Bảo vật Tư Nam là một chiếc hộp gỗ thông, như vậy đã khiến Lý Cảnh Thiên cảm nhận được chân khí lưu động, nếu có thêm la bàn dẫn dắt thì không biết sẽ phát ra bao nhiêu linh khí? Đến lúc đó anh có thể dựa vào bảo vật này đột phá cảnh giới.
Lý Cảnh Thiên càng nghĩ càng vội không đợi được. Anh lập tức gửi tin nhắn cho Quả Nhi bảo cô hỏi thăm Alice về trận đấu của thế giới ngầm.. Nhưng hành động này của anh trong mắt Hạ Hầu Thanh lại giống như đang đi ve vẫn người phụ nữ khác để nhờ vả, tự nhiên trong lòng cô lại không vui.
Lúc mới đầu Hạ Hầu Thanh nghĩ Lý Cảnh Thiên chỉ là một thường dân nhỏ bé. Vừa tham tiền lại vừa háo sắc, tâm nhìn thì hạn hẹp. Mặc dù có chút kiến thức y học nhưng không biết cách cứu người. Có thể nói Lý Cảnh Thiên là một kẻ không có nhân tính lại không có đạo đức. Không hiểu Nhược Hoa nhìn trúng anh vì điểm nào.
Không cần biết đẹp trai cỡ nào nhưng không phải người tốt, lại không có tiền đồ tương lai. Nhớ lại vụ cá cược làm bốn điều với Nhược Hoa cô ấy lại thấy bản thân mình đúng là điên rồi.
Người này, sao có thể trở thành bác sĩ đỉnh cấp của thành phố Bạch được?
Hạ Hầu Thanh läc đầu rồi lại nhớ ra tin tức dạo gần đây mới biết được, thế giới ngầm đưa ra một món bảo vật có thể giúp người ta luyện chân khí, một bước trở thành cường giả tu luyện.
Bí mật các đại gia tộc luôn giấu kín đó chính là......tu luyện! Trên thế này tu luyện chia ra nhiều cấp. người đứng trên đỉnh cao là người tu luyện chứ không phải là người có nhiều tài sản.
Chỉ cần tu luyện tới một cảnh giới nhất định sẽ có thể trường sinh, có năng lực huỷ diệt trời đất, thống trị nhân sinh thiết lập trật tự mới. Đó mới là cường giả chân chính.
Mà Lý Cảnh Thiên này khác gì con tôm tép đã được định sẵn không có mặt trong thế giới đó.
Lý Cảnh Thiên đang mải suy nghĩ tới trận đấu quyền anh và bảo vật Tư Nam nên từ chối lời mời ăn tối của Thượng Quan Nhược Hoa, sao đó vội vã muốn rời đi.
Nhưng Thượng Quan Nhược Hoa không cho anh đi, thậm chí còn nhắc tới việc hai người mặc đồ bơi rồi cùng ăn tối dưới ánh nến. Còn địa điểm.....đương nhiên là nơi Lý Cảnh Thiên thích. Bên cạnh hồ hoặc trong phòng, không cần biết ở đâu cô ấy đều chấp nhận.
Lý Cảnh Thiên đang hoài nghỉ sao Thượng Quan Nhược Hoa lại cho anh chọn địa điểm. Có phải căn bản không phải ăn tối mà là ăn anh đúng không? Bên hồ hay trong phòng, quá là bảo anh chọn dã chiến hay nội chiến?
Lý Cảnh Thiên sao có thể chịu được sự khiêu khích kiểu này? Lòng rung động suýt chút nữa gật đầu đồng ý.
Nhãn nhịn một hồi lâu mới ép bản thân rời đi, đợi ngày Lý Cảnh Thiên lấy được bảo vật về tay sẽ dùng chân khí đột phá nguyên dương. Tới lúc đó sẽ bù lại những lúc phải nhẫn nhịn thế này.
Khu dân cư Hạch Tâm.
Quả Nhi ra tận cửa đón rồi đưa cho Lý Cảnh Thiên cái mặt nạ quỷ.
Alice đến, vừa thấy Lý Cảnh Thiên cô ta đã quỳ xuống khiếp sợ: “Thiên Y đại nhân, xin ngài tha thứ lần trước tôi không biết chuyện la bàn. Tôi cũng chỉ mới biết sau khi ngài rời đi. Sở dĩ tôi không nói được cho ngài là vì quốc quân bắt tôi phải giữ bí mật. Nếu không sẽ nguy hiểm tính mạng, xin hãy tha thứ cho tôi. Thiên Y đại nhân, tôi không cố ý giấu tin tức......”
Lý Cảnh Thiên chắp tay sau lưng đi ngang của cô ta, vẻ mặt lãnh đạm không biết vui hay buồn. Alice vội vã nhìn theo xem có thể đoán được ra biểu cả của Lý Cảnh Thiên không, nhưng nhìn một lúc vẫn không thấy Lý Cảnh Thiên phản ứng gì.
