Về những trận đấu quyền anh của thế giới ngầm, mặc dù ông ấy không đích thân tới đó nhưng ít nhiều cũng nghe được vài tin tức.
Có người nói vào thời khắc khiêu chiến cuối cùng, hai Môn chủ khác tuy rằng đều không thể đỡ nổi một chiêu, nhưng dù sao cũng coi như có cố gắng thử một lần.
Nhưng Quan Lỗi này lại bỏ luôn quyền thi đấu, mà ngay sau khi vị Tôn chủ này đánh thắng xong, còn lập tức thể hiện thái độ đầu tiên, chủ động thần phục Tôn chủ của thế giới ngầm!
Sau khi Tôn chủ mới nhậm chức, Quan Lỗi còn tự mình đứng ra giải quyết không ít chuyện cho người ta, tự mình tổng hợp lại thế lực, khiến ba môn phái đang hỗn loạn ổn định lại bằng tốc độ nhanh nhất, yên bình vượt qua thời điểm nguy hiểm nhất.
Môn phái của thế giới ngầm thay đổi, từ trước đến nay đều sẽ bị thống đốc. chú ý tới, ít nhiều gì cũng sẽ có vài người muốn trục lợi, nhân lúc hỗn loạn như thế này để gây ra chuyện rối loạn kỷ cương, rồi vu oan giá họa cho những người khác.
Nhưng vào lúc này, ba môn phái sát nhập vào với nhau, thế giới ngầm của thành phố Bạch quy về một mối nhưng không có chuyện gì phát sinh. Không riêng gì Kiều Khang Hải mà ngay cả toàn bộ người của thống đốc cũng cảm thấy không thể tin nổi, thậm chí ngay cả bên thủ phủ cũng tự mình tới hỏi thăm!
Tôn chủ này có năng lực lớn như vậy sao?
Hay là... Người đó chỉ là một con rối mà Quan Lỗi chọn ra thôi, còn Tôn chủ thật sự... thật ra lại là Quan Lỗi?
Kiều Khang Hải tắt camera giám sát đi, cúi đầu suy nghĩ hồi lâu.
Xem ra... một thời gian nữa phải đi gặp Quan Lỗi mới được.
Nhận được tin tức Kiều Khang Hải muốn đến gặp mình, Quan Lỗi cũng không thấy có gì lạ.
Trên thực tế, anh ta đợi bên thống đốc này từ rất lâu rồi.
Từ các môn chủ tiền nhiệm, chuyện đầu tiên bọn họ phải làm khi nhậm chức là tiếp thống đốc, không chỉ để cho hai bên biết mặt nhau, mà là để sau này làm việc cũng tiện hơn, coi như được thống đốc chính thức thông qua.
Nhưng Quan Lỗi lại tương đối đặc thù.
Không nói đến việc lúc đó anh ta tiêu diệt Điêu sáu ngón vì báo thù riêng mình, sau này chỉnh đốn lại Chấn Thiên Môn, ngay sau đó lại bắt tay vào chuẩn bị
cho những trận đấu quyền anh, trong lòng anh ta chỉ một mực làm việc vì lct.
Về phần thống đốc thì anh ta có phái người đưa thiệp mời mấy lần, muốn gặp mặt, nhưng thống đốc đều lấy lý do thân thể không khỏe để từ chối.
Quan Lỗi không rõ ý tứ của thống đốc là gì, chỉ nói là vân chưa đến lúc gặp mặt cho nên cũng không cưỡng ép.
Lúc này anh ta đưa hai tên tội phạm lẩn trốn nhiều năm tới cửa, Kiều Khang Hải cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa.
Mặt khác... Có lẽ hiện tại ông ấy đã cảm thấy có hứng thú hơn với chuyện thế giới ngầm và Tôn chủ.
Hai người cũng không hẹn gặp nhau ở thế giới ngầm hay là phòng làm việc của thống đốc, mà là tìm một quán cà phê được bày trí rất thoải mái.
Để tỏ lòng tôn trọng đối với thống đốc, Quan Lỗi cố tình tới trước mười phút, không ngờ Kiều Khang Hải đã đến từ lâu rồi.
“Thống đốc Kiều.” Quan Lỗi lễ phép chào một tiếng, sau đó mới ngồi xuống.
Kiều Khang Hải nhìn chằm chằm vào người trẻ tuổi trước mặt mình, vẻ ngoài thì có vẻ bình tĩnh nhưng nội tâm đã cuộn trào mãnh liệt.
Tuy rằng chưa từng nhìn thấy Quan Lỗi này nhưng cũng biết thủ đoạn nhanh như sấm chớp và cực kì độc ác của anh ta. Một người làm việc lão luyện như thế, ông ấy còn tưởng rằng sẽ là một người dính đầy máu tanh, nhưng không ngờ lại ôn hòa nhã nhặn như thế này.
Ông ta nặng nề hỏi: “Tôi nên xưng hô như thế nào đây? Môn chủ?”
Quan Lỗi vội vàng xua xua tay, cười nói: “Chấn Thiên Môn đã không còn tồn tại từ lâu rồi, tôi cũng chẳng còn là Môn chủ gì cả, chỉ là một nhân vật nhỏ làm việc thay Tôn chủ mà thôi. Huống chỉ ở trước mặt thống đốc, tôi cũng chỉ là một người dân bình thường, ngài cứ gọi thẳng tên của tôi là được.”
Thái độ này của Quan Lỗi lại rất khiến Kiều Khang Hải phải nhìn anh ta bằng một con mắt khác.