Chị Hồng lập tức đi lên ngay sau khi nhìn thấy Tê Thiên.
Tề Thiên liếc nhìn một cái, hỏi: "Đang chuẩn bị xuất phát sao?"
“Đúng vậy.” Chị Hồng gật đầu: “Đưa người qua đó sắp xếp trước, làm rõ một ít thông tin rồi ra tay.”
Nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy nhiệt tình của chị Hồng, 'Tề Thiên hài lòng gật đầu, sau khi dặn dò một số việc với chị Hồng, Tề Thiên liền chạy đến tập đoàn Văn Tôn.
Công ty mới do Cố Văn đăng ký đã được phê duyệt, bây giờ Tề Thiên cần đến đó để đưa ra một số quyết định.
Mười một giờ trưa.
Điện thoại di động đặt trên bàn của Thẩm Thu Thủy reo lên.
Thẩm Thu Thủy liếc nhìn người gọi đến, suy nghĩ một chút rồi nhấc máy: “Đường sư huynh.”
Giọng nói của Đường Tử Tấn vang lên trong điện thoại: “Thu Thủy, lát nữa anh sẽ đến đón em nha?”
Thẩm Thu Thủy nghỉ hoặc: “Đón tôi?”
"Ö, Thu Thủy bé nhỏ của anh, em thật sự làm sư huynh đau lòng quá." Trong điện thoại Đường Tử Tấn phát ra một âm thanh có vẻ tủi thân, "Chẳng lẽ em đã quên cuộc hẹn của chúng ta rồi à, hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau tham dự triển lãm tranh của họa sĩ Figor."
Lúc này Thẩm Thu Thủy mới nhớ tới chuyện này.
Giọng nói của Đường Tử Tấn lại vang lên: “Nghe nói sư muội vẫn luôn muốn mở ra con đường hợp tác với An thị, anh nghe nói hôm nay sếp Phương của Thương mại Bảo Đức thuộc An thị cũng sẽ xuất hiện tại triển lãm tranh, anh nghĩ đây là một cơ hội gặp mặt rất tốt."
Thẩm Thu Thủy vốn đang muốn tìm cớ để từ chối, nghe vậy, trong mắt có vẻ suy tư, sau đó gật đầu: “Được, nhưng không làm phiền Đường sư huynh, tôi tự mình đi tới đó là được."
"Ồ, nhân tiện." Đường Tử Tấn nhắc nhở: "Sếp Phương là một người hiểu tranh và yêu tranh, cho nên khi Thu Thủy đến, cố gắng đừng để những người không chuyên nghiệp ở bên cạnh, nếu không làm sếp Phương phản cảm, thì không có lợi ích gì đối với việc hợp tác cả."
Ý tứ trong lời nói của Đường Tử Tấn tự nhiên là đang nói đến Tề Thiên.
Thẩm Thu Thủy không trực tiếp trả lời vấn đề này, sau khi khách khí vài câu, cô liền cúp điện thoại.
Thẩm Thu Thủy mở danh bạ ra, nhìn số điện thoại của Tề Thiên, nghĩ đi nghĩ lại vẫn không gọi, Thẩm Thu Thủy rất rõ ràng lý do ngày đó vì sao Tề Thiên lại nhận vé vào cửa, nếu hôm nay cô đi cùng Tề Thiên thì Đường Tử Tấn tất nhiên sẽ gây phiền toái cho Tê Thiên, lúc đó sẽ chỉ khiến Tê Thiên càng thêm xấu hổ mà thôi.
Nghĩ đến đây, Thẩm Thu Thủy gọi điện cho Kiều: “Kiều Lăng, chúng ta cùng đi xem triển lãm tranh
Trong văn phòng của chủ tịch tập đoàn Văn Tôn.
Tê Thiên ngồi ở ghế chủ tịch, nhìn báo cáo trước. mặt.
Cố Văn đứng ở một bên, bản báo cáo này rất phức †ạp, Cố Văn đã chuẩn bị quá nhiều thứ để tạo đà cho công ty mới, cho dù Thẩm Thu Thủy có nhìn vào, cũng cần phải suy nghĩ và phân biệt kỹ càng, việc này phải cần đến một ngày.
Nhưng đối với Tê Thiên mà nói, đây cũng không phải là một việc khó khăn gì, Tê Thiên chỉ dùng hơn một giờ đã xem hết những báo cáo này, sau đó đóng báo cáo lại: "Bản báo cáo này không tệ, hẳn là có công ty liên lạc với chúng ta rồi đúng không?”
"Đúng vậy." Cố Văn gật đâu, "Thương mại Bảo Đức của An thị cảm thấy rất có hứng thú, đã có người giao tiếp với chúng ta."
Tê Thiên gật đầu nói: 'Rất tốt, nhưng tạm thời không cần để ý tới."
Đang nói chuyện, điện thoại của Tề Thiên vang lên, là Kiều Lăng gọi.
"Tâ Thiên, anh ở đâu?"
Tề Thiên trả lời: "Ở tập đoàn Văn Tôn, có chuyện gì vậy?"
Âm thanh của Kiều Lăng ép xuống rất thấp: "Anh có thể tới triển lãm tranh không? Tôi cảm thấy hôm nay có gì đó không ổn, tôi và Thu Thủy đều ở đây."