Trẻ con quá đi.
Những lời này trước đây Tạ Dư An đã từng nói với Thẩm Trọng Thành vài lần.
Bất kể là từ trong điện thoại muốn cậu phải "moa moa moa" hôn giả, hay là dẫn đi nhún giường, thấy Bối Nghệ Hạm và Quách Thanh Tâm dùng băng đô đắp mặt nạ chung cũng muốn bắt chước theo, từ trước đến nay đối với con số "99" rất cố chấp, dường như chỉ cần dính đến tình yêu thì chỉ số thông minh của Thẩm Trọng Thành liền biến thành số âm, hoặc có thể nói___ chỉ cần dính đến cậu thì Thẩm Trọng Thành luôn luôn trẻ con như vậy.
Thẩm Trọng Thành không phải là không có *EQ ( chỉ số cảm xúc), rất nhiều chuyện bọn họ không cần phải bàn bạc, không cần nói rõ mà Thẩm Trọng Thành đều biết nên làm như thế nào, phải làm những gì mới là lựa chọn tốt nhất cho bọn họ, anh không muốn phải đem những thứ giả dối lừa gạt trên thương trường về nhà, cũng không muốn tình cảm yêu thích của anh đối với Tạ Dư An trở thành một loại gánh nặng, cho nên anh luôn chọn cách nhượng bộ.
Anh chỉ là giống như khi còn bé, dùng tình cảm chân thật đơn thuần nhất để thích Tạ Dư An.
Không khó để có thể yêu một người, muốn lên giường lại càng không khó, cái khó chính là phải làm cách gì mới luôn giữ được tình cảm mặn nồng với người mình thích, có thể Thẩm Trọng Thành thật sự rất ngây thơ, nhưng anh chính xác là mười năm như một ngày____ vẫn như khi bọn họ còn bé, luôn thích cậu như vậy, cho tới bây giờ cũng không hề thay đổi.
[Anh đã đi sang hướng cổng Thuật Vũ rồi.]
[Được, vậy em cũng đi.]
Tạ Dư An hít sâu một hơi, nhắm mắt lại sau đó mở ra, tiếp tục nhắn cho Thẩm Trọng Thành một cái tin: [Em nhớ anh quá, còn muốn ôm anh một cái nữa.]
Muốn đáp lại tình cảm yêu mến giống như của anh vậy.
Lúc trước Thẩm Trọng Thành dặn cậu phải giấu kĩ tình cảm yêu thương trong lòng, Tạ Dư An nghĩ việc này không có gì khó, với kĩ năng diễn xuất của cậu thì giả bộ hết sức dễ dàng, thế nhưng vào lúc này Tạ Dư An mới phát hiện, dù cho cậu có cùng thầy cô học nhiều kĩ năng hơn nữa, một ngày nào đó có nhận được cúp ảnh đế vẻ vang, thì chỉ cần Thẩm Trọng Thành còn ở dây thì cậu căn bản sẽ không che giấu được tình cảm của mình.
Thẩm Trọng Thành trả lời cậu: [Không cho làm nũng, anh cho phép em ít yêu anh mấy phút, lát nữa phải giấu kĩ vào, đừng để bị phát hiện.]
Tạ Dư An rất muốn nói cho Thẩm Trọng Thành biết rằng không cần phải giấu nữa, có bị người ta phát hiện cũng không sao, trong đoạn tình cảm này Thẩm Trọng Thành luôn là người trả giá nhiều hơn cậu, cho nên cậu chỉ có thể đáp lại là không cần phải che che giấu giấu gì nữa, điều này đối với Thẩm Trọng Thành mà nói thì không công bằng.
Tạ Dư An hỏi anh: [Nếu em không giấu được thì phải làm sao?]
[Thật ra anh cũng không biết mình có giấu được hay không nữa, diễn xuất của anh không tốt bằng em.] .
||||| Truyện đề cử: Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ |||||
[Không giấu được cũng không sao.]
[Không được, không giấu được thì anh bảo người ta quay mặt anh ít lại, cơ mà sắp đến cổng Thuật Vũ rồi, em sao còn chơi điện thoại?]
[Không phải anh cũng đang chơi sao?]
[Anh là sợ bỏ lỡ em, cái thằng chó Nhậm Văn Ký kia anh không bỏ qua cho gã đâu.]
