Mạt Thế Trùng Sinh Thành Nhân Vật Phản Diện

Chương 16: "Anh hai" bất đắc dĩ




[...]
Mạc Khanh ngồi ngay ngắn trên ghế mây đặt ngoài ban công phòng Mạc Thiên, vô cùng ngoan ngoãn uống ly sữa ấm xoa dịu tâm trạng đang rơi xuống đáy cốc.
Mạc Thiên trùng sinh.
Cmn nhân vật phát sinh này đáng lẽ sẽ mất tích của cô trùng sinh!!!
Điều này chứng tỏ cái gì??
Nghĩa là những kẻ được số phận ưu ái sẽ thăng cấp từ người qua đường A đến trực tiếp "người thân của nhân vật chính".
Số phận họ sẽ thế nào??
Là sẽ được bảo hộ, sẽ an nhàn sống một đờiiii!!!! Chứ không phải trầy trật cày chỉ số sống sót như cô đâyyy!!!!
Mạc Thiên trầm tư ngồi đối diện với Mạc Khanh, không biết nghĩ cái gì mà đầu mày chau lại. Mãi một lúc sau khi đã uống hết 2 ly trà hắn mới mở miệng:
"Chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật. Cô có biết linh hồn em gái tôi đang ở đâu không?"
"Thứ Nguyên, linh hồn chủ thể đang ở đâu???" - Mạc Khanh thầm hỏi trong đầu
[ Chủ nhân, đây vốn là sách, các vật thể ở thế giới này không có linh hồn. Khi ngài đến trú ngụ thân thể này thì linh hồn của chủ thể cũng sẽ tan biến]
Mạc Khanh nghe câu trả lời xong nhưng không thể nói trần trụi "em gái anh chết rồi" được khác gì nói cô là kẻ giết người gián tiếp, đành uyển chuyển nói giảm nói tránh: "Việc này tôi cũng không rõ, tỉnh lại đã thấy mình ở đây rồi nên tôi không có cách nào khác"
Quả đúng là cô không biết nguyên nhân gì lại xuyên vào đây thật.
Lúc bị vạch trần thân phận quả thực Mạc Khanh khi đó rất hoảng, nhưng mà trí não "tự cho mình là tác giả siêu cấp" liền xoay ngược tình thế cố gắng giữ quyền chủ động.
Tình huống giản lược 1000 chữ như này này.
Sau khi Mạc Thiên vạch trần thân phận Mạc Khanh, nêu một loạt lý do vì sao anh biết bằng trí óc thiên tài ham học hỏi.
Ừm, Mạc Thiên học chuyên ngành phân tích tâm lý tội phạm.
Nó không liên quan mấy đến các công việc có ích trong gia tộc, nhưng mà cô định sẵn nhân vật này sẽ biến mất nên lúc xây dựng tính cách Mạc Thiên đã tuỳ tiện cho anh ta vài cái danh phận ngầu lòi.
Giờ thì do cái tính tuỳ tiện của mình nên cô phải nhận quả đắng.
Mạc Thiên phân tích rất chuẩn, thậm chí cô đội tóc giả, trang điểm ở đâu, bộ cánh này mới mua chỗ nào, hiện đang ở địa điểm chính xác, và cả thông tin cô đến Lâu Dương hôm qua từ tư liệu ghi chép của Quản lý Từ báo lại cho Mạc Trí Tường, Mạc Thiên đều biết đầy đủ. Tính cách vốn có của Mạc Khanh vô cùng kiêu ngạo, tuy không vô lý đến mức đi đến đâu nháo loạn đến đó nhưng mà toàn thân toả ra khí thế bức người kiêu sa của tiểu thư quý tộc, cái gì đã ngứa mắt thì sẽ định không bao giờ cho thái độ dễ chịu.
Nhiều thứ linh tinh nữa nhưng tất cả đã quy chụp lại tố giác cô gái ngồi trước mặt hắn đây đúng là em gái nhưng khí chất, tính cách, ánh nhìn hoàn toàn thay đổi.
