Manh Nữ Cùng Kỹ Nữ

Chương 31:




Ăn cơm xong, Tân U cũng không có ở lại lâu tại văn phòng, nàng sắp xếp đồ đạc thì cùng Lý Giai và Tiểu Văn về tới nhà, xem tư liệu thì ở nơi nào cũng có thể xem được.
Lý Giai vừa đến nhà lập tức đem gà mên cùng bát đũa mới nãy còn ngâm trong bồn đem rửa sạch, lại còn phải đuổi một con gián ra khỏi phòng, Tân U đem tài liệu đặt vào phòng sách, đi ra nhìn xung quanh, phòng khách không thấy ai, lại nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng bếp, liền theo đó nhìn qua một cái, Lý Giai đang rửa chén, Tiểu Văn lại khờ khờ ôm lấy Lý Giai nũng nịu, nàng bên người Lý Giai cọ xát. Kỳ thực làm cho Lý Giai rất bất đắc dĩ, tuy rằng Tiểu Văn vẫn giống như trước nhưng lại càng ngày càng thích dính vô người Lý Giai, chỉ cần nàng đi đâu một lát, vô luận là làm gì, Tiểu Văn đều cũng đi theo, Lý Giai biết rõ đó là bởi vì xa nhau cả ngày, Tiểu Văn là nhớ nàng, nhưng cứ như vậy, trong khi làm việc thực sự rất phiền phức. Nàng quay đầu nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang dán tại bên cạnh mình, chỉ có thể đành chịu cười cười, tận lực cẩn thận không để khuỷu tay mình đụng vào Tiểu Văn.
"Ta đến cùng ngươi rửa a." Tân U đi vào kéo tay áo lên, cũng muốn đưa tay rửa mấy cái bát.
Lý Giai vừa nghe, vội vàng nói" Ai.. Không cần... Ta một mình rửa là được rồi...Tân luật sư đi làm công việc của ngươi đi."
"Đã nói qua, gọi ta là Tân tỷ tỷ." Tân U lấy một cái dĩa, bắt đầu tẩy rửa, cười nói, "Kỳ thực ta lúc đầu không tính vội vàng, thủ hạ có một đám có thể khôn khéo giúp ta làm việc chứ a, ta đây đơn thuần là tự khiến mình khổ a." Nàng đã rất lâu rồi chưa làm qua công việc này, nhớ tới khi còn bé ở tại nhà cùng mẹ, thực sự là khó thấy được hạnh phúc, tiếc là đương sơ còn trẻ, chỉ biết so bì vì sao các ca ca không cần làm gia vụ (nội trợ) mà tự mình lại phải làm, căn bản không có chú ý tới những điều vui vẻ trong sinh hoạt gia đình.
"Ân, Tân tỷ tỷ." Lý Giai cũng xấu hổ nở nụ cười, "Ta nếu có thể lợi hại như ngươi thì tốt rồi."
"Giai Giai rất lợi hại." Tiểu Văn ôm từ phía sau lưng Lý Giai nhỏ giọng nói xen vào, Lý Giai nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay của nàng đang ôm tại thắt lưng mình, "Hư, không được nói bậy."
Tân U có chút buồn cười nhìn các nàng, "Nàng không nói bậy, trong lòng hài tử này, ngươi chính là rất lợi hại."
"Nàng là hài tử, ngươi đừng chê cười."
Tân U lắc đầu, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, "Được rồi, công việc của ngươi hôm nay thế nào? Cảm thấy có thể chứ?"
"Tốt lắm, Vương lão bản cũng là người tốt, ngày mai ta sẽ chính thức đi làm, cảm tạ Tân tỷ tỷ, ít nhiều nhờ ngươi giúp đỡ, bằng không ta còn không biết lúc nào mới có thể tìm được công việc." Lý Giai tranh thủ cảm ơn, lần này có thể thay da đổi thịt thành công thuận lợi, Lâm tiên sinh cùng Tân tỷ tỷ thật là đại ân nhân.
"Không cần khách sáo, sau này có chuyện gì nói với ta là được, phần công việc, ngươi cứ trước tiên làm việc này đi, sau đó ta sẽ tìm thử xem còn có việc nào tốt hơn, trang phục trong cửa hàng là dành cho tuổi trẻ, nhân viên cũng phải là tiểu hài tử tuổi còn trẻ, ngươi cũng không thể cả đời làm việc này."
"Đa tạ ngươi..."
Sau khi rửa sạch hết bát đĩa cùng với dọn dẹp sạch sẽ nhà bếp, ba người đều quay về phòng khách, Lý Giai đem Tiểu Văn hảo hảo đợi ở trên ghế sô pha, tự mình đi vào phòng tắm, vặn van xả nước ấm, chờ khi vừa đủ nước, nàng lại đi ra vừa nhìn thấy Tân U cùng Tiểu Văn đang nói chuyện, cũng không biết đang nói chuyện gì, nhưng hai người đều cười vui vẻ.
