Mắt Bão - Đàm Thạch

Chương 117: Hiện tại 3




Lúc ở đoàn phim hai người đều cố ý kiềm chế, bây giờ phim đóng máy rồi, họ có thể để lại dấu vết trên người nhau mà không hề kiêng dè.
Thoạt nhìn Tào Diệp vừa say vừa buồn ngủ, đến cuối cùng kêu khản tiếng, Lương Tư Triết không có ý đinh giày vò quá lâu. Sau khi kết thúc một tay anh đỡ Tào Diệp, tay kia cởi quần áo ướt đẫm dán trên người mình ra.
Tào Diệp lùi lại nửa bước, hơi ngửa đầu dựa vào tường ổn định hơi thở, toàn thân như bốc cháy, đột ngột dựa vào gạch men sứ lạnh lẽo khiến cậu gần như rùng mình.
Lương Tư Triết nhìn cậu, trên mặt Tào Diệp có giọt nước, dưới lông mi nửa khép, con ngươi của cậu lộ màu hổ phách bóng mượt dưới ánh đèn, không khác gì thuở thiếu thời.
Anh ném quần áo ướt vào bồn rửa mặt, cầm lấy vòi hoa sen chỉnh nhỏ dòng nước, làm ướt tóc Tào Diệp, lại bóp dầu gội đầu xoa tạo bọt trên tóc cậu.
Tào Diệp giơ tay muốn tự gội đầu, nhưng Lương Tư Triết cầm cổ tay bỏ tay của cậu ra, anh hôn Tào Diệp một cái, nhìn cậu nhỏ giọng nói: "Đừng cử động Tào Diệp, anh gội giúp em."
Lúc anh trầm giọng nói chuyện trông rất chân thành, lại như có ý mê hoặc, Tào Diệp nhìn anh, thả tay xuống.
Lương Tư Triết xoa sữa tắm lên người Tào Diệp, quan sát những thay đổi trên người cậu trong những năm nay. Lúc ở Lam Yến, Tào Diệp đã không đề phòng anh, thường xuyên tắm xong mặc quần lót chạy ra ngoài nói chuyện với Lương Tư Triết. Có lúc Lương Tư Triết sẽ ngước mắt nhìn cậu, chẳng được bao lâu lại hơi không được tự nhiên nhìn đi chỗ khác.
Không ngờ đã nhiều năm như vậy, anh vẫn có thể một lần nữa đợi đến ngày Tào Diệp không đề phòng anh.
Tào Diệp cúi đầu dựa trên vai Lương Tư Triết, mái tóc buộc lại của anh ướt sũng, tóc rối dính bên gáy, cậu dùng ngón tay gom những lọn tóc rối kia lại, xoay một vòng trên đầu ngón tay.
Ánh đèn phòng tắm màu vàng ấm, cách Lương Tư Triết tắm rửa giúp cậu rõ ràng rất bình thường, nhưng vẫn khiến dục vọng của Tào Diệp hơi dựng lên.
"Lương Tư Triết," Cậu hơi ngẩng đầu, khẽ cắn vành tai Lương Tư Triết, giọng nói rất nhỏ, "Lời anh nói lần trước còn tính không?"
Động tác của Lương Tư Triết dừng lại: "Câu nào?"
Tào Diệp không nói gì, ngón tay thò xuống dưới dọc theo cột sống của anh.
Cậu uống say đứng không vững, nhưng tinh lực lại thịnh vượng hơn ngày thường. Một tay cậu ôm eo Lương Tư Triết, tay kia chống tường gạch men, không giở trò gì, mượn hơi rượu phát tiết hết tinh lực kiềm chế ở đoàn phim.
Hai người giày vò mãi đến nửa đêm, từ phòng tắm đến phòng ngủ, từ trên giường xuống dưới thảm, đến cuối cùng không có sức lực đến phòng tắm tắm rửa, cứ vậy để mồ hôi thấm ướt quấn quýt lấy nhau ngủ thiếp đi.
Trước khi ngủ, Lương Tư Triết vén tóc dính trên trán Tào Diệp lên, đặt một nụ hôn trên trán cậu. Anh nghĩ như bây giờ đã rất tốt rồi, ngược về nửa năm trước, anh vẫn tưởng rằng quãng đời còn lại đều sống trong cô đơn và nhàm chán, không ngờ ông trời đối xử tốt với mình, thế mà cho anh có được người anh nhung nhớ nhiều năm.
Đã vậy đừng tham lam nữa, hôn môi, làm tình, bốc cháy, hưởng thụ hiện tại, đi bước nào hay bước đó.
Ngày hôm sau, ảnh paparazzi chụp lén quả nhiên đã bị công bố ra ngoài, tin tức đẩy là "Phim mới Thử nói lại lần nữa xem của Lương Tư Triết đóng máy, lần đầu tiên diễn người cha võ sĩ."
Ảnh đi kèm là mặt bên của Lương Tư Triết, Tào Diệp được anh che chở, chỉ lộ non nửa khuôn mặt và bàn tay khoác lên vai Lương Tư Triết.
