Cô ta không về nhà mà lập tức chạy tới cổng khu dân cư trung tâm, tình cờ gặp Thân Bá Xương vừa đi ra.
"Thủ phủ đại nhân!" Âu Dương Thiến kinh ngạc nói: "Ngài là chủ nhân khu dân cư trung tâm này sao?"
Thân Bá Xương không nghĩ tới lại gặp được Âu Dương Thiến ở đây, chỉ nói một câu 'không phải' rồi bước đi.
"Vậy thì..." Âu Dương Thiến không chịu bỏ cuộc, liếc nhìn bên trong khu dân cư trung tâm, "Là vị tiên sinh đeo mặt nạ quỷ kia sao?"
Thân Bá Xương dừng lại, nghiêm túc nhìn cô ta:
"Không nên hỏi những điều không nên biết. Nếu không, cẩn thận cái mạng nhỏ của cô đó!"
Nói xong, lại nhìn cô ta cảnh cáo một cái, lên xe rời đi.
Âu Dương Thiến sửng sốt! Nhưng trong lòng lại tràn ngập vui mừng!"
Thân Bá Xương không trả lời trực tiếp, nhưng cô ta gần như chắc chắn rồi, chủ nhân khu dân cư trung tâm, đúng là vị tiên sinh mặt nạ quỷ đã cứu cô ta!
Thật tốt quá! Cô ta quyết định rồi! Từ hôm nay trở đi, chỉ cần cô ta vẫn ở nơi này, nhất định có thể đợi được tiên sinh mặt nạ quỷ, sau đó.....
Âu Dương Thiến cúi đầu cười ngượng ngùng.
Tiên sinh mặt nạ quỷ..... Là người đàn ông đầu tiên cô ta yêu!
Nhưng khi cô ta ngượng ngùng nhìn về phía cổng khu dân cư trung tâm, vẻ mặt của đột nhiên thay đổi, như thể nuốt trúng ruồi bọ!
Lý Cảnh Thiên?
Lại là anh!
Sao anh dám xuất hiện ngoài cổng khu dân cư trung tâm!
"Sao hai người ở đây?"
Lý Cảnh Thiên thật sự quá lười đối phó với người phụ nữ này, nhưng cứ liên tục gặp phải.
"Vậy sao cô lại ở đây?"
Âu Dương Thiến hất cầm, hoàn toàn không có vẻ điềm đạm đáng yêu tối qua."
"Gia tộc chúng tôi có biệt thự ở đây, tôi thích đi đâu thì đi đó. Không giống anh, chỉ là con chó của nhỏ tiện nhân Thượng Quan Nhược Hoa mà thôi!"
Quả Nhi có chút không vui. Tuy rằng cô cũng không thích Thượng Quan Nhược Hoa, nhưng dù sao cô ấy cũng vô tình cứu sư huynh một mạng.
Cho nên, chỉ có cô mới có thể không thích Thượng Quan Nhược Hoa. Âu Dương Thiến là cái thá gì cơ chứ?
Cô chớp mắt, cười hì hì.
"Tốt xấu gì thì tiểu thư Thượng Quan cũng chưa từng có tai tiếng gì, không giống cô, lúc là Cao Đông Kiệt, lúc lại là thủ phủ đại nhân. Chậc chậc.....tiểu thư Âu Dương thật đúng là.....Già trẻ không tha nha!"
Âu Dương Thiến biến sắc.....
Điều cô ta không muốn nhắc tới chính là chuyện đêm qua.
Nghĩ đến những chuyện mà tên Cao Đông Kiệt luôn nịnh nọt mình làm tối qua, cô ta hận không thể giết chết hắn!
Còn có tin đồn với Thân Bá Xương.....
Cô ta cố gắng bình tĩnh lại.
Chỉ mong thủ phủ đại nhân có thể ra mặt giải thích. Nếu không, cô ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch sẽ được.
Quả Nhi nhìn thấy biểu tình trên mặt Âu Dương Thiến, vui mừng không thôi!
"Chúng tôi có thể tự do ra vào, có năng lực thì cô vào trong đi!" Cô chỉ vào khu dân cư trung tâm, khinh thường nói.
Âu Dương Thiến nghẹn lại, sau đó mỉm cười đứng thẳng lại.
"Tự do ra vào? Đừng tưởng rằng chỉ nhờ vào Thượng Quan gia là có thể bay lên cành cao! Cả đời cô cũng không mua nổi một căn nhà ở đây, không! Mấy đời cũng không được! Đừng có mà chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng nữa!"
"Phải không?" Quả Nhi cười hì hì, nắm tay Lý Cảnh Thiên đến máy kiểm soát cổng phía trước.
'Tích! Xác thực thành công! Hoan nghênh về nhà!'
Âu Dương Thiến hóa đá tại chỗ!
Cửa vào khu dân cư trung tâm, Lý Cảnh Thiên.......xác thực thành công?