Sau một hồi hệ thống mớm lời, cô cũng nói rằng mình là ở thế giới khác đến đây (đương nhiên chuyện cô là tác giả sẽ giấu nhẹm), còn moi ra thêm được thông tin Mạc Thiên là người trùng sinh trở về.
Nhưng cái quan trọng hơn, nhân vật này hệ thống chỉ điểm phát sinh là để trợ giúp cô. Thế nên cô cũng không cần nhọc công giấu diếm làm gì.
Mạc Thiên còn tiết lộ mạt thế tới anh ta tuy ở nước ngoài nhưng thông qua tin tức giữa các căn cứ biết được Tang Thi Vương một cõi chính là em gái mình, lúc anh ta đủ năng lực để vượt đại dương quay về cố hương tìm người thân đã là chuyện của 5 năm sau, không may trên đường về bị tiểu nhân ám toán đoạt tinh hạch nên bỏ mình.
Nên cũng chưa kịp chiêm ngưỡng bộ dáng em gái tang thi bá đạo ra sao.
Lúc tỉnh lại lần nữa đã thấy quay về thời điểm trước mạt thế, nên anh ta lập tức không suy nghĩ nhiều bỏ tất cả việc học mà mua vé máy bay về nước.
"..."
Nhạt toẹt =_=
"Anh nói gần 1 tháng nữa trái đất sẽ xảy ra biến đổi lớn???? Có chắc chắn không??"
Mạc Khanh tỏ ra vô cùng hứng thú với vấn đề này. Dù sao Mạc Thiên học tập ở Anh Quốc, mạt thế xảy ra cũng mất liên lạc tại đó luôn nên cô rất tò mò anh ta sống sót thế nào sau thảm hoạ.
Mạc Thiên hình như nhớ lại một số sự việc đau lòng nên sắc mặt trầm hẳn xuống, giọng nói bất giác nhiễm vài phần thê lương: "Niệm tình cô xuyên vào em gái tôi nên tôi sẽ đặc cách bảo vệ cả cô. Tôi tin dưới con mắt này cô sẽ không nói dối được điều gì"
Có đấy anh zai!!!
Thế giới của anh là một cuốn sách, tôi biết rõ mọi tình tiết sắp tới, tôi là người viết ra anh, tôi viết ra số phận của anh, nói chính xác hơn tôi là mẹ tổ ngoại của anh đó.
Anh nghĩ mấy cái phân tích tâm lý vớ vẩn của anh có thể xuyên qua được lớp phòng ngự tôi luyện qua bút viết tự sướng cao độ hơn mười lăm năm trời của tôi hử??
Không có cửa!!!
"Nếu đã biết rõ về nhau như vậy, thế thì từ giờ quan hệ của chúng ta là quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi nhá.
Anh vẫn là anh trai tôi, tôi vẫn là em gái của anh.
Được chứ?? Anh trai??"
Mạc Thiên mải mê đắm chìm trong suy nghĩ riêng nên không để ý đến ánh mắt giảo hoạt của Mạc Khanh, anh chỉ đơn giản nghĩ về em gái thực sự đang lưu lạc ở thế giới nào mà thôi:
"Được rồi, vậy em vẫn sẽ làm em gái của anh. Hy vọng trong thời gian đợi linh hồn của em ấy trở về em sẽ thay Tiểu Khanh giữ gìn cơ thể này thật tốt"
Đủ rồi anh zai, anh thay đổi xưng hô ngọt quá rồi. Lưỡi có đang ngậm đường không đó =,= Khí thế bức người ban đầu đâu rồiiiii???
Mạc Khanh gật đầu chắc nịch: "Anh yên tâm. Nếu đúng như anh nói mạt thế sắp đến vậy anh có kế hoạch gì chưa??"
Mạc Thiên trầm ngâm: "Để không gây động tĩnh gì quá lớn anh sẽ tự đi thu thập vật tư, vì không có dị năng không gian nên anh sẽ thuê mấy chục kho hàng lớn nằm quanh thủ đô, khi nào mạt thế sắp tới lúc đó sẽ dần dần vận chuyển vào các tầng hầm biệt thự Mạc gia"
Mạc Khanh không có ý kiến, dù sao cô cũng chưa nên tiết lộ Nhẫn Thứ Nguyên, cứ tuỳ cho Mạc Thiên sắp xếp. Khi mạt thế chuẩn bị tới nếu trong Mạc gia có người đáng tin cậy kích phát dị năng không gian thì xách theo người ta đi thu là xong.
