Đó là một chiếc váy ngủ màu trằng trơn được làm. từ lụa, cầm trên tay hơi trơn trơn, cảm giác vô cùng tuyệt vời.
Lý Cảnh Thiên phát hiện chiếc váy này có phong cách khá giống với phong cách mà Thượng Quan Nhược Hoa mặc ngày hôm nay!
Anh cầm chiếc váy ngủ trong tay, lúc mở bung ra lại phát hiện——
Chất liệu của chiếc váy thực sự rất trong suốt!
“Quả Nhị, đây là cái gì..."
Lúc này hai má của Quá Nhi đã đỏ bừng, cô rất ngượng ngùng nhưng vẫn cố lấy hết dũng khí cúi đầu đi đến trước mặt Lý Cảnh Thiên.
"Em thấy anh thích bộ váy của Thượng Quan Nhược Hoa cho nên mới nhìn cô ấy mãi. Sư huynh. giờ em cũng mặc thử, anh giúp em xem xem có đẹp. không..."
Nói xong không đợi Lý Cảnh Thiên trả lời, cô đã tim lấy chiếc váy, quay đầu bỏ chạy,
Đứng trước cả bàn đầy đồ ăn ngon, Lý Cảnh Thiên hoàn toàn không còn hứng thú nữa.
Bây giờ anh thực sự đang đói
Nhưng cái 'đói' này không chỉ đơn giản là đói bụng.
Thời gian chờ đợi mỗi giây dài như cả năm, lúc. này trong đầu Lý Cảnh Thiên đã tràn ngập mấy cảnh tượng cấm trẻ em, lúc đầu là hình ảnh của Thượng Quan Nhược Hoa, lát sau lại nhẹ nhàng chuyến thành thân hình kiều diễm của Quả Nhi.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Quả Nhỉ cũng bước ra, đứng phía sau nhẹ giọng gọi anh:
"Sư huynh, em xong rồi..."
Lý Cảnh Thiên mang tâm trạng kích động chậm rãi quay người lại, vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, anh lập tức hít sâu một hơi!
Mặc chiếc váy ngủ màu trắng trong suốt đó, Quả Nhi trông hệt như một nàng tiên xinh đẹp vừa mới hạ phàm!
Dưới ánh đèn mờ ảo, những đường cong duyên dáng thấp thoáng hiện ra. Kiểu dáng của váy ngủ được. cất may ôm sát theo cơ thể người mặc, hoàn hảo tôn lên các đường cong trên cơ thể của Quả Nhi
Trước sau lồi lõm, đường cong duyên dáng. Cảnh xuân dưới làn váy lờ mờ hiện ra như thể biến thành một yêu tinh không ngừng vẫy tay gọi anh.
Chiếc khăn áo choàng khoác ngoài trượt từ đầu vai xuống chỗ khủy tay, đi đăn xuống dưới là cặp chân thon dài thẳng tắp đang mời gọi hẳn tiếp xúc "không khoảng cách”.
Mà cái càng làm người ta máu huyết sôi trào chính là Quả Nhi đang mặc đồ lót màu đen.
Đồ lót ren màu đen!
Hai màu đen trắng tương phản rõ rệt làm đầu Lý. "Thiên Cảnh chợt nổ ra một đống pháo hoa rực rỡ
“Sư huynh... sinh nhật vui vẻ!" Quả Nhi cúi đầu, cô hơi ngượng ngùng nhưng cũng có chút vui mừng khi thấy anh nhìn chằm chằm mình như vậy.
"Em tự gói mình tặng cho anh, anh... có muốn em không?”
Lý Cảnh Thiên mừng rỡ ôm lấy Quả Nhi mà không kịp suy nghĩ gì thêm!
Nếu mà lúc này anh nói không thï anh thật sự không còn là đàn ông nữa rồi!
Quả Nhi vừa bị anh ôm vào lòng lập tức kiễng chân lên, ngẩng mặt, áp môi mình vào môi Lý Cảnh Thiên.
Cô chủ động như vậy khiến Lý Cảnh Thiên không thể kiềm chế bản thân được nữa.
Má! Sau khi ngũ đại gia tộc đồng loạt từ hôn, anh. phải làm theo lời lão đầu nói. Không những phải tiếp tục giả điền, hành động ngu ngốc, mà còn phải giữ gìn nguyên dương, bất kể là ai cũng không được động vào!
Nhưng mà... có ai chịu đựng trước sự cám dỗ này. được chứ!
Dưới ánh sáng mơ hồ, hai người ôm nhau thật chặt, môi lưỡi dính chặt không rời. Lúc này đôi mất của Quả Nhi đã lâm vào mê ly, chiếc váy ngủ màu trắng. rong suốt trên người cô cũng đã bị bàn tay to lớn của Lý Cảnh Thiên xoa không ra hình thù.
“Sư huynh...em muốn..."
Thân thể thoải mái tột độ làm Quả Nhi không nhịn được kêu lên thật khẽ.
Bất ngời Phía cửa sổ chợt vang lên một âm thanh thật lớn, một cơn gió thật mạnh đã thổi tung cửa sổ!
Quả Nhi vừa cởi một bên váy ngủ đã được Lý. Cảnh Thiên che chở trong ngực. Trong lòng anh còn thầm mắng to!
"Lại tới nữa! Lại tới nữa rồi! Không thấy ngũ đại gia tộc vừa mới hủy hôn sao?! Tôi kiềm chế biết bao năm rồi, mới vừa định ăn mặn một chút cũng không. yên sao?! Diêm Vương lợi hại lầm sao! Có giỏi thì đến bắt tôi này!"
"A! Sư huynh!” Quả Nhi hét lên, Lý Cảnh Thiên quay đầu lại đã thấy cô bị người ta bắt! Cơ thể cả hai vẫn là hình người bình thường, chỉ có điều đầu của họ quá kì lạ, một người thì đầu bò người kia thì mặt ngựa.
Quả Nhi bị hai người giữ lấy, áo choàng rơi xuống nâm tán loạn trên đất, chiếc váy mỏng manh như thể. chỉ cần dùng một lực cực nhỏ cũng có thể xé rách.
"Lý Cảnh Thiên! Ngươi thân là con rể của Diêm Vương làm sao có thể tằng tịu với phụ nữ ở dương. gian như vậy?! Hai mươi lãm năm trước, sư phụ của ngươi phá hỏng chuyện của Diêm Vương! Hiện tại hai bọn ta sẽ mang ngươi trở về địa phủ!"
Giọng nói vừa vang lên vô cùng lạnh lùng, không chút cảm xúc!
Đôi mày của Lý Cảnh Thiên lập tức nhíu thành chữ "Xuyên"
Đây rõ ràng là cận thần của Diêm Vương - Ngưu Đầu, Mã Diện!