Tạ Dư An chớp mắt, trả lời anh: [Em cũng vậy.]
Cho dù chúng ta đã sớm gặp nhau, cho dù hiện tại dựng lên vụ vô tình gặp được này chỉ để cho người khác nhìn, em cũng không muốn bỏ lỡ anh.
Thẩm Trọng Thành thấy ba chữ này thì có hơi ngẩn ra, bước chân có chút chậm lại, anh ngước mắt nhìn về phía trước, cách đó không xa, Tạ Dư An đứng ở dưới bóng cây yên lặng nhìn anh, bóng cây mờ ảo màu xám tro đem cậu ngăn cách với xung quanh, thế nhưng ánh mắt của cậu lại như cất giấu ngàn ánh sáng vỡ, lấp lánh mà nhìn anh.
"Tạ Dư An?" Thẩm Trọng Thành mở miệng, giọng nói có chút khàn khàn gọi cậu.
".... Ngài Thẩm." Chàng trai đáp lại anh, âm thanh vẫn luôn trong suốt như mưa giờ đây lại biến thành khàn khàn, như thể đang kiềm nén những cảm xúc mạnh mẽ đang muốn khẩn cấp phun trào.
Thẩm Trọng Thành nhếch khóe môi, tiếp tục hỏi cậu: "Cậu mới từ phim trường đi ra phải không?"
"Đúng vậy, tôi muốn quay về khách sạn tìm đồ." Tạ Dư An cụp mắt, cầm điện thoại nhấn vài phát vào màn hình, sau đó cũng nở nụ cười, "Thế nhưng cậu ấy vừa nói cho tôi biết là đã tìm được đồ rồi, lát nữa sẽ lấy sang cho tôi, cho nên hiện tại tôi không cần đi nữa."
"Vậy phiền cậu đưa tôi đến phim trường có được không?" Hầu kết Thẩm Trọng Thành nhấp nhô hai lần, sau đó cười khẽ một tiếng, cúi đầu nhìn điện thoại như đang cười bản thân ngu ngốc, "Tôi đã xem hướng dẫn thật lâu nhưng cũng vẫn không tìm ra được đường đến phim trường."
"Được." Tạ Dư An đồng ý với anh.
Hai người bọn họ làm bộ như chỉ có chút quen thuộc bởi hai người xa lạ lại vô tình gặp lại nhau lần thứ hai, thế nhưng trên giao diện điện thoại của cả hai trước khi tắt lại hiện lên hai câu ngắn ngủi_____
[Em yêu anh.]
[Anh cũng yêu em.]
Đó là tin nhắn Tạ Dư An gửi cho "trợ lý", cũng là khi Thẩm Trọng Thành đang nhìn bản đồ "hướng dẫn".
Chỉ có điều Tạ Dư An sau khi dẫn Thẩm Trọng Thành đến phim trường thì bọn họ sẽ không thể nói chuyện cùng nhau nữa.
Cậu dù sao cũng không phải là người của Ánh Quang, đám người Thẩm Trọng Thành đến thăm đoàn phim cũng chủ yếu là để nhìn Thẩm Tiêu Hồng, mà Nhậm Văn Ký đang nói chuyện phiếm với Bối Nghệ Hạm cùng đám nghệ sĩ của Thụy Phong sau khi thấy Tạ Dư An quay lại, còn dẫn theo đoàn người Thẩm Trọng Thành thì liền đi sang tìm bọn họ nói chuyện___ cũng không mang theo nghệ sĩ nào bên công ty nhà mình.
Đương nhiên Nhậm Văn Ký làm như vậy cũng là để tránh bị nghi ngờ, gã chỉ sợ bản thân nói chuyện với nghệ sĩ nào quá nhiều thì dân mạng lại nói gã bao dưỡng người nào đó, kết quả tẩy trắng không sạch lại còn hại nghệ sĩ của công ty mình.
Mà Quách Thanh Tâm không ngờ rằng đã lừa được Nhậm Văn Ký đến phim trường rồi mà gã lại tới chỗ bọn họ nói chuyện, anh căn bản là không có cơ hội để mở miệng nói muốn đi xem Bối Nghệ Hạm, vậy thì rốt cuộc anh kéo gã Nhậm Văn Ký đến đây còn có ý nghĩa gì nữa?
