Lê Hỏa nằm vài phút rồi đứng dậy, gương mặt của Lê Hỏa âm lãnh lại, lần này cậu lại rút ra thêm một bài học mà hinh như lúc trước Lê Hỏa cũng học được nhưng quên rồi thì phải : " đừng bao giờ lơ là với kẻ thù dù họ là ai nếu không sẽ có lúc phải trả một cái giá rất đắt."
Lê Hỏa nhìn chằm chằm cài Mã Quỷ làm cho nó có một cảm giác ớn lạnh, Mã Quỷ không thể không căng thẳng vào lúc này được vì nó biết đến lúc Lê Hỏa chơi thật rồi, đến cả Thiên Hoàng đang ngồi một góc, bất ngờ vì kế quả cuộc chiến cũng cảm giá bầu khống khí có cảm giác gì đó là lạ làm nó không quá thoải mái.
Lê Hỏa bẻ hục các khớp ngóc tay để khởi động cơ thể, đến khí bẻ đến khục cuối cùng, cũng là lúc mà cậu tích lực đầy đủ, chân cậu phát lực xông thẳng vào Mã Quỷ.
Mã Quỷ khiếp sợ trước tốc độ của Lê Hỏa, làm cho nó không suy nghĩ được tỉnh táo chỉ biết cần phải chặn Lê Hỏa lại lên Mã Quỷ nâng nửa thân trên lên đạp thẳng xuống đất để ngăn cản Lê Hỏa, như đã nói từ trước có thể Mã Quỷ hơn Lê Hỏa ở cái chạy bền nhưng về bộc phát tốc độ thì Mã Quỷ không thể bằng Lê Hỏa được chính vì lý do đó mà Mã Quỷ mới khiếp sợ như vậy.
Lê Hỏa nhìn thấy đôi chân của Mã Quỷ đạp xuống thì bình tĩnh, cậu đột ngột nhảy lên khi chỉ cách Mã Quỷ chưa đầy nửa mét, những đấy cũng là lý do mà Mã Quỷ đạp thẳng xuống đất và tạo thêm hai cái hố dưới lền gạch.
Trong lúc Mã Quỷ ngơ ngác chưa biết Lê Hỏa biến đi đâu thì đột nhiên một cái chân xuất hiện trước mặt của Mã Quỷ ' Ầm ' một tiếng động lớn vang lên, Mã Quỷ bị Lê Hỏa cho một cú đá vòng trên không thẳng vào đầu, phần thái dương, cú này không hề nhẹ đâu, nếu không muốn nói là quá năng.
Mã Quỷ lúc này chỉ cảm thấy có một nguồn sức mạnh rất lớn va vào đầu, làm cho đầu của nó đau đớn tột cùng, Mã Quỷ còn có cảm giác như não bị dung lắc dữ dội, làm cho đầu bị choáng nặng, lúc này Mã Quỷ vừa lùi về sau vừa lắc đầu để cho hết choáng váng.
Dù đây là một cơ hội tấn công tuyệt vời nhưng Lê Hỏa không làm vậy, đây là một cuộc khảo sát sức mạnh của Mã Quỷ chứ không phải là một cuộc chém giết mà phải làm mọi thứ để giết đối thủ trước mặt mình.
Mã Quỷ một lúc sau mới tỉnh táo lại được, nó gào thét về phía Lê Hỏa như kiểu " sao đại ca lại đánh em đau như vậy, đây chỉ là chơi thôi mà", Lê Hỏa thấy thế thì buồn cười nói.
- nếu như ngươi muốn chứng tỏ mình mạnh mẽ thì phải làm nhiều điều hơn như thế, dùng đòn mạnh nhất của ngươi đi, ta sẽ không trốn tránh mà đón tiếp trữc diện.
Mã Quỷ nghe thế thì khuôn mặt ngơ ngơ như đang suy nghĩ, Lê Hỏa thấy thế thì mặc kệ nó, cậu còn phải tập trung dùng chân khí vào việc hồi phục lại đôi tay của mình, dù cho mấy đòn vừa nãy không đủ sức để làm cho đôi tay Lê Hỏa bị gãy nhưng cũng vừa đủ để làm cho xương tay của cậu bị nứt một chút cùng phần thịt bị bầm tím, tụ máu, đó cũng là là lý do vì sao vừa nãy Lê Hỏa không dùng tay để tấn công Mã Quỷ.
Lúc này Thiên Hoàng đang nhìn một người một ngựa trong sân bằng ánh mắt hâm mộ, lần đầu tiên nó được xem một cuộc chiến hay đến như thế, Thiên Hoàng biết cả hai cả thể này đều mạnh hơn cha của hắn làm cho Thiên Hoàng càng hâm mộ hơn và quyết tâm muốn mạnh mẽ lại càng lớn hơn.
