Phong Phi Vân cười nói:
-Ta còn biết, hắn khẳng định đã nói vớingươi, hắn cũng không sợ chết, hắn chỉ sợ hãi sau khi mình chết, một mình ngươi rất cô đơn. Như vậy hắn sẽ chết không nhắm mắt.
- Hắn đích xác đã nói vậy.
Trên mặt Ngọc Lạc hiện ra nét ửng đỏ mà nói:
- Hắn vốn là là người yêu ta nhất trên đời, bao giờ cũng đều suy nghĩ cho ta.
Vu Thanh Họa tức tối đến muốn giết người, Linh Kiếm trong tay mấy lần thiếu chút nữa đã chém ra.
Phong Phi Vân lại càng cười to, hắn nói:
- Không chỉ có như thế, không chỉ có như thế. Ta còn biết, phương pháp ngươi lừa gạt "Kim Tàm Kinh" đều là hắn dạy.
Ngọc Lạc im lặng gật đầu, nhưng lại gắng gượng chống chế:
- Hắn nói, đây là một lần duy nhất hắn gạt người. Vốn là cho tới ngày nay hắn cũng không nguyện gạt người, tương lai cũng sẽ không lại gạt người.
Rất nhiều nữ đệ tử Ngự Thú Trai giờ phút này đều rơi lệ, Ngọc Lạc thật sự rất đơn thuần, bị người lừa thảm như thế thảm, lại vẫn si tình như thế
- Chết tiệt, hỗn đản này rốt cuộc là ai.
Phong Phi Vân cười hỏi:
- Tiểu cô nương, ta rất hiếu kỳ các ngươi rốt cuộc biết nhau bao lâu? Sao hắn lại có thể để ngươi khăng khăng một mực như thế, để ngươi không tiếc thân mình cũng cam tâm tình nguyện chết vì hắn như thế.
Ngọc Lạc cúi đầu, nhẹ nhàng đáp:
-Chúng ta vẻn vẹn biết nhau một đêm. Ngày hôm sau, hắn liền mang theo "Kim Tàm Kinh" rời khỏi Ngự Thú Trai.
Khi nàng nói ra những lời này một cách tự nhiên như vậy, làm cho ở trong tai mọi người lại giống như một tràng sấm sét.
- Trời ạ.
Rất nhiều Lão ni cô Ngự Thú Trai tu vi tinh thâm đều không thể tin được lỗ tai của mình, cho là chính mình nghe lầm.
Vẻn vẹn biết nhau một đêm, là có thể khiến cho Ngọc Lạc không chỉ có dâng thân thể cho hắn, còn giúp hắn lấy trộm "Kim Tàm Kinh". Chủ yếu nhất chính là Ngọc Lạc vẫn còn rất tin không nghi ngờ đối với hắn, si tình chờ đợitại Ngự Thú Trai, một mực tin chắc hắn sẽ trở về.
Trong lòng Phong Phi Vân cũng là ngây ngẩn như vậy. Rất kiêu ngạo xấc xược, thật sự rất kiêu ngạo xấc xược. Một người đàn ông phải có mị lực đến đâu mới có thể khiến cho một nữ nhân chấp nhận hi sinh vì hắn nhiều như vậy, nhưng lại si tình không thôi.
Những nữ đệ tử Ngự Thú Trai bên ngoài đều đã hoàn toàn rối loạn. Chuyện như vậy thực khiến cho bọn họ vô phương đón nhận, trong mắt rất nhiều Thiên Chi Kiêu Nữ đều phát ra những ánh sát khí. Trong lòng thề, nhất định phải đem chặt đầu nam nhân kia.
- Quả thực coi đệ tử Ngự Thú Trai chúng ta đều là dễ lừa như vậy sao. Phật Tôn, ta thỉnh cầu được rời núi đi bắt tặc tử kia, đoạt lại "Kim Tàm Kinh". Nhất định phải khiến cho hắn muốn sống không được muốn chết không xong.
Một Thiên Chi Kiêu Nữ dung nhan cực kì xinh đẹp, cưỡi trên đám khói linh đi tới. Ngọc thể thướt tha, chân cưỡi thần liên, nàng nửa quỳ ở bên ngoài Phù Đồ Tháp.
Đây là một vị Thiên Chi Kiêu Nữ có thể xếp vào hạng mười người đứng đầu trong số thế hệ trẻ tuổi của Ngự Thú Trai.
Phong Phi Vân cười nói:
- Cạc cạc, tiểu nha đầu, chỉ bằng ngươi căn bản không có khả năng là đối thủ của hắn. Cẩn thận không đến lúc đó người khác sẽ để ngươi muốn sống không được muốn chết không xong. Cứ như dung mạo nghiêng nước nghiêng thành và vóc người của ngươi thế này, tuyệt đối sẽ hợp khẩu vị của hắn.
Vị Thiên Chi Kiêu Nữ này hai tròng mắt tỏa ánh sáng lung linh, nói với âm thanh lạnh lùng:
- Ta đã đạt tới Thiên Mệnh Đệ Tứ Trọng, tu vi có thể so sánh với những vương giả trong thế hệ trẻ tuổi Tu Tiên Giới.