Quách Thanh Tâm sốc nặng, kết quả đợi khi Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm đi quay bổ sung thì Nhậm Văn Ký mới mời anh và Thẩm Trọng Thành cùng đi xem.
Trước màn ảnh, Tạ Dư An khổ sở nhìn thẳng vào Bối Nghệ Hạm, trong mắt tràn đầy tình cảm sâu nặng, thế nhưng Bối Nghệ Hạm lại vô cùng xem thường cậu, trong mắt cô đều là hình bóng của một người đàn ông khác, Nhậm Văn Ký vừa nhìn cái vở kịch đầy máu chó này thì cực kì hứng thú, còn cảm thán mấy câu: "Diễn xuất của Dư An với Nghệ Hạm đều rất giỏi, nhìn cũng xứng đôi nữa, quả thật là Kim Đồng Ngọc Nữ."
Thẩm Tiêu Hồng đang hóng hớt không chê chuyện lớn mà còn bơm thêm: "Đúng vậy, tôi bình thường lướt weibo đều thấy rất nhiều người ship hai người bọn họ."
Quách Thanh Tâm: "...."
Thẩm Trọng Thành: "...."
Tiền Trấn Xuyên đang hóng hớt một bên nghe vậy cũng suýt chút nữa cười đau cả bụng, anh ta tằng hắng một tiếng sau đó mở miệng với ý không tốt: "Quý công ty không phản đối nghệ sĩ yêu đương sao?"
"Đương nhiên là không." Nhậm Văn Ký vội nói, còn bảo tổ quay phim mau chóng quay bọn họ, " Thụy Phong rất tôn trọng các nghệ sĩ, cho nên sẽ không phản đối nghệ sĩ yêu đương."
Nhậm Văn Ký sở dĩ nói như vậy là bởi vì chuyện của Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh sau khi lộ ra thì cả hai đều không có trực tiếp trả lời, cho nên có fan đã nói rằng vì Thụy Phong và Hằng Nhất đều phản đối nghệ sĩ yêu đương nên mới như thế, với cả Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh lại còn là một đôi đồng tính cho nên càng không được thừa nhận, hơn nữa trước đây Tạ Dư An gặp chuyện thì Thụy Phong không giúp cậu điều tra chuyện cho rõ ràng, cũng không có bảo vệ cậu, bởi vậy mà gần đây trên mạng có rất nhiều người nói rằng công ty Thụy Phong không có tính người, chèn ép nghệ sĩ, lại còn kì thị đồng tình, tin tức tiêu cực liên tục bị truyền đi.
Nhưng trên thực tế thì Thụy Phong cũng rất muốn Kỳ Hiên thừa nhận tình cảm với Kha Tài Cảnh, bởi vì lựa chon này đối với Kỳ Hiên mà nói là tốt nhất, nếu thừa nhận thì chuyện Kỳ Hiên mở miệng giúp đỡ Kha tài Cảnh cũng có thể là vì anh ta ngốc nhếch bảo vệ người yêu, còn có thể thiết lập tính cách si tình, thế nhưng không biết vì sao mà Kỳ Hiên vẫn mãi liều chết không chịu mở miệng thừa nhận. Kỳ Hiên có địa vị, Thụy Phong cũng không tiện nói nặng với anh ta, cũng không thể nhấn đầu bắt Kỳ Hiên thừa nhận tình cảm, cho nên nỗi oan này chỉ có thể để Thụy Phong thay anh ta gánh, vì thế mà Thụy Phong bên này hiện tại cũng đang rất căm tức.
"Ồ, hóa ra là như vậy." Tiền Trấn Xuyên giả vờ hiểu rõ mà gật đầu, sau đó nói, "Bên Ánh Quang chúng tôi cũng không phản đối nghệ sĩ yêu đương, nhưng phong thủy bên Ánh Quang lại không tốt lắm."
Nhậm Văn Ký có chút khó hiểu: "Phong thủy sao lại không tốt?"
Gã không rõ tại sao Tiền Trấn Xuyên lại nói đến vấn đề phong thủy, phong thủy không tốt với yêu đương có quan hệ gì?