Hơn ba mươi phút sau mà cả hai bóng người vẫn đang đứng giữa sân phơi năng buổi sáng, Lê Hỏa sau hơn ba mươi phút dùng chân khí để hồi phục lại đôi tay thì mọi thứ đã lành lạnh trở lại, đôi tay của Lê Hỏa đã vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu, cùng lúc Mã Quỹ đã thoát khỏi khuôn mặt ngu ngu vừa nãy của nó, nếu Lê Hỏa đoán không nhầm thì Mã Quỷ đã suy nghĩ xong để chuẩn bị chiến đấu.
Mã Quỷ gào lên ' graoo' như muốn cảnh báo cho Lê Hỏa dằng đòn tiếp theo sẽ rất mạnh đó.
Dĩ nhiên Lê Hỏa hiểu những gì mà Mã Quỷ muốn nói, cậu cười trừ nói.
- hãy phô diên sức mạnh của ngươi cho ta xem đi nào, đừng làm ta thất vọng, bé con.
Mã Quỷ nghe vậy thì há mồn để lộ những chiếc răng sắc nhọn của nó ra ngoài, chiếc mồn đó chĩa thẳng vào người của Lê Hỏa.
Lê Hỏa nhìn vậy thì nghi hoặc, nhưng ngay lập tức Lê Hỏa biến sắc bật thốt lên một câu.
- thiên phù thần thông.
Lúc này từ cổ họng cả Mã Quỷ đang tràn ra những sợi khí màu lam nhạt to bằng sợi tóc, những dòng khí đó tụ lại trước cửa miệng tạo thành một viên cầu nhỏ chỉ bằng ngón tay cái nhưng như thế cũng đủ làm Lê Hỏa biến sắc.
Lê Hỏa ngay lập tức vớ lấy thanh đao ở góc tường mà tý cậu tính dùng để luyện đao, Lê Hỏa ngáy lập tức vứt vỏ bao đi, để thanh đao trước mặt, cậu bộc phát hết mọi sức lực trong cơ thể ra, cộng vào đó Lê Hỏa vận chuyển toàn lực chân khí đi từng nơi trong cơ thể, Lê Hỏa cũng không quên súc thế, dồn sát khí vào đao.
Mấy ngày nay ngoài việc luyện tập thì Lê Hỏa cũng đoc thêm cả mấy quyển sách về yêu thú cùng thảo dược nữa và cậu biết hai thứ mà hai con Đạp Địa Điểu đầu đàn cùng Trâu Sừng Sát dùng là cái gì, đó được gọi là thiên phù thần thông, thứ mà con yêu thú nào cũng có chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Thiên phù thần thông có thể gọi là pháp thuật của yêu thú, được truyền qua huyết mạch từng đời, thiên phù thần thông không cần yêu thú phải học mà chỉ cần tôi luyện nó mà thôi vì thiên phù thần thông đã ẩn trong máu, trong não yêu thú từ trước, thiên phù thần thồng sẽ xuất hiện nếu yêu thú đạt được một số điều kiện nhất định như tăng cấp đủ cao, huyết mạch cao cấp, trí tuệ cao, hoặc vô tình ăn một loài linh thảo nào đó ... đều giúp cho yêu thú có thể đặt được thiên phù thần thông, bình thường thì yêu thú phải cấp hai mới có thể ngộ được thiên phù thần thông như người khi lên khí cương mới luyện được pháp thuật, nhưng sẽ có một số lượng cá thể đặc biệt đã có thể ngộ được thiên phù thần thông từ cấp một , chả hạn như huyết mạch của yêu thú nào đó cực cao có thể đánh thức thần thông trước thời hạn hoặc ăn nhầm phải thiên tài địa bào gì đó cũng có thể giúp thức tỉnh sớm thiên phù thần thông ... nhưng thần thông thi triển ở cấp độ này cũng không phải dễ dàng, nếu yêu thú ở cấp một thi triển thần thông thì cần phải có một khoảng thời gian để tích lực, khi sử dụng xong con yêu thú đó sẽ thất thoát lực rơi vào trạng thái suy yếu như con Trâu Sừng Sắt, nếu mà kẻ địch không chết thì nó sẽ gặp nguy hiểm lớn , và dĩ nhiên uy lực của thần thông cũng giảm mạnh, nếu không Lê Hỏa chết từ lâu rồi, những điều này áp dụng cả cho âm thú, vậy chứng tỏ Mã Quỷ phải có huyết mạch cực cao hoặc tinh thần của nó đủ mạnh để đánh thức thần thông.
Cũng phải nói luôn là loài người cũng hay mượn thiên phù thần thông của yêu thú để sáng tạo ra pháp thuật chứ người bình thường làm gì có truyện thức tỉnh thần thông sâu trong huyết mạch, nhưng kẻ có huyết mạch ăn may thì còn được chứ không chỉ có thể bỏ thời gian ra học.
