"Thời gian giảm đau: 5 giây. Nhắc nhở thân thiện: thuốc giải đang nằm trong bán kính một mét của anh."
Văn Hành để ngoài tai, vẻ mặt đờ đẫn.
Anh. Cao một mét tám tám, duy trì tập thể hình trong thời gian dài, dưới lớp quần áo là cơ bắp săn chắc.
Thông thường, ngay cả khi trong chiếc hộp chứa đầy sắt, anh cũng có thể di chuyển được.
Văn Hành vốn định giải thích, nhưng dưới sự "giải vây" của Cố Thanh, mọi lời giải thích đều trở nên vô nghĩa.
Anh từ từ đứng dậy, cánh tay đau nhức vô lực buông thõng bên hông, đường nét khuôn mặt uyển chuyển tuyệt đẹp hơi căng thẳng, môi mỏng mấp máy, cuối cùng phát ra một âm tiết: "...Ừm."
Tống Tình Chi tuyệt nhiên không ngờ đến hướng phát triển này, toan vội đánh trống lảng, nhưng Cố Thanh phản ứng nhanh hơn nhiều.
Cô cười như có như không nhìn Tống Tình Chi: "Cái thùng nặng như vậy mà cô Tống cảm thấy nhẹ á? Không nhìn ra đấy, bình thường hẳn phải tập luyện không ít."
Văn Hành nhíu mày, lập tức hiểu ra, ánh mắt nhìn Tống Tình Chi trở nên vô cùng lạnh nhạt.
Cô đàn em này, có vẻ không đơn thuần và thân thiện như những gì cô ta thể hiện.
[Đúng, không phải Tống Tình Chi nói chuyển cái thùng dễ lắm à? Anh tôi không đề phòng nên đương nhiên dễ bị bật ngã rồi!!]
["Người ta chỉ muốn giúp chị nhẹ nhõm hơn một chút thôi à, nên nhá, người ta dùng máy hút bụi, còn chị đi mà dọn sách"]
[Đệt, ngửi thấy mùi thảo mai]
[Mấy con bò bên trên đừng để bị Cố Thanh dắt mũi nữa được không???]
[Ảnh nóng rồi, ảnh nóng rồi, có sao nói vậy thôi chứ tuy đĩ Thanh phiền thật nhưng nhìn Tống Tình Chi cũng không phải dạng tốt đẹp gì cho cam.]
Livestream lật kèo, Tống Tình Chi chưa từng gặp phải tình huống này, nhất thời có chút hoảng sợ.
Cô ả luống cuống giải thích vài câu: "Em thật sự không biết", sau đó lấy cớ Tần Thiên gọi mình rồi vội vàng rời đi.
Máy hút bụi cũng không dám cướp lại.
Cố Thanh cong môi, chậm rãi hút bụi trên sàn nhà.
Ống tay áo được cô tùy tiện xắn lên, lộ ra cánh tay mảnh khảnh trắng nõn. Vài sợi tóc khẽ rủ xuống, lòa xòa che đi những đường nét tinh xảo diễm lệ. Gió hành lang lướt qua tiền sảnh, thổi bay một góc vạt áo cô. Khoảnh khắc đó tựa như một cảnh trong phim điện ảnh, cảm giác thiếu niên thiếu nữ được pha trộn một cách hoàn mĩ trên người Cố Thanh.
Số lượng người trong cửa sổ livestream chầm chậm ngả về trị số bình thường, fans Văn Hành cũng theo chân anh đến phòng giải khát uống nước lấy bình tĩnh, còn những người ở lại——
[Rõ ràng tôi tới đây để đớp đường, vậy mà tôi lại bị nhốt ở cái cửa sổ này không đi được! Chị Cố đẹp quớ——]
[Giờ không có fans ai ở cửa sổ livestream này, có thể nói một số lời không chính xác về mặt chính trị.]
[Người qua đường đội nắp nồi nà[1], không ai thấy khuôn mặt của Cố Thanh và Văn Hành rất xứng đôi à... Lúc Tống Tình Chi chưa nhảy ra í, hai người bọn họ cùng đứng chung một khung hình, trời ơi ta nói nó sángggg nguyên cái màn hình luôn ớ——]
[1] Có thể bạn đã biết: đội nắp nồi để đề phòng bị đánh í
[Kìa thím trên, tui cũng vậy nè!! Sự chênh lệch chiều cao giữa hai người bọn họ cũng cực hợp nữa hu hu hu]
...