Bảng sao kê số lượng làm chi tiết nếu người đó dám nuốt vật tư thì chính tay cô sẽ đánh cho đến nôn ra hạt cát cuối cùng trong không gian ra mới thôi.
Cả hai bàn bạc thêm một hồi thì ông quản gia gõ cửa:
"Nhị thiếu gia, tứ tiểu thư. Phó gia đang ở dưới lầu. Giờ dùng bữa cũng đã đến"
Chưa đợi Mạc Khanh mở lời, Mạc Thiên đã nhắc với cô trước:
"Anh nghe ba mẹ nói lại có thể Phó Kiệt không đồng ý hôn sự Ngũ Đại Thân Vương đặt ra nên dự định để con trai thứ hai Phó Thanh tiếp tục hôn ước với em"
Mạc Khanh trợn mắt: "Ngũ... Ngũ Đại Thân Vương???" Lại còn viết hoa????
"Đó là 5 người chơi thân với nhau từ nhỏ gồm ba chúng ta Mạc Quân lão tam, gia chủ Phó gia lão tứ, Khiêm Tấn gia lão nhị, Quý gia lão ngũ, Hạ gia lão nhất. Lúc em sinh ra là các gia chủ đang ngồi chơi xí ngầu, tiện tay tung xúc xắc định hôn ước các nhà với nhau" Mạc Thiên tốt bụng giải thích, vẻ mặt cũng toát ra sự không đồng tình trước cách làm tuỳ tiện của các gia chủ.
Tôi biết thừa anh zai à.... cái thân phận tạo ra nhóm này không quan trọng, quan trọng là lúc viết cái tên đại diện cảm giác mình nghĩ ra rất oai phong, nhưng lúc này chính tai nghe lại từ miệng người khác thấy nó quá đụt, quá thiểu.
Ngũ!! Đại!! Thân!! Vương!!
Nghe như cái đệch!!!!
Hệ thống:...........
Lúc cả hai xuống phòng tiếp khách thì thấy khung cảnh vô cùng hoà thuận, Phó Vương gia chủ và cha cô đang ngồi chơi cờ vây, Phó Thanh đứng xem, mẹ cô và Hà Vân Dao ngồi uống trà trước mặt là quyền tạp chí làm đẹp chắc chủ đề nói chuyện cũng xoay quanh mấy vấn đề thường niên của phụ nữ.
Mạc Khanh và Mạc Thiên cùng đen mặt.
Mẹ con Hà Vân Dao, Phó Thanh đâu phải loại tốt đẹp gì.
Tuy kiếp trước Mạc Thiên lưu lạc ở nước ngoài nhưng thông tin anh thu thập cũng không ít do thân phận cũng khá cao trong căn cứ, hai mẹ con bạch nhãn lang này đã liên thủ phá tan mối quan hệ tốt đẹp giữa 5 gia chủ, không chỉ vậy còn hại chết Phó Vương, Mạc Quân, Mạc Trí Tường,.... hại Quý gia, Hạ gia thành tang thi. Vì vậy Mạc Thiên mới tìm mọi cách trở về trả thù rồi không may bị hại bỏ mạng.
Bây giờ nhìn thấy mấy kẻ căn nguyên này khiến Mạc Thiên không khỏi nảy sinh sát khí.
Mạc Khanh thấy tâm trạng Mạc Thiên không tốt, huých huých tay anh thầm nhắc nhở: "Anh sao vậy?"
Mạc Thiên hồi thần, nở nụ cười mỉm hoà nhã: "Không có gì" sau đó đi sang đứng đằng sau Mạc Quân ra vẻ xem đánh cờ.
Không có cái búa, ánh mắt hận không thể giết chết hai mẹ con Hà Vân Dao kia anh diễn cho ai xem.
