Vị Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động phất ống tay áo, bên trong lao ra một mảnh tựa như mây khói, bên trong bao bọc ba cỗ Chiến Thi hung ác. Trên người chúng đều mặc chiến giáp màu trắng bạc, Thi Mao toàn thân dày đặc, còn trong đôi mắt chớp chớp những vằn máu đỏ lừ.
Vị Thái Thượng trưởng lão này có tu vi đạt tới Bán Bộ Cự Phách sơ kỳ. Còn ba cỗ Chiến Thi xuất ra này đều có thể so với bán tôn Thi Vương, chiến lực cũng có thể chống lại cường giả Bán Bộ Cự Phách sơ kỳ.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!.
Ba cỗ Chiến Thi hiển nhiên đều là Lão Thi được tế luyện nhiều năm, móng tay như thanh sát kiếm làm từ sắt tinh, hàm răng so sánh người bình thường phải dài gấp ba, hơn nữa cực kì sắc bén, trên mặt hiện rõ đường nét khát máu.
Phong Phi Vân vươn vai bay lên, tốc độ thân thể tựa như sao băng truy theo mặt trăng. Thiên Tủy Binh Đảm hóa thành thanh trường thương dài bẩy thước, một thương đâm trúng một con Chiến Thi mà đánh bay nó lên cao, rồi xuyên thủng thân thể của nó. Nhưng mà nó lại chưa chết, đưa tay liền chộp về mặt Phong Phi Vân.
Thi Khí tanh hôi, mang theo kịch độc.
Nếu như người bình thường vẻn vẹn chỉ là ngửi được một cỗ Thi Khí này thì sẽ thân trúng thi độc mà chết. Nhưng mà Phong Phi Vân ngay cả ma huyết trên người Nữ Ma cũng dám uống, huống chi là chỉ là thi độc.
- Rầm.
Thiên Tủy Binh Đảm biến thành một mảnh kiếm vũ trắng lóa, hoàn toàn chém giết con Chiến Thi này.
Chiến Thi cấp bậc Bán Bộ Cự Phách sơ kỳ, ở trước mặt Phong Phi Vân lại giống như đồ chơi, cũng không có hao phí bao nhiêu khí lực liền đã biến nó thành bụi bặm, Thi Khí trôi đi hầu như không còn.
- Trong thế hệ trẻ tuổi làm thế nào lại có hung nhân giống như kẻ này. Chẳng lẽ là Ma Song Thủ Sĩ kia của thế tộc Ngân Câu, lại hoặc là người đứng đầu thế hệ mới của thế gia Bắc Minh.
Một lão già Tử Minh Thi Động lại chảy huyết trên bả vai, trong lòng càng có thêm vài phần sợ hãi.
Vị Thái Thượng trưởng lão kia của Tử Minh Thi Động lắc đầu, ánh mắt lo âu mà nói:
- Không biết thế nào ta lại có cảm giác hắn rất giống là sát tinh đã mất tích hơn một năm kia.
- Thái Thượng trưởng lão nói rất đúng... Hắn.
Một lão già khác hai mắt trừng trừng, nghĩ tới một người trẻ tuổi đáng sợ.
Rất nhiều người đều không thể quên thảm án phát sinh một năm trước. Hắn liên tiếp một mạch giết hại, trăm vạn người nằm xuống, máu tươi tụ tập thành một cái hồ máu.
Người Cản Thi của Tử Minh Thi Động cả ngày đều tiếp xúc cùng người chết, tự nhiên không sợ giết người. Nhưng mà muốn bọn họ đi giết trăm vạn người sống sờ sờ thì bọn họ ai nấy đều không làm được. Coi như là kẻ chí ác chí tà trên đời này, khi đánh tới cuối cùng chỉ sợ tinh thần đều sẽ sụp đổ.
- Chẳng lẽ... Thật sự là hắn ?
- Ở trên người của hắn ta cảm giác được một cỗ ý định giết chóc cường đại. Trong thế hệ trẻ tuổi không người nào có thể có được ý định giết chóc cường đại như thế. Trừ hắn ra, không có người khác.
Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động sắc mặt âu lo.
- Vốn tưởng rằng hắn đã bị cao nhân Đạo Môn giết chết, lại không nghĩ cách một năm, hắn lại đi ra. Nếu như truyền tin tức kia ra ngoài, khẳng định rất nhiều người đều không ngủ yên.
- Phốc.
Pho Chiến Thi thứ hai bị Phong Phi Vân nện một quyền đánh trúng. Đòn đánh xuyên thấu qua thân thể, làm cho thân thể nó chia năm xẻ bảy. Cũng không biết trong một quyền này của hắn ẩn chứa lực lượng cường đại cỡ nào.