Tiền Trấn Xuyên liếc nhìn Thẩm Trọng Thành và Quách Thanh Tâm, cười nói: "Phong thủy không được tốt, cho nên chuyện tình yêu vô cùng khó khăn."
Thẩm Tiêu Hồng cũng cong môi, cô chưa bao giờ ngại ngùng vụ mình hay thay đổi bạn trai, liền cố ý nói: "Đúng vậy, cũng vì thế nên bọn họ mới ký với tôi để sửa đổi phong thủy một chút, hầy, pháp lực của tôi bị hút đi nhiều lắm, hèn chi gần đây tôi lại không tìm được bạn trai mới."
"Ha ha ha, vậy xem ra là phong thủy của công ty chúng tôi tốt, từng đôi được ra đời, yêu đương cũng rất tự do." Nhậm Văn Ký vừa cười vừa nói, đưa ra bằng chứng rất có sức thuyết phục rằng Thụy Phong tuyệt đối không có chèn ép nghệ sĩ của công ty, cũng không có ngăn cấm nghệ sĩ yêu đương.
Thẩm Trọng Thành: "...."
Anh thật sự rất muốn đánh Thẩm Tiêu Hồng một lần.
Tạ Dư An không biết Nhậm Văn Ký cùng Thẩm Trọng Thành bên kia đang bơi trong mưa gió máu tanh gì, cậu và Bối Nghệ Hạm quay bổ sung cho phim sau đó đi sang một bên nghỉ ngơi, thế nhưng tầm mắt lại thường lặng lẽ phóng qua chỗ Thẩm Trọng Thành một chút.
Tiền Xán hùng hổ chạy đến chỗ cậu ngồi xuống, như hiến vật quý mà đưa cho cậu một miếng bìa cứng: "Dư An Nhi, cậu vừa chạy đi đâu vậy? Tôi tìm cậu khắp nơi cũng không thấy."
"Tôi đi làm việc tốt." Tạ Dư An như sự thật mà nói, cậu nhận lấy miếng bìa Tiền Xán đưa sang nhìn một chút, phát hiện phía trên đó là chữ kí rồng bay phượng múa của Thẩm Tiêu Hồng, cô còn vẽ thêm một bông hồng nhỏ chỗ chữ Xán.
"Cậu không biết đã bỏ lỡ cái gì đâu." Tiền Xán giơ điện thoại di động lên, "Tôi vừa đi tìm nữ thần của tôi là cô Tiểu Hồng để xin chữ kí, hai chúng tôi còn chụp ảnh chung đó."
Tiền Xán vừa nói, vừa lấy điện thoại ra viết cap đặng up weibo: "Tôi phải đem ảnh chụp chung này đăng lên weibo ngay mới được."
Tạ Dư An không khỏi cười cười, nói với anh ta: "Hai chúng ta biết nhau lâu như vậy mà cũng chưa chụp chung tấm nào, xem ra anh thật sự rất thích cô Tiểu Hồng."
Lời này của Tạ Dư An nói ra rất bình thường, thế nhưng mạch não của Tiền Xán rõ ràng là một đường với Thẩm Trọng Thành, anh ta nghe vậy liền ngẩng đầu lên nói: "Dư An Nhi ghen hả?"
"Tôi ghen cái gì?" Tạ Dư An nhíu mày, "Tôi có wechat nữ thần của anh đây này."
Tiền Xán bĩu môi, khinh thường nói: "Vậy thì tôi có cả wechat cp của cậu đây này, cơ mà cậu đã nói vậy thì chúng ta chụp chung tấm ảnh đi."
Tạ Dư An nói: "Được."
Tiền Xán lại nhấn mạnh: "Nhưng mà cậu đừng có cười đấy, phải làm mặt nghiêm túc một chút, tôi cũng không cười."
Tạ Dư An hỏi anh ta: "Sao phải làm vậy?"
"Bởi vì tôi là bác sĩ Trần chín chắn, cậu là Úc Bắc Sinh đau buồn, cười nhiều quá thì fan sẽ cảm thấy tôi không được chín chắn."
"Lại còn có chút vần điệu." Tạ Dư An gật đầu, "Được rồi, tôi không cười."
TajD ư An đứng ở bên cạnh Tiền Xán, không cười, cùng Tiền Xán bày ra vẻ mặt nghiêm túc.