Cô thấy hai người phụ nữ đang vui vẻ bàn luận bộ trang sức mới ra quyết định không đến đó ngồi. Nếu là chủ thể trước đây chắc chắn sẽ rất vui vẻ góp ý, còn cô đến bộ sưu tập Thu Đông của làng thời trang Paris ngoài hiện thực mỗi năm còn chẳng hiểu nó mặc cái mô tê gì thì vào đây bàn luận ra sao.
Tác giả như cô chỉ quan tâm Tề Mặc phát ngôn: "Tôi cho phép em thích tôi" là suy đồi đạo đức hay bá khí bễ nghễ, Bạc Cận Ngôn thề nguyện: "Anh yêu em, bằng cả sinh mệnh và trí tuệ của anh" là EQ quá thấp hay tài năng ngập ngụa.
Mấy cái làm đẹp gì đó... chỉ tuỳ tiện cho có là xong, có khi còn không quan trọng bằng cây bút viết hay tập bản thảo.
Khi đến gần chỗ cha cô và Phó Vương đánh cờ vây, Phó Thanh thấy người tới là Mạc Khanh liền ưu nhã nở một nụ cười đẹp đủ sức công phá giết chết trái tim hàng trăm thiếu nữ.
Mạc Khanh không keo kiệt trao cho anh ta ánh mắt tán thưởng. Quả không uổng công cô đây mất nguyên một ngày ngồi tìm từ ngữ miêu tả nhân vật phản diện Phó Thanh trong ngoài bất nhất. Ai mà tin được người con trai thư sinh nho nhã, sạch sẽ thuần khiết kia sẵn sàng không từ mọi thủ đoạn giết chết anh trai cùng cha khác mẹ để đoạt gia sản chứ.
Aww, cái mặt đáng yêu kia lúc giết ai đó chắc chắn hấp dẫn vãi chưởng (*¯ ³¯*)♡
Hệ thống:.............
Nếu không lầm thì rất nhiều hủ nữ đọc truyện [Trùng Sinh Thoải Mái Tiêu Dao Mạt Thế] của cô vô cùng hứng chí ship cặp anh em Phó Kiệt - Phó Thanh. Lại còn viết ngoại văn đồng nhân em truy lùng giết anh bằng được đến mọi chân trời góc bể, chơi trò đuổi bắt không biết chán và dụng cụ bôi trơn tình cảm là súng dao dài ngắn đủ chủng loại. Vô cùng tình thú.
Nghĩ đến cảnh một trong hai người này làm công thụ, ánh mắt Mạc Khanh liền nóng rực tự yy trong đầu.
Hệ thống nhìn thấy hình ảnh mường tượng của Mạc Khanh:.............
A a a.... vô cùng sắc nét. Không hổ là tác giả...
(Đừng ai nghi ngờ giới tính của em. Hủ không phân biệt giới tính hay sắc tộc)
Trong lúc Mạc Khanh vừa giả vờ xem cờ vừa tự yy trong đầu, Phó Thanh cũng kín đáo đánh giá sự thay đổi của cô gái hắn đã định. Vì cô là một phần không thể thiếu của kế hoạch nên lần này hắn ta thực sự dụng tâm quan sát. Cô vẫn trang điểm, vẫn mặc những bộ quần áo nổi bật, thế nhưng khí chất lại rất khác so với những lần hiếm hắn từng gặp. Lúc đó cô rất kiêu ngạo, toàn thân khí thế bức người không muốn cho ai lại gần như thể không ai xứng đáng được đặt ngang hàng với cô cả. Còn lần gặp này ánh mắt cô lại lanh lợi, bộ dáng có chút tuỳ hứng, không như trước xuống nhà gặp khách để điểm danh cho có lệ rồi lại lên phòng hoặc ra ngoài luôn, lần này cô kiên nhẫn ở lại, quả thực dễ gần hơn trước kia rất nhiều.
Ván cờ kết thúc, phong độ Phó Vương không giảm sút chút nào đánh cho Mạc Quân thua kém tận 4 mục rưỡi. Quân đen nghiễm nhiên nằm chiếm đất gần như toàn bộ bàn cờ.