- Người chết nên có dáng dấp của người chết.
Phong Phi Vân bẻ gãy cổ cỗ Chiến Thi thứ ba, đá văng nó vào một cái quan tài đá. Hắn ấn Chiến Thi vào trong quan tài đá, đậy nắp quan tài lên, sau đó một cước đạp cho quan tài đá lún sâu mấy chục thước vào lòng đất, bị lớp đất đá thật dầy chôn vùi.
Phong Phi Vân đứng thẳng sừng sững, hắn nhặt lên một khối Linh Thạch to bằng đầu người trên mặt đất, đối mặt một đám người Cản Thi của Tử Minh Thi Động mà nói
- Ta đã đồng ý với một vị cao nhân Phật Môn sẽ bớt giết người, cũng không nghĩ muốn đuổi tận giết tuyệt, các ngươi đừng ép ta.
Ánh mắt của Phong Phi Vân nhìn chăm chú vị Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động. Ở đây cũng chỉ có lão còn có lực lượng có khả năng đánh một trận cùng Phong Phi Vân, mấu chốt là bây giờ lão còn có dám đánh hay không.
Những lão già này của Tử Minh Thi Động đều câm như hến, cho tới ngày nay đều không hề nghĩ tới sẽ bị một người tuổi còn trẻ làm cho kinh động sợ hãi, hai chân cũng có hơi không nghe lời sai bảo.
Đây chính là sát tinh mới được thả ra a, mẹ nó, ai còn dám trêu.
Tử Minh Thi Động với Phong Phi Vân có mối hận cũ, nhưng mà ma tính trong thân thể Phong Phi Vân đã bị áp chế xuống, hiện nay hắn cũng không muốn phạm phải quá nhiều việc giết chóc. Chỉ cần bọn họ không chủ động trêu chọc gây phiền toái, Phong Phi Vân liền sẽ không đuổi tận giết tuyệt.
Vị Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động mặc dù chính là cảnh giới Bán Bộ Cự Phách sơ kỳ, là một cường giả tiền bối. Nhưng mà chiến lực cũng coi như tương đương cùng ba cỗ Chiến Thi kia. Coi như lão xuất ra Cản Thi bùa chú, cũng tuyệt đối là bại nhiều hơn thắng. Sau khi trải qua nhiều mặt suy tính, cuối cùng lão từ bỏ chống cự, thành thật ngoan ngoãn trả lời những điều Phong Phi Vân hỏi.
- Chúng ta nhận được tin tức, Tà Hoàng xuất thế, mười điện Sâm La Điện sẽ lại đại thống nhất. Không lâu sau, Đệ Thập Điện Sâm La Điện, Đệ Bát Điện, Đệ Thất Điện, Đệ Ngũ Điện đều đã bị Tà Hoàng Thiếu Chủ thu phục. Có chỗ chủ động thần phục, mà có nơi lại thề chống cự. Ví dụ như Đệ Thập Điện liền chống cự ác liệt nhất, nhưng mà hiện tại lại vẫn phải về dưới cờ Sâm La Điện, mà ngay cả Điện Chủ Đệ Thập Điện đều bị giết chết.
- Đệ Tam Điện Sâm La Điện là người thứ năm nhận được thiếp gọi quy thuận. Nhưng mà Điện Chủ Đệ Tam Điện tài trí mưu lược kiệt xuất, chính là một đời kiêu hùng, tu vi của bản thân càng là cực kì uyên thâm, đạt tới Thiên Mệnh Đệ Cửu Trọng. Lão kháng cự không chịu qui thuận, chỉ tiếc vẻn vẹn thời gian một ngày thì cả thành Huyền Giải liền bị thất thủ, số người tử thương đạt tới ba thành, những người còn lại đều bị bắt đi, mang về bản bộ Sâm La Điện chịu thẩm vấn.
Vị Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động cũng có hơi thán phục, lại nói:
- Tứ Đại Hành Giả Sâm La Điện 'Sinh, lão, bệnh, tử' lại xuất thế lần nữa, mỗi một vị đều là hung nhân tà đạo. Ta tận mắt thấy Lão Tử hành giả đại chiến cùng Đệ Tam Điện Điện Chủ trong dãy núi. Hơn mười ngọn núi đều bị đánh sụp đổ, có ba hồ nước bị lấp đầy. Cuối cùng Lão Tử hành giả đánh bại Điện Chủ Đệ Tam Điện, sau đó mang đi.
Lão mặc dù chính là cảnh giới Bán Bộ Cự Phách, có thể truyền lệnh một chốn. Nhưng mà ở trước mặt những kẻ mạnh đích thực này, lại vẫn là không đáng để ý.