- Thì đó cũng chỉ là thức ăn trong miệng người khác mà thôi.
Phong Phi Vân cực kì khinh thường, đáp:
- Ta mặc dù không biết Nam nhân kia rốt cuộc là có lai lịch gì, nhưng mà hắn có thể đi lại tự nhiên trong Ngự Thú Trai. Với bản lĩnh thế này, cũng không phải mỗi người cũng có. Ta liền tự nhận không làm được, nói rõ hắn đều phải lợi hại hơn so với ta.
- Đó là bởi vì ngươi còn chưa đủ mạnh, nếu như ngươi đủ mạnh thì cũng sẽ không bị trói ở chỗ này.
Vị Thiên Chi Kiêu Nữ này tóc dài xõa vai, ánh mắt sáng ngời, có một sự kiêu ngạo nói không ra lời.
Phong Phi Vân cười nói:
- Có thật không, vậy có muốn đấu với ta một phen hay không. Có tin là cho dù ta bị phong ấn tu vi, thì ngươi cũng không phải đối thủ của ta. Thật sự, nếu không thì đánh cuộc một lần. Nếu như ngươi đều không thắng được ngay cả ta, vậy làm thế nào đi bắt nam nhân kia.
- Đánh cuộc như thế nào ?
Nàng thiên tư kiêu nữ kia hỏi.
- Không, không, ta phải hỏi trước ngươi. Ngươi có chấp nhận trả giá nếu như bị thua ở trong tay ta hay không.
Phong Phi Vân hai mắt sinh tà, tiếng cười giống như ma quỷ.
Vị Thiên Chi Kiêu Nữ này lộ ra vẻ suy tư sâu sắc trên mặt. Dù sao Phong Phi Vân có danh tiếng không nhỏ, ngay cả Thái Tể Bắc Minh Mặc Thủ đều đã làm thịt, đã sớm rung động cả Tu Tiên Giới.
Mà hiện nay, mặc dù tu vi của hắn bị phong bế, nhưng mà lại vẫn cực kì cường đại. Người bình thường căn bản không dám khiêu chiến cùng hắn.
Vu Thanh Họa nói:
- Trì Dao, ngươi lui xuống trước đi, ngươi không có khả năng là đối thủ của ma đầu kia.
Trì Dao, là tên của thiên tư kiêu nữ kia.
Trì Dao cực kì cố chấp, xuất ra một thanh trường kiếm xanh ngọc tựa như một vệt sao băng trắng lóa, trôi nổi ở phía trên đỉnh đầu, có hư ảnh của chín con linh điệp trắng tinh trôi nổi dập dờn chung quanh Linh Kiếm,kiếm vân tỏa ra những vòng dập dờn, nàng nói:
- Phật Tôn, đệ tử khẳng định có thể chiến thắng Phong Phi Vân.
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn, mặc dù đan điền của hắn bị phong bế, ngươi cũng không có khả năng chiến thắng hắn.
Vu Thanh Họa nói quả quyết. Ngay cả nàng đều thiếu chút nữa gặp họa ở trong tay Phong Phi Vân, huống chi những nữ đệ tử ra đời không lâu này. Vì tránh cho Trì Dao gặp hại trong tay Phong Phi Vân, cho nên mới trách mắng đuổi nàng trở về.
Phong Phi Vân thủ đoạn ti tiện, tâm cơ hiểm ác, căn bản không phải những nữ đệ tử này vốn chỉ lớn lên tại Ngự Thú Trai có khả năng so sánh được, chỉ biết sẽ thiệt thòi lớn.
Trì Dao cuối cùng lui xuống.
Phong Phi Vân có hơi thất vọng, nhẹ nhàng dẩu môi, nhếch miệng cười một tiếng với Trì Dao tràn ngập dư vị khiêu khích. Vốn tưởng thịt thiên nga sẽ đến khóe miệng, liền lại bay đi như vậy.
Một vị Lão ni cô tiến lên, sắc mặt nặng nề nói:
- Phật Tôn, "Kim Tàm Kinh" chính là Thánh Điển Phật Môn, hoàn toàn không thể để lọt đi ra ngoài. Nhất định phải điều động cường giả truy hồi "Kim Tàm Kinh" mang về.
Một vị lão ni khác nói với vẻ cực kì trang nghiêm:
- "Kim Tàm Kinh" rơi vào trong thế tục, nhất định sẽ khiến sinh ra sát kiếp vô biên vô tận, rất nhiều tiên môn đại giáo đều sẽ ra tay. Triều đình đều có thể sẽ can thiệp vào.
- Mấu chốt ở chỗ, nếu như để cho người ta biết Kim Thân Cốt Bản của "Kim Tàm Kinh" đang ở tại Ngự Thú Trai, chỉ sợ Ngự Thú Trai cũng sẽ bị đẩy lên chỗ đầu sóng ngọn gió. Đến lúc đó sẽ có rất nhiều nhân vật tà đạo xông lên núi, một số cường đạo đã ẩn dật lánh đời đều có thể sẽ lại xông đến để cướp đoạt kinh thư.
...