Lộng Triều

Chương 1:




Kỳ Dư Hồng lúc này rất buồn bực. Đối với việc Tỉnh ủy phủ định đề cử của Thị ủy Ninh Lăng mà trực tiếp xác định Triệu Quốc Đống làm thường vụ, đây không chỉ là một việc bổ nhiệm, mà bao gồm cả việc Tỉnh ủy chối bỏ công tác của Thị ủy Ninh Lăng do y lãnh đạo. Kỳ Dư Hồng cho là như vậy.
Phan Viên Triêu lúc gọi điện cũng không vui vẻ gì. Phan Viên Triêu nói rõ Quý Thành Công không chấp nhận người mà Thị ủy Ninh Lăng đề cử, có hướng nghiêng về Triệu Quốc Đống làm Thường vụ thị ủy. Phan Viên Triêu không rõ điều này có phải là do nửa năm nay Hoa Lâm thường xuyên xuất hiện trên truyền thông hay còn vấn đề gì khác. Nhưng có một điểm dám chắc Quý Thành Công biết Triệu Quốc Đống, hơn nữa còn coi trọng.
Quý Thành Công không biết gì về Sử Chí Hòa, ngoài việc biết đó là Bí thư huyện ủy nào đó ở Ninh Lăng, thậm chí ngay cả tuổi và thành tích của Sử Chí Hòa cũng không biết.
Sau khi nhận được tin này, Kỳ Dư Hồng cả đêm không thể ngủ.
Y biết Phan Viên Triêu đã cố hết sức. Ở tình hình bình thường thì Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy có quyền lên tiếng đối với một Thường vụ thị ủy bình thường, nhưng không ngờ Bí thư tỉnh ủy lại coi trọng Triệu Quốc Đống. Ngoài việc Kỳ Dư Hồng thầm mắng Triệu Quốc Đống biết tạo thế thì chỉ chủ tịch tỉnh trách Sử Chí Hòa số đen. Nếu không phải yêu cầu Thường vụ thị ủy bắt buộc phải sinh ra trong địa phương đó thì Phan Viên Triêu có thể điều chỉnh Sử Chí Hòa đến nơi khác.
Trên thực tế sau khi tin tức này truyền ra làm rất nhiều người Ninh Lăng phải suy nghĩ.
Đau nhất chính là Nghiêm Lập Dân. Y vốn nghĩ rằng quyết định của Hội nghị thường ủy rồi trình lên Tỉnh ủy là không vấn đề gì. Nhưng không ngờ Tỉnh ủy lại quyết định như vậy, đây là điều hiếm thấy trong cả tỉnh, đây là một sự nhắc nhở đối với Phó bí thư Thị ủy mới nhận chức như y.
Nghiêm Lập Dân không hiểu tại sao Triệu Quốc Đống lại được Lãnh đạo tỉnh ủy coi trọng như vậy. Theo y thấy nó là nhờ trước đó Tương Uẩn Hoa không ngừng yêu cầu truyền thông đưa tin về Hoa Lâm.
Trước một tuần khi Ban Tổ chức cán bộ chính thức bổ nhiệm thì Triệu Quốc Đống đã biết.
Đó là do Lưu Triệu Quốc gọi đến báo cho Triệu Quốc Đống. Sau khi được biết Dương Thiên Minh và Quý Thành Công đồng ý trong việc để Triệu Quốc Đống làm Thường vụ thị ủy Ninh Lăng, Lưu Triệu Quốc đoán vấn đề này đã không có việc gì nên gọi cho Triệu Quốc Đống.
Trình Nhược Lâm có chút ngạc nhiên Triệu Quốc Đống nghe điện đến nửa tiếng, hơn nữa còn tránh cô, điều này làm cô có chút tò mò. Bình thường khi Triệu Quốc Đống ở bên cô thì không muốn nghe điện, dù nghe cũng chỉ nói vài câu là xong.
Trình Nhược Lâm vốn không muốn nghe trộm nhưng tò mò không nhịn được. Nhưng cô chỉ thấy Triệu Quốc Đống lẳng lặng đứng trước cửa sổ mà nghe, thi thoảng hỏi một hai câu với ý không rõ.
