Nam Ly Phong bị màn sáng đen bao phủ bên trong, khói đen không cách nào tới gần. Gã nghe hai cường giả long hoàng cảnh chất vấn thì lòng giận lắm nhưng cũng không biết làm sao.
Chốc lát sau gã nghiến răng, cao giọng nói:
- Các vị, nếu muốn sống thì đi theo bổn thiếu chủ!
Dứt lời Nam Ly Phong bay lên, lao vào nơi phát ra tiếng rống khủng bố.
Đám lão già biến sắc mặt, tưởng đâu Nam Ly Phong định tự sát, nhưng họ không phải loại sợ nguy hiểm, do dự một chút rồi chạy theo Nam Ly Phong.
Bây giờ Cửu U Vương ở phía sau tâm tình hoàn toàn khác với đám Nam Ly Phong nóng nảy.
Khói đen hồn sát ngược lại không thể tổn thương đên hắn chút nào, ngược lại phong ma đại thương như đến thiên đường, điên cuồng cắn nuốt vật siêu bổ xung quanh, tăng phẩm cấp.
*Vèo vèo vèo vèo!*
Phạm vi trăm ngàn dặm khói đen ùa đến, nhập vào người Cửu U Vương, rồi hòa vào phong ma đại thương.
Vốn phong ma đại thương đã thăng lên làm trung cấp thánh bảo, ngắn ngủi nửa canh giờ đã đột phá bình cảnh trung phẩm, tiến vào hàng thượng cấp thánh bảo, tiếp đó tăng lên, dần dần đạt tới đỉnh thượng cấp, cách thiên bảo thần binh ngày càng gần.
Cảm nhận được hơi thở căn nguyên ngày càng đậm đặc ở phong ma đại thương, Cửu U Vương rất vui sướng.
Thương sinh đại ấn dung hợp thiên binh thần phù, lại ở trên đại lục tai họa vô số thần binh lợi khí, chọc trời nộ người giận, khó khăn lắm mới tiến vào hàng thiên bảo thần binh, thần binh bảo khí thăng cấp khó khăn như thế đó.
Phong ma đại thương chỉ nuốt những hồn sát khí này mà đạt đến trình độ đó thật là vui sướng ngoài ý muốn.
Nếu không phải nghĩ mục đích hành trình thì Cửu U Vương rất muốn ở trong khói đen tu luyện hoài, hắn rất muốn biết phong ma đại thương có phải là một hơi vào hàng thần khí không.
Tiếp theo Cửu U Vương nắm phong ma đại thương trong tay, vừa phun nuốt khói đen vừa phóng người hướng chỗ phát ra tiếng hét.
Hắn dần cảm giác ra bên trong hình như có thiên địa cực kỳ rộng lớn, bây giờ hắn ở giáp ranh không gian mà thôi, dù bay lộ trình hơn ba ngàn dặm cũng không ra khỏi hồn sát khói đen này, khiến hắn hơi nóng nảy.
"Những hồn sát khí này rốt cuộc từ đâu ra? Sao nhiều như vậy?" Cửu U Vương nhíu mày, thầm bực mình.
Đặc biệt khiến hắn lý làm lạ là càng đi tới trước thì tiếng rống khủng bố biến mất, xung quanh yên tĩnh đáng sợ.
Đột nhiên lòng hắn căng thẳng, cảm thấy có khí thế hung ác tỏa định mình, làm hắn đứng ngồi không yên.
Cửu U Vương đột nhiên xoay người nhìn ra xa.
Chỉ thấy trong bóng tối cách ngàn trượng sáu ánh mắt màu tím xuyên qua khói đen nhìn chằm chằm vào hắn.
- Đây là thứ gì vậy?
Cửu U Vương nheo mắt, phong ma đại thương chậm rãi nâng lên, đề phòng đằng trước.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Ba tiếng gầm hung ác vang lên từ phía trước, rồi khói đen dạt ra, một quái thú đen cao trăm trượng tung bón vó nhào hướng Cửu U Vương, khí thế dữ tợn khiến linh hồn hắn rung động.
Cửu U Vương ánh mắt biến lạnh, thương to giơ lên định đánh bay quái thú, nhưng khi quái thú đến gần khiến hắn ngẩn ngơ.
Hắn vốn tưởng rằng mình sẽ đối mặt ba mãnh thú nhưng không ngờ đó là quái vật có ba đầu, sáu con mắt.
Quái vật này khá giống với chó sói, nhưng trên người phát ra khí thế hung tợn khủng bố hơn sói đói hung tàn nhất gấp ngàn vạn lần. Nếu để người gan bé gặp phải thì liếc một cái thôi đã bị hù chết rồi.
- Chó ba đầu? Kỳ lạ quá. Hưm? Không đúng, đây là trong truyền thuyết địa ngục tam đầu khuyển.
Cửu U Vương con ngươi co rút, nghĩ đến sinh linh chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Địa ngục tam đầu khuyển là quỷ vật trong truyền thuyết thủ hộ cửa địa ngục, trên thế giới không có ghi chép rõ ràng, không ngờ thứ này thật sự tồn tại, mà hắn còn đụng phải nữa.
