Mãnh Long Thiên Y

Chương 108: Sư huynh




Lý Cảnh Thiên chỉ cảm thấy dưới hông căng cứng!
Thủ đoạn của tiểu yêu tinh này thật đúng là càng ngày càng cao tay!
Cùng với động tác không ngừng thăm dò của Quả Nhi, hắn thầm cảm thấy Nguyên Dương trong cơ thể đang khẽ run lên. Hiển nhiên là dùng chân khí đột phá, tuyệt đối là có hiệu quả.
Nhưng cũng lúc này, sự kiên định của hắn càng lúc càng lớn.
Giọng của hắn khàn khàn, bất cứ lúc nào cũng muốn ăn tươi nuốt sống tiểu yêu tinh trước mặt!
Nhưng hắn vẫn giữ lại tia lí trí cuối cùng: “Ngoan nào, sư huynh vẫn còn chuyện quan trọng….”
Hắn vẫn chưa quên, Hạ Hầu Thanh nói với hắn, ba ngày sau là sinh nhật của Thượng Quan Nhược Hoa, hắn vẫn phải nhanh chóng chuẩn bị trước quà sinh nhật.
Nhưng Quả Nhi nào có dễ dàng bỏ qua cho hắn như vậy?
“Sư huynh, anh nỡ buông em ra sao?”
Lý Cảnh Thiên sao có thể chịu được lời này!
Hắn đương nhiên là không nỡ! Nếu không phải ông cụ đã hạ lời nguyền với hắn thì hắn đã sớm đè Quả Nhi dưới thân, đại chiến ba trăm hiệp rồi!
“Quả Nhi biết, kẹo của sư huynh chỉ có thể để cho các chị dâu ăn. Em không cầu được ăn kẹo của sư huynh, nhưng cho em nếm thử một chút vị ngọt thôi cũng được mà! Chỉ nếm một chút thôi, có được không?”
Lời nói hai nghĩa này, càng khiến cho tinh thần Lý Cảnh Thiên thêm lung lay!
Hắn bất giác hỏi: “Nếm như nào?”
Quả Nhi liền dẫn hắn vào trong phòng, nhưng lại không mở đèn, chỉ mở một bản nhạc nhẹ nhàng. Dưới ánh trăng mờ ảo, Quả Nhi dựa theo tiết tấu nhạc, nhảy múa dưới trăng.
Dáng múa tuyệt mỹ, dáng dấp mảnh mai…Quả Nhi giống như một tiên nữ dưới trăng, bất cứ lúc nào cũng có thể lướt đi cùng cơn gió.
Đột nhiên, Quả Nhi xoay người, cùng với tiết tấu âm nhạc, cởi từng lớp quần áo xuống!
Ầm!
Trong đầu Lý Cảnh Thiên như nổ đùng một cái!
Múa thoát y!
Hắn không khỏi hít một hơi khí lạnh!
Cô bé này, càng ngày càng lắm chiêu trò!
Nhưng mà, hắn thích!
Dưới sự kích thích của Quả Nhi, hắn cũng bất giác chuyển động theo, cùng với động tác múa của Quả Nhi, tay hắn cũng bắt đầu không thành thật, lướt trên cơ thể của cô.
Một đoạn nhạc chạy gần hết, quần áo trên người Quả Nhi cũng càng lúc càng ít. Cảm xúc hai người đẩy lên cao, hô hấp càng ngày càng nặng nề, nhưng đột nhiên có một cơn gió lạ thổi vào cửa sổ.
Lý Cảnh Thiên quá quen thuộc với ngọn gió này!
Kể từ khi bọn họ chuyển tới khu trung tâm này, sư phụ hắn liền không tới nữa.
Một trận gió thổi qua, trong đầu hắn nghe được truyền âm của sư phụ
“Thằng nhãi ranh! Họa ập lên đầu tới nơi rồi còn dám ở đây đắm chìm trong sắc dục à? Còn không mau đi luyện công cho ta!”
Lý Cảnh Thiên giật mình tỉnh lại từ trong âm thanh yếu ớt kia!
Hắn chắc chắn, vừa rồi không phải là ảo giác!
Họa ập lên đầu? Họa gì vậy? Dạo gần đây hắn không làm gì mà!
Huống hồ, sinh nhật của hắn vừa qua chưa bao lâu, đầu trâu mặt ngựa cũng không thể nào tới tìm hắn.
Ông già này, truyền âm cũng phải nói cho rõ ràng chứ!
Đã nhận được cảnh cáo, hắn cũng không dám tiếp tục phóng túng nữa.
Quả Nhi hiển nhiên cũng nghe thấy tiếng cha mình, hậm hực nhìn Lý Cảnh Thiên, ngân ngấn nước mắt.
“Sư huynh, em không sao, anh mau đi luyện công đi, sớm ngày thoát khỏi ràng buộc của Nguyên Dương. Chúng ta….ngày tháng sau này còn dài.”
Lý Cảnh Thiên trong lòng không nỡ, hôn mạnh lên môi Quả Nhi một cái!
Chết tiệt! Chẳng phải chỉ là tu luyện thôi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.