Nửa tiếng sau Trình Nhược Lâm mới phát hiện Triệu Quốc Đống dừng điện thoại, trong mắt lộ rõ sự hưng phấn và kích động.
Đêm đó Trình Nhược Lâm mới phát hiện người đàn ông trên người mình lại phóng đãng như vậy, không hề chấp nhận lời cầu xin của cô, không ngừng đẩy cô lên đỉnh. Ngay cả cô cũng không ngờ thể lực của mình lại điên cuồng như vậy.
Triệu Quốc Đống cũng kinh ngạc vì biểu hiện của mình. Hắn muốn tìm người chia xẻ. Điều này hơi giống so với năm trước hắn cùng Từ Xuân Nhạn. Chẳng qua cảm giác hai lần là hoàn toàn khác nhau.
Sau khi ân ái, Triệu Quốc Đống lại rất bình tĩnh. Trình Nhược Lâm mệt mỏi và thỏa mãn chìm vào giấc ngủ. Thời tiết Ninh Lăng vào tháng 10 rất đẹp, nhiệt độ lạnh dần lên, hai người nằm ôm nhau trên giường là rất tuyệt.
Với tính cách của Lưu Triệu Quốc thì không tuyệt đối nắm chắc sẽ không nói chuyện với hắn. Mà tính cách của Dương Thiên Minh thì khi đã nói với Lưu Triệu Quốc thì chuyện cũng đã thành.
Tỉnh bác bỏ đề cử của Thị ủy Ninh Lăng, trực tiếp bổ nhiệm người không phải không có, nhưng nó đại biểu cái nhìn của Tỉnh ủy. Đó chính là đề cử của Ninh Lăng không phù hợp ý đồ của Tỉnh ủy, điều này sẽ ảnh hưởng như thế nào đối với hắn? Triệu Quốc Đống cũng không rõ nhưng bây giờ hắn không cần lo tới việc này.
Tỉnh ủy chỉ là xác định thân phận Thường vụ thị ủy của hắn, nhưng hắn đảm nhiệm công việc gì là phải do Thị ủy quyết định.
Mình có điều chỉnh hay không? Triệu Quốc Đống thực tế muốn ở lại Hoa Lâm, nhưng hắn biết khả năng này rất hiếm. Quận ủy Tây Giang đang thiếu Bí thư, mà Quận Tây Giang có tổng GDP cao nhất Ninh Lăng, hơn nữa còn cả cơ cấu nữa, Triệu Quốc Đống biết trọng trách ở Quận Tây Giang sẽ khó thoát khỏi tay mình.
Nếu để hắn ở lại Hoa Lâm là tốt nhất. Hoa Lâm có trụ cột tốt như vậy, theo tốc độ bây giờ thì hai ba năm vượt qua Quận Tây Giang cũng là bình thường. Hắn tốn năm năm là có thể biến một huyện nghèo cấp quốc gia trở thành đứng đầu Thị xã, hơn nữa giai đoạn một công trình cải tạo thành cũ đã hoàn thành, bây giờ huyện thành Hoa Lâm phù hợp người ta sống.
Bí thư Quận ủy Quận Tây Giang? Khả năng này là rất lớn. Bây giờ Quận Tây Giang có nhiều vấn đề khó khăn, Chủ tịch Tằng Lệnh Thuần bận như đội viên cứu hỏa, không có tinh lực triển khai công việc khác. Thu tài chính tăng quá chậm, thu hút đầu tư còn kém nhiều. Tằng Lệnh Thuần lại mới được bầu, lòng người ở quận đang tan rã, sa sút. Như Quế Toàn Hữu nói đây là giai đoạn hỗn loạn nhất của Quận Tây Giang, các cán bộ đều chờ đợi xem ai có thể tới.