Phó Vương đắc ý cất cờ vào hộp: "Lão tam, ván cược này tôi thắng, vậy hôn ước của Tiểu Khanh để A Thanh nhà tôi thay A Kiệt tiếp tục nhé"
Mạc Thiên giật mình cứ nghĩ đây chỉ là ván cờ bình thường, liền nhíu mày trách cứ: "Ba, hôn sự là việc quan trọng, sao lại dùng trò chơi quyết định??"
Mạc Quân tặc lưỡi: "Ba vừa đi học một khoá cờ về cứ nghĩ nắm chắc phần thắng, ai ngờ đâu lão già này đánh vẫn rát như vậy"
Tình tiết trong truyện vẫn không thay đổi chút nào nên Mạc Khanh hoàn toàn bàng quang diễn biến trước mắt. Mạt thế sắp tới ai mà còn rảnh rang để ý mấy cái hôn ước vớ vẩn. Cô sắp thành tang thi rồi có khi đến việc nắm tay người yêu hay thực hiện nụ hôn kiểu Pháp có thể còn không bao giờ có nữa là. Duy trì nòi giống Mạc gia cứ để ba anh trai nhà cô lo thôi a...
"Không, con không đồng ý, hạnh phúc cả đời Tiểu Khanh thì để em ấy tự quyết định"
Mạc Khanh nhìn Mạc Thiên xù lông vì mình không khỏi cảm động vỗ vai, ánh mắt nhìn anh đầy yêu thương.
Mạc Thiên tưởng cái vỗ vai của Mạc Khanh là khích lệ anh, như nghĩ đến cái gì ánh mắt anh sáng lên:  "Nếu Tiểu Khanh đánh cờ thắng Phó Thanh thì hôn sự sẽ do em ấy làm chủ.
Tiểu Khanh, lúc nãy em có nói với anh em biết cờ vây. Cố lên"
Mạc Khanh:......
Mịa nhà anh!!!
Cứ tưởng anh tốt đẹp thế nào...
Kungfu mèo cào của tôi sao so sánh được với Phó Thanh??? Hắn ta là kỳ thủ chuyên nghiệp giống cha hắn, lại còn đã lên đến ngũ đẳng, kêu tôi đánh thắng bằng niềm tin và hy vọng???
Anh giỏi thì đi mà đánh.
Bộ anh không biết đàn bà võ mồm giỏi là đàn bà nhác. Đàn ông nhìn chất phác là đàn ông hư à??? Huống hồ nhìn Phó Thanh tốt đẹp thư sinh như kia nhưng dễ trong đầu hắn đang nghĩ 103 cách dìm tôi bằng một quân cờ lắm nhá!!!
Hệ thống:..........
Trong lúc Mạc Khanh đang chửi thầm Mạc Thiên hàng chục lần thì Thứ Nguyên lên tiếng giải vây: [Chủ nhân, có cách thắng]
"Cách gì??"
[[Bíp...  Chỉ số Tài Năng đặc cách mở phát sinh, người chơi có muốn dùng ngay bây giờ?]]
"Mở đặc cách?? Có phải cày cái gì không??" Mạc Khanh ngờ vực.
[[ Đổi lại chỉ số May Mắn + 100, chỉ số Tài Năng sẽ turn on]]
Ể?? Đã đặc cách mở chỉ số Tài Năng rồi không mất gì lại còn + 100 chỉ số May Mắn??? Hệ thống điện tử hôm nay ăn nhầm cái gì à??
Mạc Khanh hưng phấn gật đầu không nghĩ ngợi: "Mở hết chỉ số Tài Năng cho lão nương"
Hệ thống:............
--- ------ ---
Tiểu kịch trường:
Cấp trên họp kín: Hệ thống 11030, nhờ ngươi mà 9 người phúc tính đang dần quay lại quỹ đạo, 7 người đóng cửa bế quan quyết tâm đợi.
7 người này sắp tới nhờ ngươi vất vả một phen cày tiếp chỉ số May Mắn cho cô ta.
Thứ Nguyên: Ngài nhắc tới mới có 16 người, 3 người còn lại đâu??
Cấp trên tặc lưỡi tiếc rẻ: Đã sa vào ma đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.