Ma Long Phiên Thiên

Chương 684: Bach Nhật Tuyên - Dâm




- Tất cả đều là thật! Tiểu tế không dám nói sai nửa câu!

Phong Liệt đầy hứng thú gật gật đầu.

Ngay lúc này, hắn không nhịn được ôm bụng cười lớn, lần này lừa dối thuần thục, kỳ thực tới hiện tại mới thôi, suy cho cùng Thiên Long Giới có tác dụng gì trong lòng hắn cũng không hiểu rõ.

Bất quá, trên thế giới này phỏng chừng người có thể biết được tác dụng chân chính của Thiên Long Giới đã ít lại càng thêm ít, là đồ vật được coi là số mệnh thiên địa vừa huyễn hoặc lại khó hiểu, hắn nắm giữ Thiên Long Giới trong tay tự sở hữu quyền uy.

Vừa dứt lời, trong lòng Phong Liệt vang lên một hồi tự đắc, hắn âm thầm hạ quyết tâm, sau khi quay về Tứ Phương Thành nhất định phải tuyên truyền cách lý luận này, nhất định khiến người muốn đối phó với chính mình đều phải suy nghĩ kỹ.

Không nằm ngoài dự liệu của Phong Liệt, quả nhiên lần này Diệp Trung Thiên bị hắn gây chấn động.

Diệp Trung Thiên thân là người đứng đầu Diệp gia, nắm giữ số mệnh trăm vạn người Diệp gia, mánh khóe thông thiên, tự nhiên không dễ bị lừa gạt.

Bất quá, đối với Thiên Long Giới thần bí khó đoán, bất cứ kẻ nào cũng không thể không phát sinh tâm tư kính sợ.

Nếu như có người cầm một chiếc nhẫn vàng, nói với người khác nó có được công năng nắm giữ toàn bộ số mệnh, e rằng có thể bị nước bọt nhấn chìm.

Nhưng Thiên Long Giới lại hoàn toàn khác, là thần vật được toàn bộ các đại chúng tộc trên thế giới tranh đoạt, nếu nó không có chút tác dụng, e là kẻ ngu cũng không tin. truyện được lấy tại TrumTruyen.vn

Ngược lại lời nói của Phong Liệt thực ra hoàn toàn hợp lý, Thiên Long Giới nắm công dụng thần kỳ hoàn toàn nằm trong phạm vi mọi người có thể tiếp thu.

Hơn nữa, Phong Liệt tạo lên kỳ tích tại Thiên Long vực thực sự không thể giải thích theo lẽ thường, tu vi Hư Hoàng Cảnh không phải là giả, tất cả mọi chuyện nếu như liên quan tới Thiên Long Giới, tựa hồ có thể giải thích thông suốt.

Sau khi trầm ngâm, Diệp Trung Thiên trừng mắt nhìn Phong Liệt một chút, nhãn thần có chút biến đổi, nghiễm nhiên bộ dáng giống như nhạc phụ nhìn con rể.

- Khụ khụ, Phong Liệt, đã như vậy, bổn tọa cũng yên tâm, chỉ là. . .

- Đa tạ nhạc phụ đại nhân tác thành! Tiểu tế sau này nhất định không phụ Thiên Tử, không để nàng chịu ủy khuất nửa điểm!

Phong Liệt thấy vậy, sắc mặt vui vẻ, vội vàng chắp tay thi lễ cắt ngang lời Diệp Trung Thiên nói, vỗ vỗ ngực thật mạnh.

- Oạch. . .

Diệp Trung Thiên khẽ kinh ngạc, miệng nhếch lên muốn nói, chỉ là vốn trong lòng hắn có vài phần suy tính, thấy tình hình như vậy lại không tiện lên tiếng.

Trong lòng hắn âm thầm thờ dài, mà thôi, nếu như nữ nhi và tiểu tử này tương đầu ý hợp, hơn nữa tiểu tử này sở hữu tiềm lực vô hạn, hôn sự này thành công, ngược lại cũng rất vui mừng, nói không chừng toàn bộ Diệp gia dựa vào gã con rể này tăng thêm vài phần số mệnh, về phần Phong Liệt còn có vài hồng nhan tri kỷ kỳ thực không coi là đại sự gì lớn.

Tại thế giới cường giả vi tôn, có người vì đạt được thiên phú xuất sắc, lấy tới một trăm tám mươi lão bà, thậm chí một số lão ngoa đồng nghìn thê vạn thiếp cũng không kỳ quái.

Ngay cả bản thân hắn, mặc dù không có chính thê, nhưng tỳ thiếp có tới trăm người, chuyện ác nhân đánh uyên ương ngược lại không muốn làm.

Nghĩ tới điểm này, Diệp Trung Thiên rốt cuộc gật gật đầu, chấp nhận vị con rể này, nhưng ngay lập tức, hắn lại trừng mắt, nói:

- Chuyện này. . .Hiền tế ah, nếu việc đã tới nước này, ngươi dự định khi nào cưới Thiên Tử về nhà chồng ah?

- A?

Sắc mặt Phong Liệt khẽ ngẩn ngơ, tròng mặt đảo loạn, vấn đề thực sự nằm ngoài sức tưởng tượng, hắn vộng định nói: " Thiên hạ không yên, dùng cái gì làm nhà ". Nhưng lại sợ lão gia hỏa này trở mình.