Sau khi chụp xong, Tiền Xán đem hai tấm ảnh đăng lên, Tạ Dư An đứng bên cạnh Tiền Xán, ngửi thấy được trên mùi anh ta thoang thoảng mùi tuyết tùng, liền hỏi: "Bác sĩ Trần, trên người anh có mùi gì đó thì phải, là tuyết tùng?"
"Ừ, tôi trước khi ra ngoài có xịt nước hoa." Tiền Xán để điện thoại xuống, "Đúng là mùi tuyết tùng, cậu hiểu về mùi hương hả."
Đa số mùi nước hoa của phái nam đều được điều chế từ gỗ cây, mà loại nước hoa từ cây tùng cũng không phải ít, Tạ Dư An thế mà lại có thể nói ra mùi tuyết tùng, Tiền Xán liền cho rằng cậu rất hiểu biết về nước hoa.
"Không phải, là bởi vì tôi___" Tạ Dư An theo bản năng muốn nói là bởi vì bạn trai tôi cũng dùng nước hoa mùi này với cả sữa tắm cũng thế, thế nhưng cậu rất nhanh đã nhớ đến chuyện Tiền Xán vẫn chưa biết gì, liền sửa lại lời, "Bởi vì tôi bình thường hay dùng sữa tắm mùi này."
"Thật hả?" Tiền Xán nghe Tạ Dư An nói như vậy thì liền đưa mũi lại gần, hít hít mấy cái trên vai cậu ngửi thử, sau đó lại nghi ngờ nói, "Tôi sao không ngửi thấy vậy?"
Tạ Dư An nói với anh ta rằng: "Tôi ở nhà mới dùng sữa tắm mùi này, sau khi đến đến đoàn phim thì không dùng nữa."
"Vậy tôi tặng cậu chút nước hoa nhé?"
"Không cần đâu, tôi dùng sữa tắm là đủ rồi." Tạ Dư An không cần nước hoa, cậu nhớ trước kia Tiền Xán cũng không cần, nhưng mà bây giờ sao lại dùng nhỉ?. "Sao anh bỗng nhiên lại xịt nước hoa vậy?"
"Không phải là vì quay show giải trí sao? Không biết được lúc nào sẽ quay trúng tôi cho nên phải chỉn chu một chút." Tiền Xán nhắc nhở Tạ Dư An, "Gánh nặng thần tượng."
"Ồ___" Tạ Dư An vẫn còn có chút khó hiểu, "Thế nhưng nếu quay tới thì khán giả cũng đâu có ngửi được mùi nước hoa trên người anh đâu."
Tiền Xán: "....."
Tạ Dư An học theo bộ dạng sáng nay của anh ta, giơ ngón tay cái lên rồi buồn cười nói: "Bác sĩ Trần, anh thật sự rất chân thực."
"Dư An Nhi, đừng có ra thì chúng ta vẫn còn là anh em tốt." Tiền Xán bình tĩnh nói.
Tạ Dư An cười nói: "Được, bác sĩ Trần mãi mãi là đại ca của tôi."
Buổi tối, Tạ Dư An không tiếp tục ở khách sạn nữa mà là cùng Thẩm Trọng Thành chạy ra ngoài.
Cậu rời khỏi khách sạn rất thoải mái, chỉ cần hôm sau đi quay phim không đến trễ thì sẽ không có ai quan tâm cậu đi chỗ nào.
Xe ô tô màu đen của Thẩm Trọng Thành đậu trong góc nhỏ của bãi đậu xe ngầm, Tạ Dư An tìm hơn nửa ngày mới thấy xe của Thẩm Trọng Thành nằm ở đâu, vừa mở cửa xe đi vào đã bị Thẩm Trọng Thành ôm lấy.
Tạ Dư An cũng không có phản kháng, vẫn để cho mùi tuyết tùng quen thuộc trên người đàn ông bao phủ lấy cậu, Tạ Dư An xoay người lại ôm lấy cổ Thẩm Trọng Thành, sau đó thân thiết cọ lên đầu vai anh hai cái, hỏi rằng: "Anh sao lại đậu xe ở đây vậy, em suýt chút nữa không tìm được anh."
