Sau khi nhìn thấy kỹ năng vừa nãy của người phụ nữ, tất cả mọi người đều kinh hồn bạt vía.
Mặc dù là một người phụ nữ, nhưng mà bản lĩnh lại không hề yếu chút nào. 'Thậm chí còn mạnh hơn tất cả mọi người trong cả ba môn phái!
Chỉ cần tung một chiêu cũng đủ vặn đứt đầu một người rồi! Động tác tàn nhẫn như thế thì có ai sánh bằng?! Khán giả ở hiện trường thậm chí còn thấy hơi hối hận.
Tại sao bọn họ cứ muốn đi tìm cảm giác kích thích mà đến hiện trường xem cuộc thi nội bộ thế nhỉ?
Lỡ như lát nữa ác ma giết người không chớp mắt này nhắm vào mình thì biết phải làm sao?
Bọn họ chỉ đi tìm cảm giác kích thích thôi mà, dù sao họ cũng không muốn chết ở đây đâu!
Bây giờ thấy người phụ nữ để mắt tới Lý Cảnh Thiên, tất cả mọi người đều có cảm giác như trút được gánh nặng, như thể cuối cùng cũng có người trở thành kẻ chết thay cho mình.
Tất cả những người ngồi bên cạnh Lý Cảnh Thiên đều lập tức tản đi như chim muông, tránh bị tai bay vạ gió.
Lý Cảnh Thiên ngồi ở hàng ghế sau cảm nhận được ánh mắt của mọi người nhìn về phía mình thì có hơi bất đắc dĩ.
Cuộc tranh tài đặc sắc thế này, anh vốn đang muốn thưởng thức thêm một lúc.
Không ngờ rằng mới đó mà đã bị người ta tìm tới tận cửa rồi. Người khác còn chưa kịp hiểu gì thì Quan Lỗi lại không vui. "Không được!"
Người phụ nữ cau mày, nhưng Phỉ Đầu lại lên tiếng:
"Đại ca Quan, đây là lần đầu tiên anh dẫn dắt Chấn Thiên Môn tham gia cuộc thi nội bộ, nhưng mà quy định là quy định, hẳn là không cần tôi phải dạy anh nhỉ?"
Trong thi đấu, được thách đấu tùy ý. Anh ta thật sự không thể nhúng tay vào quy định này được.
Chỉ là... Tài nghệ của người phụ nữ này đúng là ma quái. Lỡ như sư phụ gặp phải chuyện gì bất trắc thì phải làm sao đây? Người phụ nữ thì khinh thường liếc nhìn tất cả mọi người một cái.
"Sư huynh của tôi chết thảm, mỗi một người trong số các người đều có trách nhiệm! Đợi hôm nay tôi giết anh ta trước, rồi sẽ tính sổ với từng người sau!"
Mọi người kinh hãi.
Sư huynh chết thảm?
Lại còn muốn tính sổ với từng người?
Oan quá đi mất! Bọn họ không hề đến xem những cuộc thi đấu ngoài mà!
E rằng cái cô gái này muốn biến võ đài thi đấu thành đấu trường báo thù rồi!
Quan Lỗi biến sắc!
"Oan có đầu nợ có chủ, chỗ này là cuộc thi quyền anh của ba môn phái, không phải đấu trường trả thù người khác của cô! Ai giết sư huynh của cô thì cô đi tìm kẻ đó đi!"
Tất cả mọi người đều cảm thấy có lý, đồng thời trong lòng cũng không khỏi cảm thấy đồng cảm với Lý Cảnh Thiên.
Đứng hạng nhất trong trận đấu không chính thức, chắc chắn kỹ năng không tệ.
Vốn dĩ có thể bước lên đỉnh cuộc đời từ đây, không ngờ rằng lại gặp phải một nữ ác ma như thế trong cuộc thi.
Thật đáng tiếc. Chúc anh kiếp sau đầu thai tốt đẹp! Ai ngờ, một giây sau, người phụ nữ lại tung ra một cú sấm sét khác!
"Tôi, Kỷ Hiểu Hà, hôm nay muốn báo thù cho sư huynh Tần Cảm, ngay tại đây!"
Mọi người lại kinh hãi lần nữa. Cái cô gái này... Lại là đàn em của Tân Cảm sao?
Tất cả mọi người đều bất giác đưa ánh mắt về phía Lý Cảnh Thiên ở trong góc.
Chỉ thấy trên mặt Lý Cảnh Thiên mặc dù có hiện lên chút kinh ngạc, nhưng lại không hề có tí sợ hãi nào.
"Thách đấu với tôi, cô chắc chứ?"
Kỷ Hiểu Hà đứng trên võ đài kiêu ngạo hất cằm.
"Sao nào? Mày không dám à?”
Sắc mặt Lý Cảnh Thiên không thay đổi, anh cười ha ha. "Cô nói đúng, đúng là tôi không dám."
???
Mọi người ngơ luôn!
Vừa mới chuẩn bị hóng drama thì người này đã nhận mình sợ rồi? Cũng hơi nhanh quá rồi đó! Có kịch bản cũng chẳng dám diễn như thết
Sự khiêu khích trong ánh mắt Kỷ Hiểu Hà lập tức chuyển thành ghét bỏ: "Không dám thì mày tới đây làm gì?”