Cũng có một khả năng là Hoàng Côn đến làm Bí thư Quận ủy Tây Giang, mà hắn điều tới làm Bí thư đảng ủy kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý Khu Khai Phát. Kết quả này cũng được, mặc dù Khu Khai Phát hai năm qua phát triển chậm nhưng dù sao nó không có gánh nặng lịch sử. Hơn nữa Khu Khai Phát là cánh cửa kinh tế của Thị xã Ninh Lăng, dù là ai làm ở đó thì Thị xã cũng toàn lực ủng hộ, có ưu thế hơn hẳn các quận, huyện khác.
Triệu Quốc Đống đoán đến ba hôm sau mới bắt đầu có quyết định chính thức. Chương Thiên Phóng chính thức thông báo với Triệu Quốc Đống là Thị ủy muốn điều chỉnh công việc của hắn. Bí thư Kỳ Dư Hồng muốn nói chuyện với hắn.
Sau khi nhận được điện của Chương Thiên Phóng, Vưu Liên Hương cũng gọi cho Triệu Quốc Đống.
Khi lựa chọn Bí thư Quận ủy Tây Giang, Kỳ Dư Hồng đã hỏi ý kiến của Vưu Liên Hương. Vưu Liên Hương đã đề cử Hoàng Côn nhưng Kỳ Dư Hồng cho rằng Hoàng Côn thiếu sự sáng tạo. Tây Giang bị bệnh nặng nên cần thuốc mạnh. Vưu Liên Hương liền đề cử Sử Chí Hòa và Triệu Quốc Đống. Sau đó khi Kỳ Dư Hồng báo với Vưu Liên Hương là Tỉnh ủy cơ bản xác định Triệu Quốc Đống làm Thường vụ thị ủy Ninh Lăng, Vưu Liên Hương không tỏ thái độ mà nói cần suy nghĩ.
- Cậu giấu sâu thật đó, vào Thường vụ thị ủy mà còn giấu Vưu tỷ.
Vưu Liên Hương cười nói.
- Vưu tỷ, tôi sao dám nói láo với chị, tôi mới nghe được từ hôm trước mà thôi, nhưng chưa có quyết định rõ ràng thì sao tôi dám nói lung tung. Chuyện này chị biết mà, một ngày chưa có văn bản thì chưa tính mà, có thể có biến hoá.
- Hừ, đừng miệng lưỡi với chị. Tôi thấy Bí thư Kỳ đang rất buồn bực, bị cậu gõ cho cú này quá mạnh rồi, làm hỏng hết kế hoạch.
Vưu Liên Hương cười cười một tiếng.
- Vưu tỷ, nói thật tôi muốn ở lại Hoa Lâm. Tôi không dám mạnh miệng nhưng để tôi ở Hoa Lâm, dù cho Bí thư Quận ủy Tây Giang là ai, trong hai năm GDP, thu tài chính và thu nhập dân chúng của Hoa Lâm không vượt qua Tây Giang, tôi mang họ tên kia.
Triệu Quốc Đống đổi chủ đề.
- Trụ cột của Hoa Lâm đã tốt, bây giờ có người muốn lên hái đào thì sao được?
- Cậu đó, được lợi mà còn kêu than. Địa vị của Tây Giang thì Hoa Lâm có thể so sánh sao?
Vưu Liên Hương cười mắng.
- Mặc dù bây giờ Tây Giang có chút khó khăn nhưng trụ cột còn đó, chỉ cần khởi động lại thì tôi nghĩ kinh tế Tây Giang sẽ một lần nữa có tác dụng đầu tàu của Ninh Lăng.
- Được rồi, tôi ở lại Hoa Lâm, ai muốn đến Tây Giang thì đến, tôi không đến. Sử Chí Hòa không phải muốn tới Tây Giang sao? Để hắn tới đó đi.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói.
- Được rồi, tôi chỉ thông báo với cậu mà thôi, chờ cậu vào thường vụ thì chỉ là phân công mà thôi. Cậu chỉ cần phục tùng tổ chức là được.
Vưu Liên Hương mắng:
- Cậu bây giờ đừng có mà chọn béo bỏ gầy, không thể có chuyện tốt cậu chiếm hết mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.