Thẩm Trọng Thành cúi đầu hôn lên tai cậu, từng chút một men theo vành tai đi xuống, âm thanh phát ra từ môi lúc mút mát da thịt có chút không rõ: "Ở đây không có ai."
Lời này vừa nói ra, bên tay phải bọn họ cách đó không xa có một chiếc xe có rèm che phát ra âm thanh khởi động máy, sau đó một chiếc xe Lincoln màu đen xoẹt qua bên cạnh bọn họ mà nghênh ngang rời đi.
Thẩm Trọng Thành: "...." Lẽ nào phong thủy của Ánh Quang thật sự không tốt?
Tạ Dư An nhịn không được mà cười một tiếng.
"Là xe của Quách Thanh Tâm, chắc là tới chỗ Bối Nghệ Hạm." Thẩm Trọng Thành nhìn xuống biển sổ xe, thấy Tạ Dư An vẫn còn cười liền nhướn mày hỏi cậu, "Em sao còn cười được vậy? Nếu như bị chụp được thì xem em còn cười được nữa không."
Kết quả Tạ Dư An lại nói: "Cười được nha."
Thẩm Trọng Thành nghe vậy bỗng nhiên cụp mắt nhìn về phía Tạ Dư An, Tạ Dư An cũng nhìn lại về phía đôi mắt anh, nghiêm túc nói: "Thật sự không sao mà."
Thẩm Trọng Thành lập tức nói: "Làm sao mà không sao? Em có biết người ta sẽ mắng em thành cái dạng gì không? Bọn họ sẽ nói em ____"
"Em biết mà." Tạ Dư An ngắt lời Thẩm Trọng Thành, một lần nữa ôm lấy anh, sau đó đem mặt kề sát vào cổ anh rồi chậm rãi nói, "Cứ che giấu như vậy thì anh Bá Hổ của em không thể được công bố ra ngoài được, anh ấy rất tủi thân đó."
Thẩm Trọng Thành than nhẹ một tiếng, giơ tay lên vuốt tóc Tạ Dư An rồi nói: "Anh có cái gì mà phải tủi thân chứ."
"Vậy em cũng không nỡ mà." Tạ Dư An nói.
Dừng vài giây, Tạ Dư An lại tiếp tục nói: "Em cái gì cũng không thể cho anh được..."
"Anh không cần em cho anh cái gì cả." Thẩm Trọng Thành để Tạ Dư An từ trong ngực mình ngẩng đầu lên, "Anh cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu mỗi em."
Thẩm Trọng Thành thật sự không thấy tủi thân gì, anh cái gì cũng không có thiếu, càng không cần đòi lấy cái gì từ trên người Tạ Dư An, đối với một số người thì khi hai người yêu nhau cần phải bỏ ra một vài thứ, cần hai người phải yêu đối phương tha thiết như nhau, nếu không thì đối với một bên bỏ ra nhiều hơn mà nói thì đoạn tình cảm ấy không hề ngang nhau.
Thế nhưng đối với Thẩm Trọng Thành mà nói, thứ mà anh muốn có từ Tạ Dư An, khi còn bé cũng đã chiếm được rồi, anh mong mỏi nhiều năm như vậy cũng chỉ muốn Tạ Dư An cũng thích anh____ mà Tạ Dư An bây giờ cũng đã thích anh rồi, chỉ vậy là đủ.
Tạ Dư An mím môi, trong mắt dần có chút hơi nước, cậu chớp mắt, cười hỏi Thẩm Trọng Thành: "Anh học đâu mấy lời tâm tình quê mùa như vậy?"
"Học theo em." Thẩm Trọng Thành đem Tạ Dư An từ trên người kéo xuống, để cậu ngồi vào vị trí bên cạnh tay lái thật tốt rồi thắt dây an toàn, sau đó lại mắng cậu, "Mấy lời chính em nói lúc bé đều đã quên sạch rồi, anh quả nhiên chính là tiểu thiếp mờ nhạt mà."
"Lời này là em nói sao?" Tạ Dư An tựa vào ghế cạnh tay lái nhìn Thẩm Trọng Thành, cảm thấy mình thế nào cũng nhìn anh không có đủ.
