Triệu Hữu Tài nhiệt tình đưa Lý Cảnh Thiên và Quả Nhi đến khách sạn Thiên Tê.
Khách sạn này nhìn như mới khai trương, hai bên cửa có những lẵng hoa khai trương do người khác tặng, tòa nhà ba mươi ba tầng cao như mây, toàn bộ khách sạn trông rất tươm tất và hoành tráng.
Quả Nhi không khỏi kêu lên: "Nơi này rất đắt tiền!" Đây chính là hiệu quả mà Triệu Hữu Tài mong muốn.
Anh ta nhìn vẻ kinh ngạc trong mắt Quả Nhi, cảm thấy rất tự hào, đồng thời cảm thấy tự tin hơn một chút trong việc lấy được sự yêu thích của cô hôm nay.
"Đây là một khách sạn mới mở ở Thành phố Bạch. Nghe nói là doanh nghiệp của Tề gia ở tỉnh Giang Nam. Tề gia này kinh doanh đồ cổ và có gu thẩm mỹ độc đáo! Bây giờ họ đã bước vào ngành phục vụ ăn uống, tất cả các món ăn, cơ sở vật chất, trang trí... đều là sự kết hợp đỉnh cao! Vì vậy mà giá cả...
Triệu Hữu Tài cười lớn: "Mặc dù giá cả hơi cao, nhưng anh của em vẫn có thể ăn được! Hơn nữa, đãi em gái đi ăn, sao có thể quan tâm đến tiền bạc được!"
Quả Nhi nghiêng đầu, cảm thấy lời này quá sến, nhưng không tiện phản bác, cô chỉ có thể đáp:
"Vậy hôm nay chúng tôi đều nhờ vào anh Triệu rồi."
Triệu Hữu Tài bình tĩnh tiến thêm một bước nữa đến gần Quả Nhi.
"Nói chính xác thì người duy nhất anh muốn mời hôm nay chính là em.”
Khi nói lời này, anh ta còn dành cho Quả Nhi một ánh mắt mà anh ta tự cho là chân thành, khiến Quả Nhi nổi cả da gà.
"Xin hỏi các vị có đặt chỗ trước không?" Người phục vụ ở cửa lịch sự ngăn họ lại.
"Thật sự là phiền toái." Triệu Hữu Tài không kiên nhãn lấy điện thoại di động ra bấm vào mã đặt chỗ, đồng thời không quên khoe khoang với Quả Nhi: "Nơi này rất cao cấp, không đặt chỗ trước thì không được vào, hơn nữa không phải ai cũng có thể đặt chỗ trước được, cần phải có thân phận địa vị nhất định mới có thể đặt được phòng riêng. Nếu không, cũng chỉ có thể ngồi ở sảnh."
Người phục vụ nhận mã đặt chỗ một cách vô cảm, nhìn Quả Nhỉ và Triệu Hữu Tài, trong lòng hình như hiểu ra gì đó, bình tĩnh nói: "Thưa anh, khách sạn Thiên Tề của chúng tôi hoan nghênh tất cả các vị khách, cho dù là ai cũng có thể đặt chỗ, không cần thân phận địa vị. Mời vào."
Sắc mặt Triệu Hữu Tài lập tức biến thành màu gan heo.
Lời nói của người phục vụ cũng giống như một cái tát đánh vào mặt anh ta ngay trước mặt Quả NhiI
Nhưng bây giờ dù sao anh ta cũng là một ông chủ nhỏ, không thể gây sự với một người phục vụ ở nơi công cộng được. Huống chỉ đây còn là sản nghiệp của Tề gia, nếu gây ra chuyện gì đó thì anh ta cũng không gánh nổi.
Hơn nữa hôm nay anh ta còn có việc lớn phải làm!
Triệu Hữu Tài nhìn người phục vụ, hừ lạnh một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống cơn tức này, không nói gì nữa mà nhấc chân đi về phía phòng riêng.
Quả Nhi tụt lại phía sau, làm mặt xấu với người phục vụ, rồi cười rạng rỡ và cảm ơn lòng tốt của cậu ta.
Trong phòng riêng, một nhóm khách đã đợi rất lâu, những người này hoặc là những người có quan hệ làm ăn với Triệu Hữu Tài, hoặc họ là bạn bè từ nhỏ muốn dựa vào công việc. mà Triệu Hữu Tài cho, để kiếm tiền. Thấy Triệu Hữu Tài bước vào, tất cả đều đứng dậy thể hiện sự tôn trọng.
Triệu Hữu Tài giống như một tên nhà giàu mới nổi đi đến buổi họp mặt, ưỡn bụng, mặt mày hồng hào, đưa hai tay ra hiệu cho mọi người ngồi xuống.
Mọi người bắt đầu trêu ghẹo khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp trong sáng đáng yêu đi theo sau Triệu Hữu Tài.
"Ôi! Ông chủ Triệu! Anh giỏi thật! Vừa mới giàu có đã mang theo một bạn gái à?"
"“Trông khá ngây thơ, vẫn còn non đúng không? Lão Triệu, anh làm vậy cũng không được! Sao có thể để người đẹp phòng không gối chiếc được!"
"Đừng nói bậy! Đây phải gọi là chị dâu!"