Lúc này quả cầu trước miệng của Mã Quỷ đã to gần bằng quả bưởi rồi, tỏa ra nguồn năng lượng hệ âm mãnh mẽ, khiến cho ngồi ở xa xa Thiên Hoàng còn cảm thấy khoảng sợ vì áp lức chứ nói gì đến Lê Hỏa, lúc này cậu chỉ cảm thấy thật là áp lực, quả cầu màu lam đậm trước miệng Mã Quỷ đang mang lại áp lực lớn lên cả về thể chất lẫn tinh thần của Lê Hỏa, dù như thế gương mặt của Lê Hỏa vẫn bình tĩnh, cậu vẫn đang âm thầm tích lực, súc thế để chuẩn bị cho đòn của Mã Quỷ.
Lê Hỏa lúc này đang hòa làm một mới thanh đao, điều này cũng làm cho Lê Hỏa không ngờ tới, cậu chỉ biết dồn sát khí vào thanh đao để chuẩn bị dùng một phát chém cực mạnh, nhưng ai ngờ trong lúc Lê Hỏa ra sức truyền sát khí vào đao lại làm cho thanh đao cùng tâm trí của Lê Hỏa hợp vào làm một, như thế cũng là điều đáng mừng.
Lúc này quả cầu của Mã Quỷ đã to bằng quả bưởi theo mức tiêu chuẩn, cũng là lúc mà Mã Quỷ hết sạch sức lực, dù cho gương mặt của nó vẫn như thế nhưng đôi mắt màu lam đã chàn ngập sự ểu oải, bốn chân cũng đã run run như muốn khục xuống, thấy đã đến giớ hạn Mã Quỷ quyết định tấn công, nó bắn quả cầu về phía của Lê Hỏa.
Lê Hỏa thấy vậy càng tập trung tinh thần hơn, lúc này thanh đao của cậu lóe sáng lên, như có một làn khí màu đen bao bọc lấy thanh đao, làm cả thanh đao tỏa ra sát khí lạnh người, gương mặt của Lê Hỏa lúc này đã tái xanh do mất lực quá nhiều, cậu cũng sử dùng chiêu vượt cấp, Trảm Sát Đao Pháp tầng hai sát khí hóa ánh cần phải có chân khí ngoại phóng mới có thể luyện, nói thế là sai, đúng ra phải nói là Lê Hỏa đang sử dụng một nửa tầng hai sát khí hóa ánh, vì thanh đao của cậu chỉ được bọc bởi sát khí mà chưa có chân khí, nhưng không sao, Lê Hỏa đã luyện được nhân đao hợp nhất, sức mạnh đao pháp của Lê Hỏa đã mạnh hơn một bậc, nếu để mấy tên luyện đao pháp mấy chục năm không lên được cảnh giới nhân đao hợp nhất mà biết được Lê Hỏa thằng ranh con 17-18 tuổi luyện vài năm mà thành nhân đao hợp nhất thì có mà tức hộc máu mồn, và phải bật thốt lên chửi đời: "đời sao lại bất công như vậy." Và đời sẽ bình tĩnh đáp: " do các ngươi ngu mà thôi." Lũ kia sẽ ọc thêm một ngụm máu nữa. ( không có gì đâu, tác giả câu chữ mà thôi a hi hi)
Quá cầu màu lam, tỏa ra lượng lớn âm khí đã đến trước mặt Lê Hỏa, cậu thật bình tĩnh, vung đao lên chém, tạo thành một hình vòng cung đen kéo từ lưỡi đao trở xuống va chạm vào quả cầu.
Vết chém rất ngọt, nó dễ dàng xuyên qua cầu, chém đứt nó thành hai nửa, một cách dễ dàng, hai nửa của quả cầu bị lưỡi đao chia tách ra, bay về hai phía khác nhau khoảng một mét thì nổ tung ' bùm, bùm ' ánh sáng chói lóa cả cái sân, những cơn giớ thổi ra từ vụ nổ rất mạnh, làm cho Thiên Hoàng phải sợ hãi vì uy lực của quả cầu và càng khiếp sợ về sức mạnh của Lê Hỏa.
Lê Hỏa thởi ra nhưng hơi thở gấp gáp, gương mặt trắng bệch, ánh mắt mệt mỏi, cơ thể run run không đứng vững, cậu phải chống đao xuống đất mới đứng thẳng được, Lê Hỏa nở một nụ cười nhẹ trên môi nói.
- ta thắng rồi.
Mã Quỷ nghe thế thì đổ ập xuống đất mà ngất, Lê Hỏa thấy vậy thở phào nhẹ nhọm.