[Má tao cười cười chết luôn trời, bên này có người ship couple Văn Hành x Cố Thanh á? Nhìn đáng thương vãi ạ]
[Tao để lời ở đây luôn này, nếu hai con người kia có thể ngọt ngào, tao sẽ livestream ăn cứt]
[Đã chụp màn hình]
[Đã chụp màn hình +1]
...
Tống Tình Chi về cạnh Tần Thiên, miễn cưỡng kinh doanh[2] một lúc lâu, đến khi tổ đạo diễn tuyên bố cho nhóm khách mời được nghỉ ngơi, cô ả vội vàng chạy đến một góc nhận điện thoại của quản lí.
[2] Kinh doanh couple: đề cập đến việc các ngôi sao hành động thân mật trước mặt công chúng nhằm mục đích tuyên truyền, lăng xê, do sự sắp xếp của công ty để thỏa mãn sự ảo tưởng của người hâm mộ, đặc biệt là fans couple về mối quan hệ giữa hai ngôi sao chứ không phải vì cảm xúc thực của họ.
"Tống Tình Chi, cô đang làm cái gì thế? Sợ là hiện tại cô đã làm mất lòng Văn Hành rồi!" Quản lí giậm chân: "Vốn dĩ fans Văn Hành với fans nhà ta đang đồng lòng chửi Cố Thanh, bây giờ tất cả đều quay sang mắng chửi cô!"
Sắc mặt Tống Tình Chi không tốt: "Em cũng không ngờ nó sẽ thành ra như vậy!"
Quản lí nói: "Đừng chọc vào Cố Thanh, đây là gameshow hẹn hò, cái cô phải làm là kinh doanh couple ấy! Tiếng tăm của Cố Thanh rất kém, cả tài nghệ lẫn tác phẩm đều không bằng cô, nhưng bụng dạ thì chưa chắc! Trong cái giới giàu sang quyền thế của bọn họ có rất nhiều chuyện bẩn thỉu, cô nghĩ cô ta ở bên Văn Hành thế nào?"
Ánh mắt Tống Tình Chi hơi tối đi.
"Em không giống Cố Thanh, em có người thương người thích, hai người mà ngọt ngào thì ai hơn được?" Giọng điệu quản lí hòa hoãn, lộ ra một chút khinh thường: "Không phải lúc đó Cố Thanh chỉ có thể nhìn thôi à? Em xem, Văn Hành có thèm chạm vào cô ta tí nào đâu."
Nghe đến đây, cơn tức giận tích tụ trong lòng Tống Tình Chi rốt cuộc cũng tản ra, cô ả dịu dàng mỉa mai: "Em biết sao Cố Thanh có thái độ thù địch sâu nặng với em rồi, dù sao chị ta yêu Văn Hành như thế mà không được đáp lại, đúng là dễ khiến chị ta không vừa lòng."
"Chẳng không à? Cho nên em cứ mặc kệ Cố Thanh tự xấu hổ một mình cô ta đi, hot search tiếp theo bọn chị đã giúp em sắp xếp..." Quản lí dặn dò rất nhiều, cuối cùng hơi do dự nói: "Ngoài ra... đừng đến quá gần Cố Thanh."
Nguyên nhân trọng yếu khiến Tống Tình Chi chọn đi theo con đường thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu chính là vì cô ả chỉ cao một mét sáu, trong khi Cố Thanh nhìn ra cũng phải hơn mét bảy. Nhóm khách mời ở hiện trường không cảm nhận được, nhưng trên màn ảnh phát sóng trực tiếp, hai người bọn họ đứng chung một khung hình, sự tương phản quả thực rất dã man! Chưa kể Cố Thanh còn có tỉ lệ cơ thể cực đỉnh, khí chất càng áp đảo...
Có điều quản lí không lo lắng lắm. Suy cho cùng show tình yêu cũng không phải show diễn cá nhân, bề ngoài Cố Thanh có vượt trội cũng chẳng ai thèm quan tâm.
Chồng cô ta không ưa cô ta thì cô ta chỉ là một trò cười!
...
Văn Hành bưng cốc nước, chìm vào suy nghĩ.
