Mật Ngọt Quân Hôn: Làm Ngoan Xinh Yêu Của Thiếu Tá!

Chương 16: Là cuộc sống của bọn trẻ




Khi Thẩm Nguyệt đã giăng xong bẫy của mình thì cô sẽ lui lại phía sau để đám người ngu ngốc Thẩm gia sập bẫy, nếu như không phải có sự giúp đỡ của Quân Kình Thương thì chắc kế hoạch của cô sẽ không thể suôn sẻ như vậy đâu nhỉ?
Dù sao cũng là chồng hờ, tốt nhất là cô nên lợi dụng triệt để người chồng này, thậm chí là lấy anh ra làm lá chắn thoát thân... Thoát khỏi nanh vuốt của Thẩm gia càng sớm càng tốt!
Buổi tối đó Thẩm Nguyệt cũng đã đem kế hoạch của mình nói cho Quân Kình Thương nghe, ban đầu anh còn tưởng đây chỉ là một cô mèo nhỏ hơi đánh đá, nhưng hình như anh sai rồi... Đây rõ ràng là một con cáo xinh đẹp đội lốt cừu non ngây thơ. Quả nhiên trăm nghe không bằng một thấy, "phế vật" trong mắt Thẩm gia lại là một người đáng sợ còn hơn là sói.
Nói sao đây nhỉ? Đột nhiên anh lại thích tính cách này của cô rồi... Không muốn dính dáng đến Thẩm gia, nhưng nhất quyết không để bản thân chịu thiệt, một tư duy nhất tốt, nếu để Thẩm Nguyệt ở bên cạnh, giúp anh đối ngoại thì đúng là Quân Kình Thương như hổ mọc thêm cánh.
[...]
Vài ngày sau thì Thẩm Nguyệt vẫn đến Quân gia để tìm lão tướng nói chuyện, vốn dĩ ban đầu hai người không hợp nhau lắm, nhưng khi nói đến việc khảo cổ và đá quý thì lại hợp nhau đến lạ thường, thậm chí là đến Quân Nhật Tuần cũng phải xin phép để tham gia vào câu chuyện của họ.
Trên dưới Quân gia hiện tại chắc đã nhận định Thẩm Nguyệt sẽ là Đại thiếu phu nhân của mình rồi, đến Quân Nhật Tuần cũng khá ưng ý nàng dâu có hiểu biết rộng như thế. Trái lại với mọi người thì Lương Mộc Hoan vẫn luôn không thích cô, trong suy nghĩ của bà ấy thì Thẩm Nguyệt vẫn chỉ là một kẻ trèo cao, muốn móc nói quan hệ với Quân gia để kéo Thẩm gia vào giới Thượng lưu thôi.
Đương nhiên, Lương Mộc Hoan là người thẳng tính, nên cho dù có không thích thì bà ấy cũng sẽ bày ra vẻ mặt không thích, cũng không có ý định phải nể mặt cha chồng hay ai khác. Trái lại với mọi người thì Thẩm Nguyệt cũng rất thích tính cách của Lương Mộc Hoan, thẳng thắn như vậy thật sự rất tốt, còn đỡ hơn vài người miệng nam mô nhưng bụng một bồ dao găm. Những kẻ đó mới là kẻ khó lường!
[...]
Đang ngồi với Quân Khinh Vũ và Quân Nhật Tuần để nói chuyện thì Quân Kình Thương cũng đi vào, anh nhìn Thẩm Nguyệt, nói:
- Nguyệt Nhi, đến đây, anh có chuyện muốn nói với em.
Dù rằng trước đó đã tập luyện với nhau cũng nhiều rồi, cơ mà mỗi lần Thẩm Nguyệt nghe Quân Kình Thương gọi là "Nguyệt Nhi" đều rùng mình một cái. Thật sự luôn... Cô hoàn toàn không quen cách gọi này một chút nào, nhưng vì kế hoạch qua mặt Quân gia, thì cô vẫn phải mỉm cười rồi gật đầu.
Quân Khinh Vũ thấy cháu trai và cháu dâu có tình cảm tốt như vậy cũng rất hài lòng, thậm chí là ông ấy còn nhìn qua Quân Nhật Tuần, nói:
- Nhật Tuần à, con và Hoan Hoan cũng chuẩn bị sính lễ đi. Cha muốn cưới Tiểu Nguyệt về nhà làm vợ của Kình Thương.
Quân Nhật Tuần cũng gật đầu, nhưng Lương Mộc Hoan liền lên tiếng phản đối, bà ấy có hơi nhíu mày, nói:
- Cha à không được đâu! Thẩm Nguyệt đó chỉ là con cái của một Thẩm thị nhỏ, làm sao xứng với Kình Thương nhà chúng ta chứ? Cha phải nghĩ lại...
- Nghĩ cái gì? Hoan Hoan, con có nhìn thấy Kình Thương đã sớm ấn định Tiểu Nguyệt làm vợ chưa? Nó đã ba mươi hai rồi mà chưa từng hẹn hò với ai, bây giờ nó có người mình thích... Con lại phản đối? Tức là con muốn Kình Thương phải sống cô độc cả đời đúng không?
- Không phải, con cũng chỉ là...
- Hoan Hoan, con phải nhìn cho rõ tâm tư của con trai mình đặt vào đâu. Với thế hiện tại con chỉ có hai sự lựa chọn, một là để Kình Thương và Tiểu Nguyệt kết hôn, hai là Kình Thương sẽ tiếp tục cô độc! Con từ từ mà chọn!
Nói xong Quân Khinh Vũ cũng đi về phòng, Lương Mộc Hoan thì cũng chỉ ngồi đó mà thở dài... Con trai bà ấy đứt ruột sinh ra mà... Đương nhiên bà ấy muốn làm mọi chuyện cho anh rồi.
Lương Mộc Hoan cũng không hẳn là ghét Thẩm Nguyệt, nhưng mà với thân phận của Thẩm Nguyệt thì chuyện để cô làm con dâu trưởng của nhà họ Quân thì sẽ vấp phải nhiều sự phản đối lắm. Bà ấy cũng chỉ là lo cho sự áp lực từ cái mác trưởng tôn mà Quân Kình Thương đang mang trên vai thôi.
- Hoan Hoan, bà nên nghĩ thoáng một chút. Thật ra Thẩm Nguyệt cũng không tồi, thậm chí con bé còn được chú Trần nhận làm đồ đệ nữa mà.
- Nhưng anh phải biết nhà chúng ta có truyền thống quân nhân. Còn là gia đình có máu mặt ở Biện Lương, bây giờ vợ của Kình Thương lại... Lại không có chút thân thế thì sau này nhà họ Quân sẽ bị người ta dị nghị.
- Vậy nếu Kình Thương nhất quyết phải cưới Thẩm Nguyệt, thì bà tính sao?
- Tôi... Tôi cũng không biết nữa.
- Hoan Hoan, cuộc sống là của bọn trẻ... Hãy để chúng nó tự mình quyết định đi mà.
#Yu~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.