Lương Tư Triết lại lên hot search một lần nữa, dựa vào đôi câu vài lời trong tin tức đẩy và ảnh chụp mờ để lộ, công chúng say sưa nói về nhân vật anh diễn:
"A a a cuối cùng có nhà làm phim mở tầm mắt, để Lương Tư Triết có tạo hình tóc dài, tình đầu của bao nhiêu người đấy!"
"Lương Tư Triết đã diễn cha rồi?? Tạo hình này còn trẻ như thế, không hề giống cha."
"Có lẽ không phải cha ruột, lại nói Lương Tư Triết diễn cha thú vị biết mấy, hơn nữa còn là võ sĩ quyền anh dưới lòng đất, muốn xem cảnh đánh đấm của Lương Tư Triết!"
"Muốn xem cảnh đánh đấm của ảnh đế Lương Tư Triết thì có thể tìm video đánh phóng viên mấy năm trước, đó mới gọi là đánh thật."
"Sau khi Lương Tư Triết được Cannes, hai ba năm này không hay xuất hiện, tôi còn tưởng muốn tránh bóng chuyển ra sau màn chứ. Năm nay bỗng nhiên nhận hai bộ phim, đây là trái tim sự nghiệp lại cháy lên à?"
"Cho nên là từ chối phim của Tào Tu Viễn để đóng phim này hả? Vẫn muốn xem phim hợp tác với Tào Tu Viễn hơn."
Tào Diệp ngủ một giấc đến giữa trưa, đến khi mở mắt xem điện thoại, trong nhóm đã có hơn mười tin nhắn. Có người cắt tấm ảnh kia gửi vào trong nhóm: "Người bên cạnh Lương Tư Triết sao trông quen mắt thế nhỉ?"
Lâm Ngạn nhắn lại một tin rất nhanh: "Đây là em tao mà? Sao nửa đêm canh ba lại kề vai sát cánh với Lương Tư Triết?"
"Diệp Tử lại đến Thượng Hải? Tháng này chạy đến Thượng Hải mấy chuyến rồi?"
Đằng sau là một loạt @Tào Diệp, mười mấy người trong nhóm đều đến hóng hớt.
Phương Nghi Tương đăng lên Weibo một ảnh chụp màn hình:
"Chỉ có tôi chú ý đến bàn tay khoác lên vai Lương Tư Triết trông rất đẹp à? Cho nên người Lương Tư Triết che khuất là ai? Thoạt nhìn rất thân thiết với anh ấy."
"Chắc cũng là diễn viên trong đoàn phim, bên mặt mờ như thế cũng có thể nhìn ra là trai đẹp."
"Cảm giác Lương Tư Triết luôn rất cô đơn, thế mà cũng sẽ thân thiết với diễn viên khác của đoàn phim như vậy."
"Không lẽ là một đôi với ảnh đế Lương? Cứ cho là bạn bè, giữa người trưởng thành cũng rất ít thân mật thế này đúng không... Một tấm ảnh mờ như thế tui lại yên lặng ship CP."
Tào Diệp đọc hết tin nhắn trong nhóm, lại lướt lên trên xem tấm ảnh kia, bấm mở xem. Hình như... thực sự rất thân mật.
Bình luận kia nói không sai, cho dù cậu và Lâm Ngạn, Trì Minh Nghiêu, Đại Bạch là bạn bè chơi từ nhỏ đến lớn, cũng rất ít khi thân mật khoác vai đứng cạnh nhau như vậy. Nhất là khi Lương Tư Triết lại là một người rất có cảm giác xa cách.
Cảm giác bị một nhóm nhỏ người phát hiện chuyện tình cảm hơi kỳ lạ, điều này lại khiến Tào Diệp nhớ đến buổi cùng đọc kịch bản ngày đó, cảm giác vui vẻ bí ẩn giấu giếm tất cả mọi người yêu đương lúc bị mọi người phát hiện cậu mặc quần áo của Lương Tư Triết.
Cậu đột nhiên muốn tuyên bố tin tức cậu và Lương Tư Triết yêu nhau trong nhóm, muốn xem phản ứng của những người khác.
Ngón tay cậu gõ mấy chữ trên màn hình, vừa gõ hai chữ "Tôi và" thì Lương Tư Triết đi ra từ phòng tắm: "Dậy rồi?"
Tào Diệp ngước mắt khỏi màn hình điện thoại, giọng nói hơi khàn khi thức dậy vào buổi sáng: "Ừm, chào buổi sáng Lương Tư Triết, anh dậy lúc nào?"
"Vừa dậy một lúc, "Lương Tư Triết đi tới kéo cậu, "Dậy tắm rửa."
Tào Diệp xóa hai chữ trong khung chat, lúc đặt điện thoại xuống cậu bỗng nhiên nghĩ đến đoạn đối thoại nghe được trên xe hôm qua. Hình như Hứa Vân Sơ rất lo lắng chuyện tình cảm của họ bị lộ ra, mà Lương Tư Triết cũng không có dự định sẽ công khai.
Cũng đúng, nếu như Lương Tư Triết thật sự bị phanh phui chuyện yêu đương đồng tính, không biết công chúng sẽ nghị luận chuyện này thế nào. Năm đó Lương Tư Triết vì cậu xuống bục đánh phóng viên mà bị mắng đến bây giờ, cậu không hy vọng Lương Tư Triết một lần nữa vì cậu mà bị dư luận công kích.