Góc nghiêng của vị ảnh để trẻ tuổi như một tác phẩm điêu khắc, đường nét hoàn mĩ từ xương lông mày chạy dọc xuống sống mũi, xương quai hàm cân đối, mi mắt rủ xuống đổ bóng thành mảng đen nhàn nhạt. Chỉ ngồi im một góc cũng như trân bảo nghệ thuật được sưu tập. Các fan trong làn bình luận đều im lặng, như thể không đành lòng phá vỡ cảnh đẹp này.
Nhưng nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện.
Tay cầm cốc nước của anh, đang run rẩy.
Nước trong cốc cũng run run, run run.
"..." Văn Hành hít sâu một hơi, đặt cốc nước sang một bên.
Dạ dày quặn thắt không ngớt, cánh tay đau nhức vô lực.
... Ban nãy đầu gối phải đập xuống đất, đoán chừng cũng bầm tím thành một mảng.
Mà tình trạng này vẫn sẽ kéo dài.
Văn Hành lặng lẽ nhìn về phía xa xa.
Thật ra không phải anh không thể chạm vào Cố Thanh, người phụ nữ kia ắt hẳn sẽ rất vui sướng.
Nhưng một khi buông lỏng loại quan hệ này, ham muốn của Cố Thanh với anh sẽ chỉ ngày càng bành trướng, đây là điều Văn Hành không muốn thấy. Nếu không cẩn thận vướng vào cô, anh sẽ vi phạm ý định ban đầu mình tham gia chương trình này.
Văn Hành ôm bụng, lâm vào trầm tư.
...
"Kí chủ, nhìn kìa!"
"Ánh mắt anh ta u buồn xiết bao, bóng người anh ta trơ trọi biết chừng nào."
Cố Thanh nhìn về phía xa nương theo âm thanh của hệ thống, không thể không thừa nhận, gã chồng của cô thật sự quá đẹp trai.
Đẹp đến mức hoàn toàn không cảm giác được anh ta đang nhịn đau.
Cố Thanh bỗng tò mò: "Đau cấp tám thực chất là đau cỡ nào? Thử tí được không?"
"..." Đại khái đây là lần đầu tiên hệ thống thấy một kí chủ mắc nợ như vậy, qua vài giây mới đáp: "Cô có thể thử nghiệm, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng, 3, 2, 1——"
Khoảnh khắc chạm đến con số 1, dạ dày Cố Thanh lập tức co thắt dữ dội, như thể bị ai đó cầm dao chém qua!
Cô vội vã kêu lên: "Dừng dừng dừng! Đủ rồi đủ rồi——"
Hệ thống kết thúc thử nghiệm, hơi mong chờ hỏi: "Kí chủ thử nghiệm tổng cộng ba giây, cơn đau cô trải qua tương đương với chồng mình, tâm hồn hai người đã gần nhau hơn chưa?"
"..." Cố Thanh xoa bụng, ba giây ngắn ngủi khiến cô cực kì kinh sợ: "Đau thế mà anh ta vẫn chịu được á? Anh ta bị bất thường à??"
Hệ thống: "..."
Cô cũng đâu có bình thường!
Cảm giác càng hợp nhau hơn rồi đấy!
...
Mặc dù "bốn định luận của hạnh phúc" được phát sóng trực tiếp cả ngày cuối tuần, nhưng chung quy cũng chẳng ai dán mắt xem livestream 24/24. Ekip chương trình chủ yếu sắp xếp thời gian hoạt động dựa trên lượng người xem online, thời gian khác nhóm khách mời được tự do hoạt động.
Sẩm tối, các khách mời lại tụ tập, số người xem trực tuyến thậm chí còn nhiều hơn ban ngày một chút.
Bởi trong một gameshow có điều kiện khó khăn, việc chứng kiến các minh tinh tranh phòng luôn là màn kịch hay nhất.
[A a a em đến rồi đâyy!]
[Làm ơn cho Tình Thiên của chúng tôi một căn phòng kha khá xíu đi!]
[Vợ chồng Sơn Lộ tiến lên! Đôi bạn nhỏ muốn ôm ôm!]
[—— Tín nữ cầu Văn Hành và Cố Thanh chia phòng]
[Tôi đã lo tới cái thời khắc này từ ngày công khai đến giờ, xin đĩ Thanh hãy tha cho Văn Hành]
Đạo diễn nhìn nhóm khách mời: "Buổi chiều quét dọn các vị đã tốn không ít công sức, hiện tại nhất định đang mệt lắm nhỉ?"