Thấy Phong Liệt biểu hiện như vậy, ánh mắt Diệp Trung Thiên nhất thời co rụt lại, thanh âm âm trầm nói:

- Ủa? Chẳng ngươi không muốn cưới?

- Chuyện này sao có thể! Nằm mơ tiểu tế cũng muốn cười Thiên Tử. . .

- Được! Đã như vậy, nói không bằng làm, ba ngày sau, người và Thiên Tử tiến hành hôn lễ!

Diệp Trung Thiên chân thành nói, trong mắt mơ hồ ẩn chứa tia đắc ý.

- Ba ngày sau, quá gấp ah?

Phong Liệt há hốc miệng, không ngờ lật lại nhanh như vậy.

- Không gấp! Bối trung nhân chúng ta, không cần để ý nhiều lắm, huống hồ hiện tại thiên hạ đại loạn, không cần mới quá nhiều tạp nhân! Chuẩn bị trong ba ngày là đủ! Thế nào, người còn ý kiến gì?

Diệp Trung Thiên là gã cáo già đệ nhất, tự nhiên có suy tính của riêng mình, cái này gọi là làm chuyện tốt thường gian nan, thần hiệu nghịch thiên của Thiên Long Giới e là rất nhanh sẽ lan truyền khắp nơi, đến khi đó rất có thể tiểu tử này trở thành miếng bánh ngọt, sợ rằng rất nhanh có đại gia tộc đều muốn gã khuê nữ cho tiểu tử này, đêm dài lắm mộng ah!

Hoặc không làm, hoặc muốn làm tự nhiên phải cẩn thận, đây luôn luôn là phong cách hành sự của Diệp Trung Thiên.

- Chuyện này. . .

Phong Liệt lúc này đại hao tổn tâm trí, ý niệm trong lòng nhanh chóng xoay chuyển, muốn tìm một lý do thích hợp kéo dài thời gian.

Đang lúc này, đột nhiên Diệp Thiên Tử lách mình chạy tới, nàng ôm cánh tay Diệp Trung Thiên hoan hô nói:

- Phụ thân, người đã đáp ứng! Thật tốt quá! Vẫn là phụ thân yêu thương Thiên Tử nhất!

- Aizzz, thực sự là con gái lớn khó bảo!

Diệp Trung Thiên cười khổ thở dài một hơi, lại nói:

- Thiên Tử, các ngươi sắp xếp chuyện hôn sự đi. . .

- Phụ thân, làm gì khó nghe như vậy, thật giống như con gà gả ra ngoài hoàn toàn không giống nữ nhi của ngươi.

Diệp Thiên Tử vểnh miệng đẹp chống đối nói, đôi mắt đẹp léo ra tia giảo hoạt, sau đó, nàng không chờ Diệp Trung Thiên lên tiếng, vội vàng chạy tới bên cạnh Phong Liệt, kéo tay Phong Liệt đi ra ngoài.

- Phong Liệt, chúng ta đi mau, nhân gia tu luyện gặp trở ngại, ngươi mau giúp nhân gia giải quyết một chút!

- Uhm? Được được!

Phong Liệt thấy vậy, trong lòng vui vẻ, chỉ hận không thể hôn giai nhân vài ngụm, quả thực mưa đúng lúc thời vụ ah, hắn vội vàng theo Diệp Thiên Tử rời khỏi thư phòng.

- Aizzz! Bổn tạo còn chưa nói xong. . .

Diệp Trung Thiên đứng dậy, phiền muộn muốn mở miệng nói, nhưng hai người đã biến mất không thấy.

Hắn bất đắc dĩ lắc lắc đầu, ngay lập tức, sắc mặt dần dần khôi phục bình thường, nhãn thần lóe lên tinh mang giảo hoạt.

Sau khi khẽ trầm ngâm, hắn rời khỏi thư phòng, đi tới tòa tiểu viện dị thường ít xuất hiện trong Diệp phủ.

Hôn sự này rốt cuộc đã định, nhưng là người đứng đầu gia tộc, hắn không thể không cân nhắc được mất trong đó.

Dưới con mắt Diệp Trung Thiên nhìn nhận, Phong Liệt hiện tại không còn là tiểu thiên tài vô danh không ai biết đến, mà là nhân vật nắm giữ Thiên Long Giới đủ khiến thiên hạ nổi sóng gió, hơn nữa bắt đầu từ ngày hôm nay, Phong Liệt đã quan hệ mất thiết với Diệp gia, tương đương, sẽ nảy sinh hiềm khích đối tới Triệu gia tử địch của Phong Liệt, thậm chí đối với Hoàng gia, Thiên Diễm Môn đều sản sinh một số vấn đề, chuyện này liên quan tới đại sự của Diệp gia, hắn không thể không thăm dò ý kiến của lão tổ tông một chút.

* * * * *

- Xem ra hắn thực sự là ngọc thụ lâm phong, khí chất siêu quần, hoàn toàn xứng đôi với nhị tỷ chúng ta ah!

- Bỏ đi! Chỉ là thiên tài xuất thân tiểu gia tộc mà thôi, làm sao có thể lọt vào trong mắt Diệp gia chúng ta.

- Ngươi đổng cái gì! Phong Liệt đại danh đỉnh đỉnh như vậy, là cường giả trẻ tuổi đệ nhất trên đại lục! Hơn nữa, hình như trong cuộc thí luyện tại Thiên Long vực chiếm được thần vật đệ nhất thiên hạ Thiên Long Giới! Thực sự là tấm gương cho chúng ta ah!

* * * * *


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.