng vẻ vội vàng bay vào. Bà nghiêm túc nói:
- Phật Tôn, đại sự không ổn. Hai tháng trước, Ngọc Lạc đến Tàng Kim Các cầm đi bản "Kim Tàm Kinh", nói là Phật Tôn ngươi muốn tìm hiểu, đến nay còn chưa trả lại. Vừa rồi nghe được tin Ngọc Lạc mang thai hai tháng, ta mới ý thức được kỳ quái. Chẳng lẽ...
Vu Thanh Họa sắc mặt đại biến, vô cùng tái nhợt.
"Kim Tàm Kinh" chính là do sư phụ của Vu Thanh Họa khi tiến vào Đồng Lô Sơn, đã bỏ ra thời gian trăm năm để tìm hiểu được bản thiếu chưa trọn vẹn từ trên hài cốt kim thân của một vị phật tu đã chết đi nhiều năm. Mặc dù trong đó chỉ có một phần mười giá trị thực sự của "Kim Tàm Kinh" đích thực, nhưng mà lại vẫn là bảo điển chí cao vô thượng, có uy năng vô cùng vô tận.
Đó là hài cốt một vị phật tu cổ xưa đã từng tu luyện qua "Kim Tàm Kinh".
Về lý luận mà nói, người nào tu luyện "Kim Tàm Kinh" sau khi bị chết, thì thân thể sẽ hóa thành một cái kén tằm màu vàng. Để rồi sau khi phá vỡ lớp tơ tằm thì tu sĩ có thể sống thêm một đời, tựa như nhộng hóa bướm vậy, mà tu vi càng cường đại hơn.
Nhưng, nếu như đời thứ hai cũng đã chết, như vậy cũng sẽ không sống thêm nổi nữa mà sẽ chết đi đích thực, da và cơ thể sẽ dung nhập hòa tan vào trong đầu khớp xương để hóa thành một bộ hài cốt kim thân. Nó có tính năng đao chém không vỡ, hỏa luyện bất diệt, ngâm nước không thay đổi.
Sư phụ của Vu Thanh Họa chính là một vị đại hiền Phật Môn, thiên tư tuyệt đỉnh, chỉ kém một bước liền đạt tới cảnh giới Chân Nhân. Nàng đi lại trong thiên hạ, khổ tu phật đạo, tìm kiếm một tia đạo mấu chốt nhất kia để đột phá cảnh giới Chân Nhân.
Nàng lấy đại thần thông xông vào một chỗ được xưng là vùng cấm sinh mệnh, một trong tám đại di tích thượng cổ - đó là "Đồng Lô Sơn". Dẫu ở bên trong nàng không tìm được một tia phép tắc đạo lí để đột phá cảnh giới Chân Nhân kia, nhưng lại tìm được một bộ hài cốt kim thân. Rồi nàng tìm hiểu suốt trăm năm trong Đồng Lô Sơn.
Sau khi đem một bộ hài cốt kim thân này ra khỏi Đồng Lô Sơn, mang nó về Ngự Thú Trai. Nàng lấy tâm thần từ lúc sanh ra làm vốn liếng, suy luận ra một phần mười "Kim Tàm Kinh". Sau khi viết xong nàng liền tâm thần kiệt sức, viên tịch quy thiên.
Cái này vẫn còn là bởi vì nàng lấy tâm thần từ lúc sanh ra làm vốn liếng, mới suy luận ra một phần mười "Kim Tàm Kinh".
Nếu như thật sự để cho nàng tìm hiểu "Kim Tàm Kinh", thì dẫu nàng hao phí cả đời, cũng không nhất định có thể đủ tìm hiểu nổi một phần mười của "Kim Tàm Kinh".
"Kim Tàm Kinh" chính là một trong ba đại thánh điển, còn rốt cuộc như thế nào mà sau này lại không thể khảo cứu, thì cứ dựa vào cách Phong Phi Vân tu luyện "Mộ Phủ Tầm Bảo Lục" mà nói, thì đó cũng là một trong ba đại thánh điển, hắn nắm giữ được một trong ba quyển, đó là "Bát Thuật Quyển"trong đó.