Vu Sơn Bắc nhảy ra nói cực kì chân thực: "Cái giá to chà bá trên tầng ít nhất phải cỡ mười cân bụi, mụ nội nó, lau đến mất hình luôn á!"
Vương Hạc cười hỏi: "Thế cậu lau sạch chưa?"
"Đương nhiên là chưa!" Vu Sơn Bắc bày ra vẻ mặt đau thương: "Lau một hồi tôi bẩn y nó luôn!"
Mọi người cười phá lên.
Lộ Y Y lộ vẻ có lỗi: "Thành thật xin lỗi, để mọi người xấu hổ rồi."
Cố Thanh thích thú nhìn họ, cảm thấy hết sức đáng yêu. Tất nhiên cô nhìn ra bọn họ là một cặp kinh doanh, đến chương trình là để ló mặt tăng độ hot, nhưng đổi lại tính cách hai người đều rất thú vị—— thỉnh thoảng cô bé kia còn nhìn trộm cô, tưởng rằng không bị cô phát hiện.
Lộ Y Y nhận ra ánh mắt Cố Thanh, vừa ngước lên, bắt gặp cặp mắt đào hoa đang cười, khuôn mặt thoáng ửng đỏ.
Tiếp đó, cô nàng sâu sắc cảm thấy bạn trai đang làm mình mất thể diện trước mặt chị gái xinh đẹp, vì vậy bèn nện cho Vu Sơn Bắc thêm một cái.
Vu Sơn Bắc kêu "Á!", tủi thân khóc lóc.
[Ha ha ha ha tôi chết cười với chuyện này mất!]
[Sơn Lộ thật dễ thương!!!]
[Khụ, có phải 11 rất hay nhìn lén Cố Thanh không? Chị đẹp x em gái ngọt ngào, cứu với, không thể tin được tôi lại đi chèo thuyền này??]
| 11 (yīyī) là biệt danh của Y Y (依依 - yīyī) do hiện tượng đồng âm nha.
Hiện trường ghi hình hòa thuận, nền tảng trực tiếp phát nhạc nền vui vẻ, chầm chậm hòa trộn tạo nên cảm giác năm tháng tĩnh lặng yên bình.
Tống Tình Chi bắt đầu hăng hái rải đường: "Kì thực khá tốt, có người yêu ở cạnh, làm việc cũng không cảm thấy mệt mỏi."bùn nôn
Tần Thiên nhìn cô ả với vẻ mặt cưng chiều: "Tôi với Chi dọn một mảnh cánh đồng hoa nhỏ sau vườn, mọi người trước cửa sổ nhìn ra là có thể ngắm hoa."
[Ui, Tình Thiên có khác, lãng mạn qtqđ!]
[Làm việc thôi cũng tạo ra được cảm giác yêu đương——]
[? Bọn fans couple ship đến phát bệnh rồi à? Người khác quét tước lau chùi, hai người bọn họ đi dọn dẹp cánh đồng hoa??]
Đạo diễn nở nụ cười bí hiểm, đợi hai nhóm khoe xong mới nói: "Vất vả của mọi người chúng tôi đều thấy, vì vậy việc lựa phòng tối nay cũng sẽ liên quan đến việc dọn dẹp buổi chiều!"
Suy cho cùng dính đến chuyện nghỉ ngơi buổi tối, mọi người dồn dập nâng cao tinh thần.
Ngay cả Văn Hành vẫn luôn im lặng cũng nhìn về phía đạo diễn.
"Chúng tôi đã chuẩn bị cho mọi người số một là phòng có cửa sổ sát sàn, giường lớn, số hai là phòng có cửa sổ lớn tiêu chuẩn, số ba là phòng không cửa sổ, giường tầng và số bốn là phòng giường đơn, giường một mét ba."
[Quá ma, ekip chương trình là chó à?? Thế này khách mời chẳng đánh nhau?]
[Giường đơn là cái quái gì vậy? Chẳng lẽ phải dính vào nhau ngủ hả?]
[Cười vcđ, khả năng ở nhà ai đó không có cơ hội ngủ chung với chồng, hiện thực hóa ước mơ của mình trong chương trình đê]
"Chương trình không để mọi người bốc thăm phòng, chúng tôi phân bằng khoảng thời gian mỗi nhóm khách mời dọn dẹp được ghi chép lúc chiều, đứng đầu là vợ chồng Sơn Lộ! Quét dọn tổng cộng 3 tiếng 14 phút, hai người vất vả rồi, có thể chọn phòng đầu tiên!"
