Mãnh Long Thiên Y

Chương 270: Thời nay




Bầu không khí ngượng ngùng kéo dài hơn mười giây, Quả Nhi mỉm cười duyên dáng mời Lý Cảnh Thiên ngồi lên trên ghế sô pha, còn cô thì ngồi ngay ngắn bên cạnh anh.
“Nhanh lên! Còn ngây ra đó làm gì? Cần quỳ xuống thì quỳ, cần gọi người thì gọi.”
Hoàng Phủ Tâm Nghiên không chút cử động, cô gái bán hàng cũng quỳ xuống trước người ta, giảo biện nói:
“Cho dù trong thẻ có tiền, cũng không thể chứng minh rằng thẻ này là của các người! Nói không chừng là mấy người nhặt được cũng nên! Đúng! Không sai! Chắc chăn là nhặt được!”
Lý Cảnh Thiên vốn không muốn lãng phí thời gian với đám người này, nhưng nhìn thấy Quả Nhi lại vô cùng hưng phấn, Hoàng Phủ Tâm Nghiên quả thực cũng quá đáng, nên anh cũng không ngại chơi với bọn họ.
“Trung tâm thương mại này là sản nghiệp của Tề gia phải không? Cô thân là nhân viên mà thẻ của Tề gia cô cũng không nhận ra sao?”
Nứ nhân viên bán hàng sửng sốt! Thẻ của Tề gia?! Cô giật mình lập tức cầm chiếc thẻ trên tay xem xét kỹ lưỡng.
Hoàng Phủ Tâm Nghiên lại xua tay, Daisy phía sau lập tức lấy ra một tấm thẻ màu xanh đậm.
“Thẻ của Tề gia phải không? Vừa hay, tôi cũng có một cái, cô tới xác nhận thử ụ xem
Tay trái cô bán hàng cầm một tấm thẻ màu đen, còn tay phải cầm một tấm thẻ màu xanh đậm, làm cô bối rối tột độ!
Thời nay...thẻ của Tề gia vô giá trị như thế sao?
'Tấm thẻ này của Hoàng Phủ Tâm Nghiên là thẻ VIP được Tề gia bán ra với số lượng có hạn.
Tuy nhiên tấm thẻ màu đen này cô ta lại chưa từng nhìn thấy bao giời Nữ bán hàng giơ cao chiếc thẻ màu xanh đậm lên trước mặt Lý Cảnh Thiên.
“Nhìn thấy chưa? Đây mới là thẻ VỊP của Tề gia! Anh tưởng rằng tùy ý lấy ra một tấm thẻ ra là có thể lừa được chúng tôi sao?”
Lý Cảnh Thiên cười nhẹ nói: “Cô chưa nhìn thấy không có nghĩa đây không
phải là thẻ của Tề gia. Thẻ màu xanh sắm chẳng qua là thẻ cấp thấp nhất thôi, còn thẻ đen trong tay tôi là thẻ đen chí tôn của Tề gia!”
?? Nhân viên cửa hàng gần như cười thành tiếng! “Thẻ đen chí tôn của Tề gia? Ha ha ha ha! Cười chết mất! Dựa vào anh?”
Lúc đó, vệ sĩ của Hoàng Phủ Tâm Nghiên đã gọi bảo vệ của trung tâm thương mại tới. Vừa lên tới thì lôi Lý Cảnh Thiên ra ngoài.
Không ngờ dù hai người bảo vệ dùng hết toàn lực cũng không thể kéo anh đi được.
Thế mà Quả Nhi là một người con gái, nhìn có vẻ trói gà không chặt, bởi vì bảo vệ giơ chân lên liền nhắm tới Quả Nhi.
Nhưng vừa quay người lại thì bỗng phịch hai tiếng! Hai người chân trái bắt vào chân phải ngã xuống!
Cứ như vậy mà nhoài người quỳ xuống đơ người trước mặt Quả Nhi!
“Đúng là vô dụng!” Hoàng Phủ Tâm Nghiên cau mày, “Jack, cậu lên đi!”
„Jack nghe lời tiến đến trước mặt Lý Cảnh Thiên, trịch thượng nói: “Đời ông đây coi thường nhất chính là loại người đã không có tiền rồi còn ép người quá đáng! Đã không ưa mày từ lâu rồi!”
Lý Cảnh Thiên chỉ nhẹ nhàng liếc nhìn hắn một cái: “Muốn đánh thì đánh, phí lời làm gì!”
Jack hừ lạnh một tiếng, đột nhiên đưa tay ra lao thẳng về phía Lý Cảnh Thiên như sói đói moi timl
Sức mạnh của nanh vuốt này không nhỏ, nếu như là người thường chắc cũng sẽ bị lột da.
Lý Cảnh Thiên vững như thái sơn, khi nanh vuốt đó gần đánh tới, anh còn không quên nói đùa với Quả Nhi: “Em nhìn động tác kia của hắn đi, có giống con cua hoàng đế tối qua chúng ta ăn không?”
Mặc dù tinh thần Quả Nhi có chút căng thẳng, nhưng chỉ nhìn chiêu thức liền biết hắn không phải là đối thủ của sư huynh nên cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Giống! Nhưng mà, em thấy càng của con cua hoàng đế bá đạo hơn, đẹp hơn móng vuốt của hắn nhiều!”
Cuộc trò chuyện vừa chấm dứt thì móng vuốt đó cũng sắp tới gần! “Tốc độ chậm quá đấy! Cần luyện thêm đi nha, anh bạn trẻ.”
“Lý Cảnh Thiên trực tiếp đấm trả!
Bịch!
Jack lao về trước quá nhanh, lại bị một đấm này hoàn toàn làm loạn đường quyền, trực tiếp bị ngã sóng xoài về phía saul
Lực công kích cực mạnh khiến hắn bị đập vào kệ để hàng! Đến cả mấy tủ kính cũng bị cú va chạm làm vỡ nát!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.