Mãnh Long Thiên Y

Chương 252: Đây là thiên kim tiểu thư hàng thật đấy!




Hạ Hầu Thanh bị bịt mắt cảm giác được hai người đang tiến lại gần mình, hoảng sợ lùi về phía sau.
Tên gầy nhìn cô gái không thể trốn thoát trước mặt, trong lúc nhất thời lại càng hưng phấn! Tay của tên gầy đã sờ lên đùi Hạ Hầu Thanh, trên mặt lộ ra vẻ hèn mọn và hưởng thụ.
"Chân nhẫn quá! Đời này em chưa từng được sờ vào cái chân nào mịn như thế này! Mẹ nó nếu có thể làm gì thì chết cũng đáng!”
Tên mập vốn còn có chút lý trí, nhưng nghe được câu này, chút tỉnh táo còn sót lại trong đầu cũng bị gãy hoàn toàn!
Nhiều năm qua hắn ta sống cuộc sống liếm máu trên lưỡi dao là vì cái gì chứ? Không phải là vì có thể thoải mái hưởng thụ sao?
Lần này mà không làm gì, sau này đâu còn có cơ hội ngủ với phụ nữ xinh đẹp như này nữa?
Đây là thiên kim tiểu thư hàng thật đấy! Khác một trời một vực so với đàn bà bên ngoài kia!
Tên mập lập tức đưa ra quyết định! Con mẹ nó! Bất chấp mọi giá đi!
Dù sao thì cả đời này hắn ta cũng chạy trốn rồi, không tin được lúc này có thể bị người khác tóm được!
Người của thống đốc còn không bắt được hắn, người của nhà Hạ Hầu có là cái thá gì?
Đợi hắn ta lấy được tiền của Mã Tuấn Sinh rồi, rời khỏi thành phố Bạch, thay tên đổi họ thì ai có thể làm gì hắn ta?
Hai mắt hắn ta dần dân mơ màng, cởi luôn quần áo của mình ra! "Lên!"
Tên gầy cuối cùng cũng được cho phép, lập tức lột luôn đồ của mình ra, định làm một phát to!
"Nhìn một cái là biết cô ta còn non lắm, đại ca, chúng ta may mắn quá đi ha ha ha!” Tên gây cười dâm đãng: “Người đẹp, anh tới đây!”
Trái tim Hạ Hầu Thanh như rơi xuống đáy vực, nước mắt lập tức lăn xuống hai gò má.
Đột nhiên, một trận cuồng phong nổi lên! "Rầm” một tiếng, cửa sắt của kho hàng bị đá văng ra!
Hai tên kia giật nảy mình, nhìn lại, chưa kịp nhìn rõ xem ai tới thì đã bị đá bay ra ngoài, nặng nề rơi xuống đất!
"A!"
"Ối!"
Hạ Hầu Thanh nghe thấy có sự thay đổi, vô thức rúc về phía sau.
"Mẹ nó, là ai phá hoại chuyện tốt của ông đây?”
Lý Cảnh Thiên đút hai tay vào túi quần, vẻ mặt cực kì nhàn nhã như đang đi chơi, không giống như tới cứu người mà ngược lại giống đi trộm tổ chim nhà người ta!
"Không phải mày gọi điện thoại mời tao tới à? Sao bây giờ lại không biết tao là ai thế? Tao đau lòng lắm đó!”
Tên mập trợn to hai mắt!
"Mày là... Lý Cảnh Thiên?
"Không sai. Là ông nội mày đây!”
Tên mập nghĩ nát óc cũng không ra được!
Bọn chúng chưa báo địa chỉ, sao Lý Cảnh Thiên đã tìm được chỗ này?
"Mày... Mày... Mày làm sao..."
Lý Cảnh Thiên liếc nhìn bọn chúng một cái.
"Tao còn tưởng là kẻ dùng cả đời để chạy trốn có bản lĩnh tới cỡ nào. Không ngờ một đạo lý đơn giản cũng không hiểu được. Lần sau có bắt người thì không nên khinh địch mà gọi video nhé.”
"Lẽ nào mày không biết, căn cứ vào hoàn cảnh điều kiện trong video là có thể phân tích ra bọn mày đang ở nơi nào à? Hay mày cảm thấy có thể yên tâm sung sướng ở chỗ này?”
"À, tao quên mất, bọn mày không có lần sau nữa rồi!"
Thái độ Lý Cảnh Thiên rất thờ ơ đã kích thích tên mập!
Hắn ta còn chưa bị bắt cóc khổ như thế này!
Trong mắt tên mập lộ ra vẻ hung ác!
"Mày cho rằng bằng vào mày thôi là có thể đưa người đi sao?”
Lý Cảnh Thiên lại lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.