Lộng Triều

Chương 4:




Triệu Quốc Đống có thể thấy Triệu Vân Hải rất hưng phấn, nói chuyện đầy kích thích. Từ thư điện tử miễn phí đến các loại trò chơi trên mạng, đến hacker, Triệu Quốc Đống phát hiện Triệu Vân Hải đã không thể tự kiềm chế lún mình vào internet.
Không thể tự kiềm chế mình lún vào internet, ngay cả mình làm gì cũng không rõ, như vậy chỉ là vật hy sinh mà thôi.
Triệu Vân Hải muốn thể hiện tất cả những gì mình biết với Triệu Quốc Đống. Y có thể cảm nhận được nếu ông anh chỉ con đường này cho mình, như vậy nhất định có thể hiểu được khát vọng trong lòng mình.
Chẳng qua y rất nhanh nhận ra sự tỉnh táo của ông anh mới là chân lý của thành công.
- Vân Hải, anh cũng nghe chú nói nhiều như vậy, vậy chú nói với anh chú muốn thành danh nhân nhất thời của internet, hay là muốn thành công chính thức ở internet?
Triệu Quốc Đống hỏi như vậy làm Triệu Vân Hải không biết nói gì.
- Anh, em không hiểu ý anh mấy.
Triệu Vân Hải lúng túng nói.
- Nếu như lúc này chú nhảy vào đó, anh nghĩ với sự hiểu biết của chú về internet thì có lẽ chú có thể đứng trên đỉnh ở một gian đoạn, nhưng nếu chú muốn chính thức thành công ở lĩnh vực này thì chú phải đi con đường hoàn toàn khác.
Triệu Quốc Đống từ tốn nói.
- Anh, em vẫn không hiểu.
- Vân Hải, chú phải hiểu rõ lĩnh vực này do kỹ thuật làm chủ, chỉ cần chú có ý tưởng sáng tạo là có thể hấp dẫn vô số sự chú ý. Nếu như có thủ đoạn và Ninh Lăng kinh doanh tốt, vậy chú muốn thành công là không khó. Chẳng qua chú không phải chuyên gia kỹ thuật, năng lực kinh doanh cũng chưa được kiểm chứng, cho nên anh mới muốn hỏi chú rốt cuộc định làm gì?
Triệu Quốc Đống rất bình tĩnh nói.
- Nếu chí muốn được oai phong thì anh cũng không cản, vừa nãy chú nói thì internet rất hấp dẫn, nhưng nếu chú muốn thành công thật sự thì anh muốn chú đưa ra kế hoạch có thể thực hiện.
Triệu Vân Hải im lặng không nói gì. Trước khi đến y cũng đã chuẩn bị về tư tưởng.
- Anh, em nhớ anh nói internet sẽ khiến thế giới thay đổi. Em cảm thấy nếu chúng ta cảm nhận được điều này thì chúng ta có thể làm gì đó, em thấy em có thể thành công. Không vì em vẫn chú ý đến lĩnh vực này, hơn nữa em đang suy nghĩ internet xuất hiện sẽ làm cuộc sống chúng ta thay đổi như thế nào.
Triệu Quốc Đống rất hài lòng mà gật đầu. Xem ra Triệu Vân Hải không phải cuồng nhiệt mù quáng mà cũng có suy nghĩ.
- Giống như thư điện tử miễn phí, em cảm thấy nó thay đổi phương thức thông tin. Tin tức bây giờ chỉ cần một giây truyền qua internet là đủ, hơn nữa dung lượng có thể mở rộng vô hạn. mà trò chơi thì cũng là một sáng kiến, nó có thể khiến người giải trí thông qua internet mà nối kết nhau, thậm chí nó mang đến nhiều suy nghĩ. Ngoài ngành giải trí thì việc kết bạn và thương mại có phải cũng sẽ thông qua internet? Mà các trang web tin tức cũng là khiêu chiến với truyền thông truyền thống. Nếu nói máy vi tính và internet được thông dụng thì báo chí có còn không gian sống nữa không?
Giỏi.
Mặc dù Triệu Quốc Đống đã mấy lần loáng thoáng nhắc về sự phát triển của internet với Triệu Vân Hải, nhưng Triệu Quốc Đống không ngờ chỉ mấy tháng mà Triệu Vân Hải lại tìm hiểu rõ các vấn đề này như vậy. Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ, anh muốn chứng thực thì còn cách quá xa.
- Vân Hải, nói tiếp.
Triệu Quốc Đống rất hài lòng gật đầu nói.
Được ông anh thừa nhận, Triệu Vân Hải cũng tự tin hơn.
- Anh, vừa nãy anh hỏi thì em bây giờ cũng đã hiểu. Anh không phải muốn hỏi em định tiến vào ngành sản xuất này như thế nào sao? Nên ra tay từ đâu để đạt thành công sao?
- Ừ, anh đúng là muốn nghe xem kế hoạch của chú.
Triệu Quốc Đống nhìn chằm chằm vào Triệu Vân Hải mà nói.
