Lệ Hàn cau mày, nhìn vẻ mặt giống như không có gì mà thua cuộc của Res, báo động nguy hiểm trong lòng không ngừng dâng cao, cảm giác bị người chơi đùa chạy quanh lại liên tục diễn ra trong lòng hắn.
Không lẽ…
Khi Lệ Hàn đang giật mình tự hỏi, Res đột nhiên mỉm cười, sau đó nói: “Đến rồi. Ác ma, ngươi thua rồi!”
“Ta thua!!?” Con ác ma này ngớ người, sau đó tức giận quyết định bóp nát nữ nhân dám cười nhạo nó trên tay, lại không ngờ cô ta nát thật, nát thành từng mảnh biến mất trong gió, cùng với một tiếng cười nhẹ xa xa…
Lệ Hàn đứng ngẩn ra vài giây, sau đó hắn tái mặt, ngay lập tức biến mất, phút chốc đã xuất hiện trong phòng của Mẫu Đơn, thở hổn hển nhìn căn phòng trống trơn. “Chuyện gì vậy? Người đâu rồi? Hy tử Kỳ đâu!!?”
Nó bấm điện thoại trên tay gọi cho cả Mẫu Đơn lẫn Hy Tử Kỳ, lại chỉ nhận được từng chuỗi bíp bíp đến lặng người. Không ổn, không ổn rồi, chẳng lẽ là cái kế điệu hổ ly sơn mà mấy tên nhân loại thường sử dụng kia?
“Lệ Hàn?” Lúc này Cẩm Nhuệ sau một ngày điều trị mệt mỏi cho lão hoàng đế liền đã trở về, sắc mặt mệt mỏi nhìn con ác ma đang lặng người đứng trước cửa, nhăn mày hỏi: “Nhà ngươi đứng đực ra ở trong này làm gì nha, thật là chắn đường!”
“Cẩm Nhuệ.” Con ác ma này quay người, nước mắt rớt lộp bộp nói: “Hình như tui vừa phạm phải một lỗi vô cùng ngu ngốc rồi…”
Ô ô ô, Bỉ Ngạn mà biết chuyện bởi vì hắn ngu ngốc mà trúng kế của kẻ địch, sau đó để cho Mẫu Đơn bị người bắt, kiểu gì hắn cũng sẽ bị đánh mắng một trận…
Lệ Hàn tỏ vẻ, tiểu bảo bảo hoàn toàn không hề ngu ngốc nha, rõ ràng là bởi vì nhân loại gì đó quá mức giảo hoạt, một ác ma đơn thuần như hắn hoàn toàn bị lừa dối xoay mòng mòng…
Một chốc sau, người của hoàng cung cũng tìm được Hy Tử Kỳ đang ngủ say trong một cái góc nhỏ, xung quanh chính là từng đoàn năng lượng bùng nổ cuồng bạo do hắn phát ra, khiến cho không một ai có thể tiếp cận được.
===
Chương 4/12 nè =3=
Mà chỉ còn 200 phiếu nữa trước 0:00 đêm nay là sẽ có bão nha @[email protected]
Ôi sao Cá thấy cuộc đời tự nhiên tăm tối vậy nè T.T