"Tân tỷ tỷ, ta đã chuẩn bị nước, nếu không thì ngươi đi tắm trước đi, nàng rất thích nghịch nước, ta sợ chúng ta tắm lâu sẽ phiền ngươi." Lý Giai kêu một tiếng, Tân U vẻ mặt tiếu ý đứng lên nói, "Được, ta đây đi tắm trước, Tiểu Văn nhà ngươi quả thật rất dễ thương."
Sau khi Tân U tiến vào phòng tắm, Lý Giai liền đi đến ôm Tiểu Văn, hôn nhẹ gương mặt của nàng hỏi, "Các ngươi vừa trò chuyện gì thế, như thế nào lại vui vẻ?"
Tiểu Văn vui vẻ nói, "Nàng nói sẽ mua kẹo cho ta ăn."
"Ngươi thế nào có thể làm nàng mua kẹo chứ?" Lý Giai kinh ngạc hỏi.
"Ta không muốn." Tiểu Văn rất vô tội lắc đầu, "Là nàng nói muốn mua cho ta, nàng nói lúc rảnh rỗi sẽ mang ta đi ra ngoài chơi."
Lý Giai hiểu rõ Tiểu Văn sẽ không nói dối, có thể là Tân luật sư tùy tiện nói một chút a, nàng cũng không quá lưu tâm, liền mở TV ôm Tiểu Văn trong lòng, mí mắt đã bắt đầu sụp xuống, thức dậy sớm lại đứng cả ngày, vội vàng cơm nước đến bây giờ, Lý Giai sớm đã có chút mệt. Đợi Tân U sau khi tắm xong đi ra, đã thấy hai người đều gục đầu ngủ tại ghế sô pha, nàng đi tới tắt TV, cũng giúp Lý Giai và Tiểu Văn chuẩn bị nước thật tốt, sau đó nhẹ nhàng lay Lý Giai, "Nhanh đi tắm, nước đã chuẩn bị rồi, sau đó trở vè phòng ngủ đi a."
"A, cảm ơn Tân tỷ tỷ." Lý Giai nhu thuận dụi mắt, chỉ hơi khẽ động Tiểu Văn cũng đã thức dậy, hai người mang y phục cùng nhau vội vã vào phòng tắm. Tân U cầm cốc cà phê trở lại phòng sách, ngồi ở trên ghế thế nào xem tư liệu cũng không thể vô đầu, tâm tình không hiểu sao thật là tốt, thật sự là không muốn làm việc, vì vậy liền dứt khoát đem tư liệu đẩy qua một bên, quay về phòng nằm trên giường, đeo tai nghe nhạc vào, chậm rãi tiến vào mộng đẹp, đây là một lần hiếm hoi Tân U đi ngủ sớm.
Tiểu Văn vừa mới vẫn còn mơ mơ ngủ, vừa vào trong nước đã hứng thú dâng lên, Lý Giai chỉ có thể từ phía sau ngồi ôm lấy nàng, đề phòng Tiểu Văn quá nghịch, Tiểu Văn vui vẻ tựa ở trong lòng Lý Giai, chu chu cái miệng nhỏ nhắn, có chuyện nàng vẫn muốn hỏi Giai Giai, thế nhưng chính là không dám hỏi, ngượng ngùng xấu hổ, đấu tranh thật lâu, Tiểu Văn chính là quyết định hỏi ra, bởi vì nàng thật sự muốn biết, "Giai Giai." Nàng nhẹ lay lay cánh tay Lý Giai, nho nhỏ thanh tiếng gọi.
"Ân? Thế nào?" Lý Giai một bên đem nước vung lên người Tiểu Văn, một bên trả lời.
"Ân~~~ Tỉểu Văn sắc mặt hồng hồng, nàng xoay người qua, cùng Lý Giai đối mặt nhau, lại càng nhỏ giọng hơn nói, "Vì sao Giai Giai ở đây lại mềm mại thế này, lại rất dễ chịu, ta cũng không có...." Nàng nói rồi còn dùng bàn tay nhỏ bé hướng về phía trước chọc chọc, vừa đúng ngay ngực Lý Giai mà chọc, sau đó sắc mặt lại trở nên ửng đỏ hơn. Lý Giai ban đầu còn ngẩn ra, chờ sau khi phản ứng được, liền ôm Tiểu Văn không ngừng được cười sằng sặc, lại hướng về khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hôn nhẹ, nàng thế nào lại đáng yêu như thế. Lý Giai đưa tay xấu xa đặt tới trước ngực Tiểu Văn, nhẹ nhàng xoa bóp, sau đó dùng ngữ khí khẳng định nói, "Ân, nhất định là do ngươi thiếu xoa bóp, sau này ta giúp ngươi xoa bóp nhiều một chút, sẽ mau trưởng thành." ( =)) hảo tuyệt chiêu =]])
"Không được, thật xấu." Tiểu Văn giãy dụa nhé tránh ma trảo của Lý Giai, dùng tiểu não đơn thuần mà ngẫm lại, "Vậy Giai Giai trước đây thường tự mình xoa bóp nên mơi mềm mại và dễ chịu thế sao?"
Ha Ha, Lý Giai thực sự là cười đến mức không đáp được "Ân, sở dĩ Tiểu Văn sau này cũng thường xuyên tự xoa bóp."
