Hắc bạch vô thường cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt!
Lần trước, đầu trâu mặt ngựa chấp hành nhiệm vụ quay về, nói là trên người Lý Cảnh Thiên có dấu vết của việc tu luyện chân khí, hơn nữa còn rất mạnh, hơi có khả năng đột phá. Ngay cả chiêu hồn phiến cũng không làm gì được hẳn.
Bạch vô thường lại không tin.
Chiêu hồn phiến của hắn luyện chế lâu như vậy, cũng chưa từng thấy ai không sợi
Lần này, hai người đi công tác về, vừa đúng lúc đầu trâu mặt ngựa không có ở địa phủ, hắn ta liền hẹn hắc vô thường cùng nhau đi ngó cái tên Lý Cảnh Thiên kia.
Người ta đều nói khu biệt thự trung tâm này là cấm địa của địa phủ, bởi vì linh khí quá đậm.
Nhưng đó chỉ là đối với những con quỷ có âm lực thấp. Hắc bạch vô thường là quỷ sai cấp cao, ngay cả pháp khi đỉnh cấp như chiêu hồn phiến đều có thể luyện ra được, còn phải sợ chút linh khí này sao?
Nhưng bọn họ không ngờ, từ khi Lý Cảnh Thiên vào ở trong khu biệt thự trung tâm này, linh khí ở đây không hề yếu, mà còn mạnh hơn!
Chuyện này rõ ràng là không hợp lý!
Người bình thường tu luyện, cho dù nền tảng có chắc đến đâu, đối với một nơi có linh khí thì cũng chỉ có thể là càng hấp thu càng ít, tuyệt đối không thể nào xuất hiện tình huống linh khí tăng lên!
Hắc vô thường cũng là lần đầu gặp tình huống này, hẳn ta có chút bất an lùi về sau một bước.
“Chiêu hồn phiến của anh có thể kiểm tra ra được chuyện này là thế nào không?”
Gương mặt của bạch vô thường cuối cùng cũng lộ ra một chút vẻ đùa cợt.
“Không phải anh luôn nói chiêu hồn phiến của tôi là thứ vô dụng sao?”
Häc vô thường nở nụ cười lấy lòng: “Đó chẳng phải chỉ là lời nói đùa hay sao? Chuyện chính quan trọng hơn, chuyện chính quan trọng hơn.”
Bạch vô thường cũng không so đo với hắn nhiều như vậy, dùng chiêu hồn phiến cắm mạnh xuống đất, mở đôi mắt giận dữ, giống như nhìn thấu tất cả, hướng về phía cổng biệt thự.
Häc vô thường vừa nhìn liền sững lại!
Đầu nói chỉ có thần tiên mới có năng lực khai nhãn, không ngờ bạch vô thường lợi dụng chiêu hồn phiến cũng có thể luyện thành!
“Người anh em! Trâu bò đấy! Sau này anh đây sẽ ôm đùi chú em nhé..."
Lời chưa nói xong, bạch vô thường hét lên một tiếng “AI” rồi ngồi bịch xuống đất!
“Sao vậy? Có chuyện gì vậy?”
Hắc vô thường vội vàng đỡ người dậy, lại nhìn bạch vô thường đôi mắt đỏ ngầu, huyết lệ không ngừng chảy ra, đã không còn dáng vẻ lạnh lùng ban đầu.
“Nhìn thấy gì rồi? Đối phương phát hiện ra anh à?”
Bạch vô thường lấy lại tinh thần, lại cảm thấy trước mặt một màn đen kịt, chẳng nhìn thấy gì cả.
Hắn ta mù rồi ư?
Sao có thể!
Hản ta vận chân khí trong cơ thể, đả thông toàn bộ kinh mạch! Lúc mở mắt ra một lần nữa, ánh sáng lọt vào, hắn ta
liền nhìn thấy gương mặt của hắc vô thường!
Thấy hẳn ta dẩu mỏ, trông như chuẩn bị hôn lên mặt bạch vô thường!
Ôi CMNI Đã là lúc nào rồi mà lại dám làm nhục ông đây! Bốp! “Anh làm cái trò gì đấy!”
Hắc vô thường nhắm mắt đang định hôn xuống thì ăn một cái tát!
Hắn ta cả kinh, vẻ mặt ấm ức!
“Nghe nói nước bọt có thể sát khuẩn, tôi còn không phải là muốn sát khuẩn cho anh hay sao~”
Bạch vô thường ngẩn ra... Hiểu nhầm rồi....
Hắn ta nghiêm túc nhìn về phía xa: “Không bị phát hiện, chỉ là bị trúng kế”
Căn biệt thự kia không chỉ nhiều chân khí, bên ngoài căn nhà đó còn bố trí một cái Bách Kính trận.
Trong phong thủy, kính có thể dùng để chiếu yêu, có thể dùng để chăn quỷ. Nói tóm lại là dùng để phòng thân.
Mà Bách Kính trận là thuật phòng thân thường dùng nhất trong thuật phong thủy.
Là do hắn ta sơ ý, không dự liệu được Lý Cảnh Thiên lại sẽ dùng trận pháp như vậy đối phó bọn họ.
Nhưng mà, khiến cho hắn ta tức giận là bên ngoài Bách Kính trận còn treo một tấm biển.
Nếu không phải mấy lời trên tấm biển đó chọc giận, thì hẳn ta cũng không có phản ứng mạnh như vậy!
Häc vô thường yếu ớt hỏi:
“Tấm biển đó...rốt cuộc đã viết gì?”