Editor:NaNa
"Mấy người là ai?" Đường Quả nhìn xuyên qua mắt mèo nhìn thấy ba người đàn ông cao lớn, vừa nhìn thấy đã biết không phải người tốt. "Mấy người đến bắt cóc tôi sao?"
"Mấy người mau đi đi nếu không tôi sẽ báo cảnh sát."
Hệ thống: [.....]
Ký chủ hình như vẫn có chút hỏng rồi??
"Tiểu thư, Lãnh Tổng của chúng tôi muốn gặp người một lần."
"Tuyệt đối sẽ không làm tổn thương người một chút nào."
"Người đừng báo cảnh sát, chúng tôi không phải người xấu."
Đường Quả: "Tôi không tin, người xấu sẽ cũng không viết chữ lên mặt mình. Các người ba tên đại hán đứng trước cửa nhà của một cô gái độc thân nhất định là có ý xấu."
"Tôi đẹp như vậy khẳng định là các ngươi muốn quấy rối ta."
Ba tên bảo tiêu hai mặt nhìn nhau, cuối cùng lấy điện thoại ra gọi cho ông chủ của bọn họ.
"Tiên sinh, Đường tiểu thư không tin chúng tôi, có muốn chúng tôi dùng cách khác hay không?"
"Cô ấy nói cái gì?"
Bảo tiêu lặp lại một lần lời cô vừa mới nói, chỉ nghe được tiếng cười của người đàn ông "Phá cửa đi, đem người mang đến đây.....Cô ấy sẽ không phản kháng."
Bọn bảo tiêu: Vì cái gì???
[Ký chủ, ba tên đại hán đang phá cửa nhà của người kìa.]
Đường Quả: "Phá đi, sẽ người bồi thường."
[Ký chủ, hay là người thay quần áo đi đợi chút nữa bọn họ nếu có làm chuyện đó thì người còn có thể phản kháng một chút.
Chú ý, người là nữ phụ chung tình phải thủ thân như ngọc vì nam chủ. Nhưng mà gặp tình huống không thể phản kháng này cũng chỉ có thể trách người chính là nữ phụ pháo hôi.]
[Xứng đáng gặp xui xẻo.]
"Ngu ngốc, rốt cuộc ngươi là do ai lập trình? Tại sao đầu óc lại ngu xuẩn như vây a?" Đường Quả không chút khách khí tráo phúng.
Hệ thống: [Ta....]
................................................................
Đường Quả bị mang đến một biệt thự phi thường xa hoa, người đàn ông ngồi trên sô pha. Cô mặc chiếc váy Cậu bé Bọt Biển đứng trong phòng khách.
Người đàn ông hơi ngẩng đầu, trên tay cầm một điếu thuốc. Sau khi hút một ngụm, dập tắt điếu thuốc ném vào gạt tàn.
"Ngồi đi."
Đường Quả đi đến sô pha ngồi xuống, hai tay chống cằm híp mắt cũng đang đánh giá người đàn ông trước mặt. Cong cong khóe miệng, không thu lại được ý cười.
"Muốn làm Lãnh thái thái hay là muốn danh lợi tiền bạc?"
Con ngươi sắc bén của người đàn ông chăm chú trên người Đường Quả, tầm mắt dừng lại trên hình Cậu bé Bọt Biển một chút rồi nhanh chóng rời đi, cúi đầu cười nhạo một tiếng khóe miệng có chút tàn nhẫn. "Nếu là người khác tôi sẽ ném cô ra ngoài cho cá mập ăn."
Đường Quả một tay chống cằm chậc một tiếng "Lại là thiết lập Tổng giám đốc, còn là một Boss hắc ám ẩn giấu."
Lãnh Duệ nhíu nhíu mày, không hiểu rõ ý tứ của những lời này.
"Anh đã chuẩn bị phòng cho tôi chưa?"
Lãnh Duệ cười cười với Đường Quả, giọng điệu dễ nghe "Không có."
Đường Quả bước đến gần Lãnh Duệ tùy ý ngồi xuống, nhướng mày "Hiện tại chúng ta liền thương lượng một chút về chuyện bồi thường."
"Sau này cô liền ở nơi này, có thể ở bao lâu thì phải xem bản lĩnh của cô, chờ đến lúc cô rời khỏi nơi này sẽ nhận được tiền thù lao mong muốn."
Lãnh Duệ khống chế quyền lên tiếng cũng không đi theo suy nghĩ của Đường Quả "Hiện tại là thời gian cô đưa ra điều kiện."
Đường Quả dựa ra phía sau, khí chất không giống ban nãy, cô ngáp một tiếng " Tôi muốn làm ngôi sao ca nhạc, anh phải nâng đỡ tôi, hết mực nâng đỡ. Tôi muốn nổi tiếng, không chỉ ở trong nước mà còn muốn nổi tiếng ở nước ngoài, trên toàn thế giới."
"Chỉ có vậy?"
"Tất nhiên là không chỉ có vậy." Đường Quả nâng cằm "Nếu có người chỉnh tôi anh phải chỉnh lại người đó. Ai muốn diệt tôi anh phải diệt người đó, ai đánh chủ ý ra oai với tôi anh đến đánh gãy cái chân thứ ba của hắn. Tóm lại, anh phải nâng đỡ tôi còn phải phụ trách bảo vệ tôi ngăn cản những người muốn bôi đen tôi, thời thời khắc khắc giữ gìn danh dự của tôi."