- Em thấy nếu muốn thành công trong lĩnh vực internet thì đầu tiên em phải chuẩn bị làm như thế nào mới có thể kiếm tiền, sau đó là mở rộng ảnh hưởng mà kiếm tiền nhiều hơn nữa.
Triệu Vân Hải cẩn thận nói.
- Ví dụ như thư điện tử miễn phí có thể thông qua việc nhiều khách hàng mà kiếm tiền từ quan chức.
- Vậy chú định làm gì?
Triệu Quốc Đống rất hứng thú với sự tỉnh táo của Triệu Vân Hải.
- Em cảm thấy bây giờ internet còn một thời gian dài mới thông dụng trên toàn thế giới, kiếm tiền không dễ, thậm chí sống cũng khó khăn. Nhưng em dám chắc mấy điểm em đề cập về sau sẽ lãi rất nhiều, cho nên em cảm thấy em có thể nếm thử đầu tư vào mấy mảng có tiềm năng, chờ hồi báo.
Triệu Vân Hải cuối cùng đã nói ra ý đồ của mình.
- Anh, đúng như anh nói là em không biết kỹ thuật, kinh doanh cũng là người ngoài ngành, nhưng ít nhất em có thể đại khái nhìn ra công ty nào hoặc trang web nào có tiềm lực phát triển. Khi bọn họ còn nhỏ thì ra tay đầu tư, thậm chí có thể tiến hành tuyên truyền, quảng cáo cho bọn họ. Em muốn làm trong mảng này.
Triệu Quốc Đống cười cười cũng nở nghiên cứu. Con đường này rất hợp ý hắn.
- Ừ, anh định hỏi một câu, chú định đầu tư thì vốn từ đâu? Chú làm như thế nào để tuyên truyền cho bọn họ?
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Anh, em dự định chuyển nhượng 5% cổ phần của em ở Thương Lãng ra, sau đó dùng khoản tài chính này để chọn đối tượng đầu tư thích hợp.
Triệu Vân Hải có chút khẩn trương mà nói.
- Ồ? Vậy chú định chuyển cho ai?
Triệu Quốc Đống nhíu mày. Cổ đông chính của Thương Lãng là thành viên Triệu gia. Do mấy năm phát triển liên tục, hàng năm được không ít cổ tức. Nhưng tài sản tổng thể của công ty cũng tăng lên rất nhiều. Đừng nói là Mễ Linh, Khuất Bình mà ngay cả Trường Xuyên và Đức Sơn cũng không thể ăn hết số cổ phần của Triệu Vân Hải.
- Anh, em đã nói với tam ca, anh ấy nói anh ấy và nhị ca không thể nhận được, nhưng nếu bán ra ngoài thì anh ấy bảo em nói chuyện với anh.
Triệu Vân Hải có chút lo lắng mà nói.
- Vân Hải, chú phải hiểu Thương Lãng bây giờ đang phát triển rất tốt, đó là con gà đẻ trứng vàng. Chú vừa bán ra thì có lẽ sẽ không thể lấy lại.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói.
- Em biết, anh, đây vốn là anh cho em, anh không đồng ý thì em cũng không dám.
Triệu Vân Hải do dự một chút rồi nói.
- Không, thành viên Triệu gia sẽ không phân chia này nọ. 5% đó là của chú, mặc dù là anh đưa cho chú nhưng là của chú. Chú muốn xử lý như thế nào là của chú. Chú đã trưởng thành, có kế hoạch của mình, anh chỉ hy vọng đừng bán quá thấp.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Khi chọn người giao dịch thì nên bàn với Trường Xuyên và Khuất Bình. Anh tin nhất định có nhà đầu tư chiến lượng muốn tiến vào tập đoàn xuất sắc như Thương Lãng.
Triệu Vân Hải làm như vậy khiến Triệu Quốc Đống phải suy nghĩ. Mấy thằng em đã trưởng thành, bọn họ có mục tiêu phấn đấu, điều này làm Triệu Quốc Đống rất vui.
Thực ra từ góc độ nào đó mà nói Thương Lãng do thành viên Triệu gia nắm hết cổ phần cũng không tốt. Có nhà đầu tư chiến lược tiến vào thì sẽ hấp dẫn càng nhiều nhân tài, như vậy mới có lợi cho sự phát triển của tập đoàn. Nhất là khi quy mô của Thương Lãng lớn như vậy, theo internet dần phát triển thì Thương Lãng sẽ dần được người đời chú ý, không chừng Trường Xuyên hoặc Đức Sơn sẽ lên bảng Forbes.
Triệu Quốc Đống thậm chí cũng thấy thích hợp chuyển cổ phần bên Thương Lãng để đầu tư vào chỗ Phòng Tử Toàn cũng là ý hay. Theo nhu cầu năng lượng tăng lên, ngành sản xuất này cũng càng lúc càng phát triển. Triệu Quốc Đống thậm chí hy vọng Phòng Tử Toàn mở rộng ra nước ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.