Lòng cô ta cứ thấp thỏm như thế, không biết qua bao lâu Lý Cảnh Thiên mới nói: “Quốc quân của cô ngày càng to gan. Lần trước tôi chuyển lời cô đã nói với quốc quân chưa?”
Mặt Alice càng tái nhợt, do dự nói: “Chuyện này..... Từ khi ngài rời đi, tôi chưa quay về Tây Quốc. Đặc phái viên của quốc quân đưa lệnh tới cho tôi, vì vậy tôi vẫn chưa chuyển được lời”
Lý Cảnh Thiên hừ một tiếng sau đó búng tay một cái, một tia sáng bay thẳng vào ngực Alice. Một giây sau Alice ngã lăn xuống đất miệng không ngừng phun máu.
Nội lực quá mạnh! Trước đây lúc Lý Cảnh Thiên châm cứu cho Alice, cô ta đã cảm nhận được mặc dù anh có nội lực nhưng không thể triển khai, giống như bị phong bế.
Nhưng bây giờ nội lực của Lý Cảnh Thiên lại vô cùng mạnh mẽ, nó có thể hoá thành đao giết người. Thiên Y đại nhân là người tu luyện chân khí!
Trái tim của Alice trở nên loạn nhịp! Thiên Y đại nhân tinh thông phong thuỷ lại còn là người tu chân đạo.
Ngay sau đó một bóng đen trùm lên người cô, Lý Cảnh Thiên lạnh lùng cúi xuống: “Đây là lần đầu cô phạm lỗi, lần này tôi chỉ cảnh cáo, nếu còn lần sau, cái mạng này của cô tôi cứu về được thì cũng lấy đi được.”
Alice sợ mãi, muốn bò dạy nhưng phát hiện cơ thể chỉ có thể nằm bẹp dưới đất. Cô ta suy yếu gật đầu, miệng vẫn phun ra máu.
“Thiên Y đại nhân tha mạng, tiểu nhân biết sai rồi, tiểu nhân không dám nữa..."
“Chuyện la bàn, cô biết phải làm gì rồi chứ?”
Alice sợ hãi: “Bảo vật Thiên Y đại nhân muốn, tiểu nhân không dám mơ tưởng.”
“Rất tốt.” Lý Cảnh Thiên gật đầu sau đó quay qua nói với Quả Nhi. “Vứt ra ngoài.”
Quả Nhi gật đầu lạnh lùng nhìn Alice. Trước đây chỉ thấy Alice là kiểu lắng lơ muốn quyến rũ sư huynh, hoá ra giao việc mà làm cũng không xong. Quả Nhi không hề thương xót lấy dây thừng trói chân tay Alice lại rồi vứt ra khỏi khu dân cư Hạch Tâm.
“Nếu không phải nể mặt già của quốc quân Tây Quốc đưa cô tới chỗ sư huynh của tôi! Cái mạng này của cô đã không còn từ lâu rồi! Sư huynh cứu cô một mạng mà cô dám phản bội anh ấy. Cái tát này là dạy cô nên biết nghe lời, đắc tội với Thiên Y không sống nổi đâu.”
Alice sợ hãi phát hiện, sau khi ăn một cái tát mọi kinh mạch trong người cô ta đều đứt đoạn! Trong một thời gian ngăn sợ là không hồi phục được, cũng không thể làm thêm bất cứ nhiệm vụ nào nữa.
Lúc này nữ sát thủ quyền lực một thời suy yếu tới mức ai cũng có thể giết cô ta một cách dễ dàng. Alice quỳ xuống trước cổng không màng dáng vẻ hiện tại của bản thân.
“Tôi sai rồi, thánh cô bà bà tôi sai rồi! Xin cô nói với Thiên Y đại nhân tôi không bao giờ dám tái phạm nữa. Xin hãy cứu tôi! Tôi như thế này không thể ra ngoài được, nhất định sẽ bị giết chết!”
Quả Nhi như không nghe thấy, đối với kẻ dám phản bội sư huynh quyết không thể tha.
“Hậu quả của việc dám đắc tội với Thiên Y, cô phải sớm biết chứ! Tôi khuyên cô nhân lúc sư huynh của tức giận thì mau rời khỏi đây đi. Nếu không mạng cô không ai lấy thì tôi cũng lấy!”
Nói xong Quá Nhi đóng sầm cửa lại.
Alice bị bỏ lại bên ngoài cánh cửa, ánh mắt tuyệt vọng......
Trên tầng 2 Lý Cảnh Thiên đứng trong phòng ngủ nhìn thấy hết tất cả, Quá Nhi đi đến bên cạnh anh nhìn thấy Alice vẫn quỳ ở đó.
“Sư huynh, chúng ta kệ cô ta thật hả?”