"Em tối qua tự nói cái gì còn không nhớ rõ nói chi chuyện xưa." Thẩm Trọng Thành nhướn mày, "Em hôm qua còn nói gì mà đừng để cho tình yêu thiêng liêng khiến bản thân trở nên ngu muội, bảo anh gì mà "chuẩn mực đạo đức của quân tử", vậy sao hôm nay ở trên xe cứ bám dính trên người anh, làm sao, muốn cùng anh chơi xe lắc? dung tục, không chơi."
Tạ Dư An biết Thẩm Trọng Thành đây là đang nói sang chuyện khác, không muốn để cho cậu nhớ lại những chuyện kia, anh Bá Hổ của cậu luôn tâm lí như vậy đó.
"Không phải nói muốn uống nước ngọt Thanh Mộc sao?" Thẩm Trọng Thành hất cằm về phía ghế sau, "Bánh kem nhỏ cũng mua cho em."
Tạ Dư An lấy ống đâm vào hút một hơi, khí gas trong nháy mắt bao lấy đầu lưỡi, cậu bỏ qua vị chua của cỏ lau để nhấm nháp vị ngọt của nước có gas, vào khoảnh khắc đó cậu lại đột nhiên đưa ra một quyết định___ cậu muốn "theo đuổi" Thẩm Trọng Thành.
Cậu không phải là một nghệ sĩ đa tài, cậu chỉ là một diễn viên, nếu có công khai chuyện tình cảm thì đối với sự nghiệp cũng không có ảnh hưởng nhiều, nếu như quan hệ của cậu với Thẩm Trọng Thành bị lộ ra bởi phóng viên thì sau đó mọi người sẽ nghĩ lầm rằng Thẩm Trọng Thành bao nuôi cậu, như vậy đối với Thẩm Trọng Thành mà nói mới thật sự là không công bằng chứ không phải là cậu.
Cậu ở trên mạng đã sớm bị antifans chụp mũ biết bao nhiêu là chuyện rồi, cũng đã sớm có người nói cậu được kim chủ bao nuôi, thật ra bị mắng lâu như vậy Tạ Dư An cũng đã quen rồi, thế nhưng Thẩm Trọng Thành vừa mới xuất hiện trước mặt mọi người, quan hệ của bọn họ nếu như bị lộ ra thì mọi người không chỉ mắng mỗi cậu mà hình ảnh của Thẩm Trọng Thành cũng sẽ theo đó mà đi xuống____ bởi vì theo một nghĩa nào đó mà nói thì Thẩm Trọng Thành cũng giống như một Nhậm Văn Ký khác vậy.
Cho nên cậu phải "theo đuổi" Thẩm Trọng Thành.
Nếu như vậy thì sau này cậu với Thẩm Trọng Thành có công khai quan hệ thì antifans cũng sẽ chỉ mắng cậu trèo cao Thẩm Trọng Thành thôi, Thẩm Trọng Thành là bởi vì cảm thấy cậu quá phiền phức vướng víu cho nên mới ở cùng với cậu, nếu như cuối cùng vẫn bị mắng thì cứ tiếp tục mắng cậu thôi là được.
Dù sao thì cậu với Thẩm Trọng Thành đều đã cùng nhau xuất hiện trên show giải trí, cứ để mọi người nghĩ rằng tình cảm của bọn họ bắt nguồn từ đó đi____ vừa gặp đã yêu, nghĩ lại cũng thấy vô cùng lãng mạn.
Tạ Dư An mở điện thoại di dộng, không có bàn trước với Tất Đông thụ, cũng không báo cho bất cứ người nào, cứ vậy mà đăng một bài weibo____
【Tạ Dư An: Phải làm sao đây? Tôi thích một người rất đáng yêu, nên làm cái gì mới đúng đây?】
【Độc Diệp: Cái gì?! Đây là muốn công khai chuyện tình cảm sao? Là cùng Bách Hợp Nhỏ?】
Tạ Dư An vừa đăng weibo đã có rất nhiều người bình luận, thế nhưng bình luận này lại được leo lên top, còn hỏi một vấn đề như thế, cho nên Tạ Dư An trả lời bình luận này để làm sáng tỏ:【Tạ Dư An trả lời @Độc Diệp: Không phải Bách Hợp Nhỏ, là một người ở trong lòng tôi, cảm thấy anh ấy đáng yêu nhất.】
Weibo của Tạ Dư An hiện tại có mười lăm triệu lượt theo dõi, là bởi vì chuyện của Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh mà mấy ngày gần đây có không ít người theo dõi weibo của cậu, mọi người không chỉ chờ xem Kỳ Hiên cùng Kha Tài Cảnh trả lời như nào mà còn chờ thái độ của Tạ Dư An nữa.
