Mãnh Long Thiên Y

Chương 149: Sao anh lại đi?




Lý Cảnh Thiên liếc nhìn cô ta một cái, thực sự không rõ Âu Dương Thiến này đang nghĩ gì.
Ngoài miệng cô ta chê bai mình không đáng một đồng, lại hi vọng xa vời mình đến công ty xem bệnh cho cô ta?
Âu Dương Thiến nghĩ mình là mặt trời hay sao mà tất cả mọi người phải quay quanh cô ta?
Anh hứa với Âu Dương Hoằng Thái xem bệnh cho cô ta chỉ vì không thể làm trái với quy tắc của Thiên Y. Nhưng chuyện phát triển đến bây giờ đã nằm ngoài dự đoán của anh.
Nhất định phải nói rõ chuyện này, không phải bệnh nào Lý Cảnh Thiên này cũng khám.
Anh là Thiên Y, không phải Thánh Mẫu!
"Đi nói với ông nội cô, đêm nay 12h tôi sẽ nói hết mọi chuyện cho các người biết ở văn phòng của cô, đồng thời cũng chấm dứt việc này."
Ban đầu anh đưa ra thời hạn một tháng là muốn làm rõ chuyện này, nhưng bây giờ đã có Như Yên nên làm ít công to, cũng không cần kéo dài lâu như vậy.
Lý Cảnh Thiên nhấc chân rời đi, đi ngược về hướng cánh cổng.
"Sao anh lại đi?" Âu Dương Thiến ngăn anh lại, vẻ mặt như vợ cả bắt gian tại giường.
"Có phải anh muốn đi tìm Thượng Quan Nhược Hoa không? Rốt cuộc anh và cô ta có quan hệ gì? Phát triển đến bước nào rồi? Hôn sự giữa anh và Thượng Quan gia đã bị huỷ, không sợ người khác nói ra nói vào sao?"
Thượng Quan Nhược Hoa đang trốn phía sau cái cây để nghe lén lập tức biến sắc.
Nói ra nói vào?
Người ta có nói cũng là nói Âu Dương Thiến, liên quan gì đến cô ta chứ?
Còn chuyện từ hôn...
Không phải Âu Dương gia cũng từ hôn sao?
Chỉ nghe Lý Cảnh Thiên kiên định nói: "Tôi đi làm gì không liên quan đến cô. Tôi và Nhược Hoa có quan hệ gì cũng không dính dáng đến cô, nếu nhất quyết phải nói có quan hệ gì thì nhất định cũng thân mật hơn cô. Nếu có ai muốn nói ra nói vào thì họ cứ nói. Tôi còn ước gì cô ấy trở thành vợ của tôi nữa!"
Đầu óc Âu Dương Thiến nóng lên.
"Vậy tôi thì sao?"
???
Lý Cảnh Thiên cho là mình nghe lầm.
Âu Dương Thiến... Đang ăn dấm sao?
Thượng Quan Nhược Hoa trốn sau cây lập tức đỏ mặt.
Thì ra... Anh Cảnh Thiên nghĩ như vậy sao?
Cô trách oan anh rồi.
Đáng chết! Sao cô có thể hoài nghi anh Cảnh Thiên chứ!
Ngược lại là Âu Dương Thiến này!
Bên cạnh cô ta có nhiều đàn ông vây quanh như vậy mà còn muốn dụ dỗ người của cô!
Cô lập tức nổi nóng nhảy khỏi phía sau cái cây, cười duyên dáng chạy về hướng Lý Cảnh Thiên rồi nhào vào lòng anh ngay trước mặt Âu Dương Thiến và dịu dàng nói: "Anh Cảnh Thiên, người ta chờ anh nửa ngày rồi, anh đứng đây làm gì vậy?"
Lý Cảnh Thiên sững sờ, không ngờ Thượng Quan Nhược Hoa lại xuất hiện vào lúc này, nhưng ngực anh lại có xúc cảm rất mềm mại, anh cúi đầu nhìn quần áo của Thượng Quan Nhược Hoa...
Áo choàng tắm và Bikini?
Anh hơi cau mày, vô thức kéo kín áo choàng tắm lại.
"Sao lại ăn mặc như vậy mà chạy đến đây?"
Trong lòng Thượng Quan Nhược Hoa rung động.
Lời này... Như một anh chồng ghen tuông đang oán trách vợ mình.
Trong lòng cô lập tức cảm thấy ấm áp, khiêu khích nhìn Âu Dương Thiến.
"Tại người ta chờ anh sốt ruột quá thôi. Nói chuyện xong rồi thì chúng ta cùng mặc áo tắm đi tắm nắng đi. Đi thôi, trong nhà đã chuẩn bị hết rồi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.