Vu Sơn Bắc và Lộ Y Y đều kinh ngạc, tiếp đó reo hò ôm chầm lấy đối phương. Nhưng xét đến việc bình quân tuổi tác hai người nhỏ nhất, lại là người lớp sau, sau khi cân nhắc hệ thống lại bèn bước vào căn phòng hai giường tiêu chuẩn số 2.
Những khách mời còn lại tiếp tục đại chiến cướp phòng, đạo diễn thừa nước đục thả câu: "Cặp thứ hai, mọi người đoán xem là đôi nào nào?"
Ánh mắt Tần Thiên lộ ra sự tự tin: "Đạo diễn Đỗ, anh đừng nhử nữa! Mau công bố đi!"
Đạo diễn như thể đã thấy hiệu quả bùng nổ của làn bình luận trên màn hình, mỉm cười công bố: "Cặp thứ hai là—— Văn Hành và Cố Thanh! Quét dọn tổng cộng 2 tiếng 50 phút, hai người cũng vất vả rồi~"
Sắc mặt Tần Thiên cứng đờ, Tống Tình Chi cũng chưng ra vẻ mặt không thể tin nổi. Hai người không ngờ thời gian bọn họ trang hoàng hoa cỏ trong vườn không được tính vào thời gian dọn dẹp.
[Mẹ nó! Mẹ nó! Chuyện tôi sợ nhất xảy ra rồi!]
[Đĩ Thanh, nếu cô cần một chút mặt mũi thì chọn cái số 3! Cái số 3 cho tôi!]
[Tránh xa anh tôi ra!!!]
Cố Thanh và Văn Hành nhìn nhau, cả hai đều không ngờ đối phương cũng vô cùng chuyên nghiệp.
Văn Hành vô thức cho rằng Cố Thanh sẽ chọn căn phòng có giường lớn số một.
Nguyên nhân cực kì đơn giản, Cố Thanh vốn là đại tiểu thư quen sống trong nhung lụa, hơn nữa còn yêu anh da diết. Tuy ban ngày cô vẫn giữ vững thỏa thuận, nhưng có cơ hội hợp tình hợp lý này, Văn Hành không tin cô có thể từ chối.
Có điều dù ở phòng nào, Văn Hành đã nghĩ ra biện pháp đối phó. Anh có thể đợi Cố Thanh ngủ say rồi lẳng lặng hoàn thành công việc giảm đau.
Bị cơn đau đày đọa cả ngày, rốt cuộc cũng gần tới lúc được giải thoát, Văn Hành cảm giác sức chịu đựng của bản thân đã gần đạt đến cực hạn.
"Cô có thể chọn phòng số một" Sắc mặt Văn Hành trắng xám, kiêu ngạo thỏa hiệp: "Tôi không phản đối."
Sự miễn cưỡng ẩn chứa trong câu nói khiến Tống Tình Chi vừa bị đè ép cong khóe môi, đồng thời cũng khiến các fan trên màn hình la hét càng thêm dữ dội.
Cố Thanh: "?"
Mẹ, người này lại đang làm ra vẻ với tôi.
Vì vậy, cô quay đầu chỉ vào phòng khách: "Tôi chọn sofa."
Đạo diễn và khách mời sững sờ.
Đám khóc bù lu bù loa miệng gọi trời đầu đập đất trong đống bình luận cũng im bặt.
Nhưng đúng lúc đó, Văn Hành bỗng nghe thấy âm thanh hệ thống chết tiệt vang lên bên tai:
"Ting——"
"03: Đau dây thần kinh. Mức độ đau: cấp năm."
"..." Anh tự an ủi mình: Cấp năm, vẫn ổn.
Dù sao đi ra chạm cỡ vài chục giây là đủ, không nhất thiết phải ngủ chung.
—— "Thời gian giảm đau: 5 tiếng."
Văn Hành: Đệt.
Ngay sau đó, toàn bộ khán giả trên mạng chứng kiến, Văn Hành đột nhiên chộp lấy Cố Thanh đang xoay người rời đi.
"Đừng đi!" Giọng anh run rẩy.=))))))))
... Ông đây xin cô.