Lợi dụng làn sóng nhiệt độ này, weibo chính thức của "Thử nói lại lần nữa xem" lần đầu công bố poster phim trong cùng ngày.
Trong ánh nắng chiều, Lương Tư Triết mặc áo ba lỗ màu đen và quần thể thao cúi người, bày ra tư thế đối chiến quyền anh với Tiểu Mãnh nho nhỏ. Ảnh cắt bên mặt phác họa mái tóc buộc lên của Lương Tư Triết, cùng với đường cong cơ bắp nuột nà trên cánh tay Lương Tư Triết.
Hormone và tình cha con hòa quyện với nhau một cách kỳ lạ, bộ phim cũng nhanh chóng lên hot search.
Buổi chiều Tào Diệp phải đến Lomond, đang định gọi điện thoại cho tài xế thì Lương Tư Triết cầm áo khoác, nói rằng anh đưa em đi.
Anh lái chiếc Maybach kia, đưa Tào Diệp đến dưới lầu Lomond. Nội bộ công ty đã có nhân viên tinh mắt nhận ra xe của Lương Tư Triết, rất nhiều người thò đầu ra từ cửa sổ, phấn khích nhìn Lương Tư Triết.
Tào Diệp đẩy cửa xuống xe, ngước mắt lên đã nhìn thấy một loạt đầu thò ra trên tòa nhà.
Lúc ở riêng với Lương Tư Triết, cậu thường sẽ quên mất thân phận diễn viên của anh, luôn cảm thấy giống như lúc ở Nhân Tứ, không khác gì những cặp tình nhân khác. Nhưng bây giờ, một loạt cái đầu khiến cậu nhận ra bạn trai Lương Tư Triết của cậu là siêu sao, mà siêu sao đặc biệt đưa cậu đến công ty, chuyện này xác suất lớn sẽ gây nên náo động.
Tào Diệp ngồi lại: "Anh có muốn lên cùng em không?"
Cậu vẫn chưa nghĩ ra lý do thuyết phục Lương Tư Triết, Lương Tư Triết đã tắt máy xe: "Được."
Đây không phải lần đầu tiên Lương Tư Triết đến Lomond, nhưng vẫn gây ra chấn động to lớn. Một mặt là Lương Tư Triết nổi tiếng, mặt khác, trong công ty lan truyền tin đồn, nói rằng Lương Tư Triết và Tào Diệp là quan hệ tình địch, không chỉ có bây giờ đang tranh giành Tần Chân Chân, trước đó còn giành giật cả Lâm Huyễn.
Trên dưới Lomond nhìn chằm chằm Lương Tư Triết và Tào Diệp đi vào thang máy chuyên dụng của lãnh đạo công ty, trăm mối vẫn không có lời giải. Hai tháng này Tào Diệp liên tục chạy đến Thượng Hải giám sát quay phim, rõ ràng là đến giành Tần Chân Chân với Lương Tư Triết. Tại sao trong tấm ảnh paparazzi chụp tối qua, Tần Chân Chân không biết tung tích, hai tình địch lại thân thiết?
Trình Đoan gõ cửa đi vào văn phòng, Tào Diệp ngồi trên ghế xoay trước máy vi tính, Lương Tư Triết nghiêng người dựa vào bàn làm việc, ngay bên cạnh cậu, hình như hai người đang tán gẫu.
Trình Đoan cầm bản kế hoạch tuyên phát đi vào, chào hỏi Lương Tư Triết: "Tư Triết, hơn mấy tháng không gặp, bộ phim này quay có mệt không?"
"Cũng được," Lương Tư Triết ngồi thẳng người, bắt tay với anh ta, "Thời gian quay phim không lâu lắm."
Trình Đoan cười nói: "Hai tháng này sếp Tiểu Tào không hay xuất hiện ở Lomond, tôi xem như biết được thế nào gọi là từ đây quân vương không tảo triều."
Tào Diệp xem nhẹ trêu chọc của anh ta, nhìn về phía xấp tài liệu trong tay anh ta: "Anh đến làm gì?"
"Đúng lúc Tư Triết ở đây," Trình Đoan đưa bản kế hoạch tuyên truyền cho Lương Tư Triết, "Xem bản kế hoạch tuyên truyền này có hợp ý cậu không."
Lương Tư Triết nhận lấy bản kế hoạch, Trình Đoan lại nói với Tào Diệp: "Poster thời gian công chiếu cũng đã có ba phương án, các cậu xem vừa ý cái nào?"
Lương Tư Triết ngồi nghiêng trên bàn, hơi cúi người cùng xem poster trên màn hình với Tào Diệp.
Trong phòng mở hệ thống sưởi, Lương Tư Triết cởi áo khoác, bên trong mặc áo cashmere cổ chữ V rất mỏng màu sáng, anh hơi cúi người, chỗ gần xương quai xanh lộ ra một nửa dấu răng,
Đúng lúc Trình Đoan liếc thấy, chậc một tiếng trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.