Tiểu Văn bỉu môi thật lâu, sau đó cúi đầu nhỏ giọng nói thầm, "Giai Giai hư, ta mới không cần."
"Vậy hay là để ta giúp ngươi a..."
"Giai Giai thật xấu, lại hư nữa rồi..."
************************
"Sáng sớm Lý Giai thức dậy sớm hơn 7h một chút, liền đi đến nhà bếp nấu một chút cháo, sau đó đem đến vài trái trứng gà để trên bàn, rồi lại đem một túi dưa muối mua ngày hôm qua dọn ra một cái đĩa nhỏ, tiếp đó mới quay về phòng muốn mang Tiểu VĂn đi rửa mặt đánh răng, kết quả vừa quay về phòng đã không thấy Tiểu Văn trong phòng, Lý Giai nghi hoặc đến phòng tắm nhìn thử, yêu, tiểu ngốc tử đang chính mình đánh răng a, trước kia Lý Giai nói cho nàng chỗ để bàn chải cùng cái cốc, nhưng vẫn không để nàng tự làm một mình, không nghĩ tới hôm nay thế nào lại thông minh như thế, Lý Giai đi ra ngoài nhìn đồng hồ đã 7 giờ rồi, phỏng chừng Tân luận sư cũng sẽ mau thức dậy, nàng lại đi đến phòng bếp đem theo một cái thìa và đôi đũa dọn dẹp, sau đó nhanh chóng đem nồi rửa sạch.
Tiểu Văn vừa tự mình rửa mặt xong thì nàng đi ra khỏi phòng tắm, vừa lúc Tân U cũng mới ở trong WC trong phòng nàng vừa rửa mặt đi ra, vừa đến phòng khách đã nghe thấy làn hương thơm bữa sáng lâu ngày không gặp, Lý Giai cười đem Tiểu Văn dẫn đến bên cạnh bàn, đối với Tân U nói, "Ta mới làm chút cháo, sáng sớm cũng không biết ngươi muốn ăn gì."
Tân U nhìn bữa sáng đơn giản được bày biện trên bàn, tâm tình không hiểu sao lại tốt lên rất nhiều, chung quy tựa hồ như hôm nay sáng sớm tương đối có tinh thần phấn chấn. Nàng không khách khí ngồi vào bên cạnh bàn cùng các nàng ấy ăn bữa sáng.
"Ăn dưa muối đối với thân thể bất hảo, còn không sạch sẽ, sau này ăn ít một chút." Tân U vừa nói chuyện, nhưng chiếc đũa trên tay lại gắp một miếng dưa muối bỏ vào miệng.
"Được, lần sau sẽ không mua nữa." Lý Giai mỉm cười gật đầu đáp ứng, bất quá không mua dưa muối nàng thật đúng là không biết phải mua cái gì khác, bữa sáng chỉ có ăn dưa muối là tiện lợi nhất, lại còn có thể ăn với cơm, quên đi, buổi tối sau khi hết giờ làm sẽ đi xem sao, dù sao Tân luật sư cũng nói như vậy, ngày mai cũng không thể tái mua nữa.
Ba người sau khi ăn xong bữa sáng thơm ngào ngạt thì Lý Giai vội vàng chạy đi làm, vốn là Tân U nói muốn đưa nàng đi, nhưng Lý Giai nói hôm nay thời gian coi như dư giả, nàng muốn đi bộ để quen thuộc, do đó Tân U không tái miễn cưỡng nàng, chỉ là khăng khăng không để Lý Giai rửa chén, để nàng trực tiếp đi làm là tốt rồi. Tân U chính tự mình đem mọi chén bát sau khi ăn đều rửa sạch, trong nháy mắt nhìn một chút, những thứ khác cơ hồ như đã được Lý Giai dọn dẹp rất ngăn nắp, cũng không có gì cần phải thu dọn nữa, liền ra khỏi phòng bếp. Lúc sau liền duỗi thân vặn thắt lưng dáng vẻ lười biếng, vậy mà lại không có động lực muốn đi làm, thực sự là quái lạ a.
Nàng thấy Tiểu Văn một mình buồn chán nồi ở ghế sô pha, liền đi tới xoa xoa đầu nàng, "Ngươi một mình ở nhà, có phải rất vô vị không?"
"Ân." Tiểu Văn gật đầu, sau đó lại nói, "Chính là chờ Giai Giai quay về thì tốt rồi, cùng Giai Giai cùng một chỗ rất vui vẻ."
Tân U nhìn Tiểu Văn suy nghĩ một chút, "Nếu không thì ngươi hôm nay theo ta cùng đi làm đi, dù sao so với ở nhà một mình cũng tốt hơn."
"Thật vậy chăng?" Tiểu Văn nhếch môi, rất vui vẻ hỏi.
"Ân." Nếu như lúc trước nàng nghe theo lời phụ mẫu an bài, không học lên đại học mà sớm lập gia đình, hài tử của nàng hiện tại so với Tiểu Văn cũng không kém bao nhiêu tuổi, Tân U tự giễu cười cười, ngày hôm nay là làm sao vậy, tự nhiên lại nhớ tới những thứ rối loạn gì đó...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.