Mẫu Đơn bây giờ mỗi ngày đều thần người ra chờ đợi người duy nhất sẽ tới thăm nàng, mỗi lần hắn tới đều sẽ mang theo một luồng gió thơm mát, khiến cho thần kinh có chút tê liệt của nàng như hoạt động trở lại.
Giống như chờ đợi đã sắp trở thành thói quen của nàng. Thần Ly tới liền sẽ cùng Mẫu Đơn trò chuyện chút gì đó, hầu hết thời gian chính là hắn nói chuyện, còn Mẫu Đơn sẽ im lặng ngồi nghe, dùng đôi mắt long lanh nhìn hắn.
Mặc dù Mẫu Đơn cảm giác như nàng đang quên đi thứ gì vô cùng quan trọng, chính là nàng không thể nào tập trung suy nghĩ nổi, trong đầu ngoài sự cô đơn trống rỗng thì chính là suy nghĩ, bao giờ Thần Ly mới tới thăm nàng nha…
Dần dần tiểu Hoa cũng xuất hiện thường xuyên, cung điện cũng bắt đầu có người qua lại, hầu hạ, Thần Ly đã nói, hắn thời gian qua đi xa, bây giờ đã trở về, Mẫu Đơn liền có thể ngoan ngoãn làm thê tử của hắn rồi.
“Làm thê tử của ngươi?” Mẫu Đơn chớp mắt, nhìn khuôn mặt phóng đại của Thần Ly. Khôgn biết vì sao, nàng có chút không muốn, không thích hai chữ thê tử này.
Đáy mắt Thần Ly khẽ lóe, sau đó hắn liền thuận thế ôm Mẫu Đơn vào trong ngực, cười hỏi: “Sao vậy, nàng không muốn? Không muốn ở bên cạnh ta sao?”
Phút chốc Mẫu Đơn nghe thấy câu này liền căng mắt tròn xoe, hoảng loạn níu lấy ống tay áo của hắn: “Ngươi muốn đi đâu!!? Ngươi phải ở bên cạnh ta! Ta không cho phép ngươi đi bất cứ đâu hết!”
“Vậy sao? Nếu vậy nàng phải trở thành thê tử của ta…” Thần Ly tựa cằm lên đỉnh đầu của Mẫu Đơn, tiếng nói trầm thấp như có như không, tựa như lời dụ dỗ nỉ non. “Trở thành thê tử của ta, ta liền sẽ không bao giờ rời đi nàng, không bao giờ để nàng lại một mình.”
Mẫu Đơn nhìn lên hắn, một mảnh đáy mắt màu đen như muốn hút sạch cả linh hồn của nàng vào đó.
Hắn, sẽ mãi mãi ở cạnh ta…
Mấy ngày sau, phong thư đỏ thẫm đã được gửi tới toàn bộ quan chức lớn nhỏ của Thần quốc, đại hôn thái tử, toàn quốc lại có một phen ăn mừng náo nhiệt!
===
Chương số 2/7 =3=
Các babe sắp được gặp lại 1 người đã lâu rồi chưa xuất hiện lại nha.
Đọc xong like và comment 1 cái ni =3=