Nhưng mà đến thời gian gần đây thì Phong Phi Vân cũng vẻn vẹn lĩnh hội một chút bề ngoài của một trong tám "Đại Diễn Thuật", là Trứu Hình Đại Diễn Thuật. Còn về Tiểu Diễn Thuật thì hắn cũng chỉ lĩnh hội được bẩy cái trong tổng số bốn mươi.
Từ đó có thể thấy được ba đại thánh điển vô cùng uyên thâm, rất khó lĩnh hội, lai lịch không phải chuyện đùa. Một khi tu luyện có chút thành tựu, thì sẽ bộc phát ra uy năng không gì sánh kịp.
Vào lúc Phong Phi Vân đang tu luyện "Đại Diễn Thuật", hắn cũng đã cảm giác được đại đạo chí cao vô thượng trong đó. Vẻn vẹn chỉ là một thuật này liền có thể so với yêu thuật tối cao nhất của Phượng Hoàng Yêu Tộc. Một khi tu luyện tới Đại Thừa, có thể lấy thuật pháp mà triệu hồi về các vì sao từ những bầu trời Vực Ngoại xa xăm.
Lúc ấy Phong Phi Vân đã đặc biệt kinh ngạc, bởi vì trong mắt Phượng Hoàng Yêu Tộc xem ra, nhân loại đều là chủng loại tồn tại. Là chủng tộc ắt sẽ bị nuốt chửng, bị ức hiếp. Không chỉ có là Phượng Hoàng Yêu Tộc, mà trong mắt các Yêu Tộc khác thì xem ra cũng là như thế. Nhân loại sinh ra quá muộn, căn bản không thể so sánh với những Yêu Tộc được sinh ra từ thời kỳ hồng hoang.
Nhưng mà, Phong Phi Vân đã có một lần thay đổi loại nhận thức sai lầm này. Đó là vào lúc Thủy Nguyệt Đình giết hắn. Lúc ấy Thủy Nguyệt Đình bộc phát ra loại lực lượng, cũng không yếu hơn hắn chút nào. Một nữ nhân nhân loại mà có tu vi có thể đạt tới tình trạng khủng bố như thế.
Lần thứ hai, chính là lúc hắn đọc qua "Bát Thuật Quyển", vô cùng uyên thâm, cao hơn những gì mà Phong Phi Vân trước kia tưởng tượng.
"Kim Tàm Kinh" cũng là cấp bậc thánh điển như thế, cao hơn mọi công pháp tu luyện khác tại Thần Tấn Vương Triều, mà hiện nay lại bị ăn trộm.
Từ đó có khả năng tưởng tượng, trong lòng Vu Thanh Họa giờ phút này phẫn nộ ra sao.
- Nàng lấy đi chính là bản mô phỏng của "Kim Tàm Kinh", hay là Kim Thân Cốt Bản của "Kim Tàm Kinh".
Vu Thanh Họa cơ hồ sắp mất đi lý trí, hôm nay xảy ra rất nhiều sự việc mà trước kia cho tới ngày hôm nay chưa từng phát sinh. Mỗi một chuyện đều khiến cho nàng bốc lửa giận ngút trời.
- Là bản mô phỏng.
Trong lòng Vu Thanh Họa an tâm hơn một chút, là bản mô phỏng thì tốt rồi. Nếu như Kim Thân Cốt Bản bị trộm đi, như vậy nàng cũng tương đương là tội nhân của Ngự Thú Trai.
Vì Kim Thân Cốt Bản, chính là một khối kim thân hài cốt của vị phật tu kia. Ở trên bề mặt Kim Thân có những văn tự bị kích phát hiện ra.
Mà bản mô phỏng, chính là bản do sư phụ Vu Thanh Họa sao chép xuống từ trên bản Kim Thân.