Phút chốc, Cửu U Vương tăng thêm phần tò mò với cái gọi là lăng mộ.
Bây giờ không để cho hắn thời gian nghĩ nhiều, vuốt thô to của quái vật mạnh đập xuống, hình như muốn đè bẹp Cửu U Vương thành thịt nát.
Cửu U Vương không biến sắc mặt, vuốt trái vung ra.
*Ầm!*
Một ma chưởng to vài chục trượng bay lên cao không, mang theo ma khí cuồng bạo đánh về phía con quái vật kia.
Một chưởng của cường giả long hoàng cảnh dễ dàng đánh sụp một ngọn núi to, thực lực của con địa ngục tam đầu khuyển thoạt trông xấp xỉ với mãnh thú lục cấp, dưới một chưởng này chắc không có điều gì ngoài ý muốn.
Nhưng kết quả tiếp theo khiến Cửu U Vương ngoài dự đoán.
Chỉ thấy ma chưởng mạnh mẽ ấn vào ba cái đầu, nhưng không thể tạo thành một chút thương tổn với quái vật, ngược lại dễ dàng xuyên qua thân hình quái vật, xuyên qua khói đen phía xa.
- Ủa, thì ra là thể linh hồn.
Cửu U Vương ngẩn ra.
Lúc này địa ngục khuyển đã té xuống trời cao, móng trước cách Cửu U Vương không đủ ba thước.
Khoảng cách gần như vậy tất nhiên không kịp xuất chiêu, trong cơn nguy hiểm Cửu U Vương vội nhoáng người lên lướt ngang ngàn trượng, nguy hiểm né qua.
Đợi hắn đứng dậy thì trên trán toát mồ hôi lạnh.
Móng của địa ngục khuyển có khí thế hung ác quái dị khiến linh hồn hắn sắp tan vỡ, nếu thật sự bị đè trúng thì chết chắc.
Thân hình to lớn của địa ngục khuyển bỗng rớt xuống đất nhưng không phát ra chút thanh âm, nhẹ nhàng tựa lông hồng.
Mắt thấy nó một kích đánh hụt thì nổi giận gầm lên một tiếng, lại lần nữa bay lên, nhào hướng Cửu U Vương, dường như không giết chết kẻ xâm nhập này thì nó quyết không bỏ qua.
- Hừ, tìm cái chết! Bạn đang xem tại Truyện FULL - trumtruyen.vn
Cửu U Vương lau mồ hôi lạnh trên trán, khinh thường hừ lạnh.
Lúc trước thiếu chút gặp nạn là vì hắn không biết rõ hình thể của địa ngục khuyển, bây giờ nếu đã biết quái vật này là thể linh hồn thì dễ xử lý, bởi vì đối phó thể linh hồn là sở trường của phong ma đại thương.
Ngay sau đó, phong ma đại thương *Ong!* một tiếng rung lên, ba thương ảnh thô to đột nhiên bắn ra hướng tới ba cái đầu của địa ngục khuyển.
*Vèo vèo vèo vèo!*
- Grao!
Quái vật kia né tránh không kịp, bị ba thương ảnh đâm xuyên phát ra tiếng gầm thê lương, thân hình khổng lồ của địa ngục tam đầu khuyển dần tan thành mây khói.
Xử lý xong địa ngục tam đầu khuyển rồi trên mặt Cửu U Vương không có vẻ gì là đắc ý, ngược lại biến hơi trầm trọng.
Vì lúc này trong khói đen phía xa đột nhiên lại lần nữa vang lên ngàn vạn tiếng rống khủng bố, hình như có vô số địa ngục tam đầu khuyển lao hướng bên này.
- Chết tiệt, hình như đụng phải tổ ong vò vẽ rồi.
Cửu U Vương rủa một câu, hắn không muốn ngồi chờ chết, vội bay lên hướng tới phía xa.
Trên đường hắn gặp hàng trăm con địa ngục tam đầu khuyển, thực lực đa số dưới lục cấp, dễ dàng bị phong ma đại thương làm thịt.
Nhưng cũng có một con địa ngục khuyển thất cấp khiến Cửu U Vương chịu thiệt, sóng xung kích của địa ngục tam đầu khuyển thất cấp cực kỳ lợi hại, chỉ giao phong một lần đủ khiến linh hồn Cửu U Vương bị trọng kích suýt hôn mê, nhờ có uy lực hơn trượng của phong ma đại thương mới thành công chém giết đối phương.
Ba canh giờ sau, Cửu U Vương sắc mặt tái nhợt rốt cuộc đi ra khỏi khói đen, tới đằng trước quảng trường.
Hình như những con địa ngục khuyển này có kiêng dè, không dám bước ra khỏi khói đen nửa bước, thấy Cửu U Vương ra khỏi khu vực thì hậm hực tán đi.
Tiếp đến Cửu U Vương định thở phào rồi lị bị tình hình ở quảng trường làm ngẩn ngơ.