Bởi vì biểu hiện của Tạ Dư An thật sự quá lạnh nhạt, từ lúc video được tung ra cho tới hôm nay thì weibo của cậu không có đăng gì mới, không có mỉa mai không chơi trò thâm hiểm, vì thế nên mọi người đều nghi ngờ rằng có phải cậu đã giao weibo cho phong làm việc quản lí hay không, dù sao thì mọi người cũng đều không quá tin rằng cậu bị người ta chơi xấu như vậy mà còn có thể thờ ơ như vậy, kết quả chờ đến chờ đi, lại chờ được một bài weibo như này sao?
Năm phút sau, đã có weibo giải trí đăng tin:【Tạ Dư An đăng weibo hư hư thực thực công khai xu hướng tính dục, trả lời bình luận của fan là "anh ấy" không phải Bách Hợp Nhỏ 。】
Mà bên dưới weibo của Tạ Dư An cũng đang ầm ĩ cả lên____
【Đạt Phù Đế Nhĩ: Anh ấy? Tôi không nhìn lầm chứ? Tạ Dư An cũng là GAY? Thụy Phong là ánh sáng của GAY sao? đúng là bơ phẹt của bơ phẹt。】
【Thanh Trần Mạc: Ô ô ô công tử có người thích rồi sao? Vậy em phải thất tình rồi, nhưng vẫn sẽ chúc phúc, mãi yêu anh. 】
【Peterpan yêu ca hát: Hả? Chuyện gì xảy ra? Công tử không phải là đang ở bên Bách Hợp Nhỏ sao? Trời ơi, cp Công Tử hoa Bách Hợp đã chết rồi [khóc lớn] @Bối Nghệ Hạm】
【Kẹo xốp trả lời @Peterpan yêu ca hát: Bà tag Bách Hợp Nhỏ vào làm cái gì? Tạ Dư An chính là một gã cặn bã, trước còn lôi kéo cô ấy xào cp, hiện tại có tình yêu mới liền đạp người ta đi. @Núi lửa tiền, fan cp ra khóc đi kìa, cp Công Tử Hoa Bách Hợp của mấy người đã chết, Tạ Dư An là Gay kaka. 】
【Mập giảm thành gầy trả lời @Kẹo xốp: Công tử đã sớm nói là cậu ấy với Hoa Bách Hợp không phải là một đôi rồi, bọn họ cũng chưa từng có gì mờ ám được không? Lều báo bây giờ chỉ cần có tiền thì cái gì cũng có thể viết, hơn nữa nhỡ đâu công tử gõ sai thì sao? ai lại dùng từ đáng yêu để tả đàn ông chứ? 】
【Thanh Trần Mạc: Đừng có tag Núi lửa tiền, cô ta mấy hôm trước đăng weibo nói rằng thoát fan Công Tử Hoa Bách Hợp rồi, không đu cp này nữa.】
【Hoàng tử bé của anh trả lời @Thanh Trần Mạc: Hu hu, Núi lửa tiền hôm trước vừa mới thoát fan mà hôm nay Tạ Dư An đã công khai tính hướng rồi, cổ có phải đã biết chút gì rồi hay không? Vẫn là nên tag cổ ra hỏi một chút đi @Núi lửa tiền.】
Tạ Dư An không thoát weibo cho nên khi cậu nhận được bình luận thì điện thoại thỉnh thoảng lại rung lên hai tiếng, âm thanh này bị Thẩm Trọng Thành nghe thấy, liền hỏi cậu: "Cục cưng, em đang làm gì vậy? Sao mà điện thoại cứ rung mãi vậy?"
"Không có gì, em vừa mới đăng bài lên weibo thôi." Tạ Dư An trả lời anh.
Vừa mới nói xong lời này, điện thoại của cậu lại rung lên, lần này là Tất Đông thụ gọi điện cho cậu.