Mẹ Kế Của Lọ Lem

Chương 36:




Editor: miemei
Quý Tử Nhàn đến khá sớm, cô ta đã đặt chỗ ở nhà hàng, cô ta đến trước nửa tiếng, ăn mặc không nghiêm trang như hôm đến nhà Ân Á Minh, nhưng lại đủ ngây thơ, chải kiểu tóc công chúa, tóc mái ngang cong cong, không trang điểm, thoa son màu nhạt, đeo dây chuyền trân châu trên cổ, vẫn mặc đầm trắng như trước, áo nhung hở cổ màu hồng phấn bên ngoài, toàn thân nhìn qua giống như một cô búp bê barbie vậy, xinh đẹp như nàng công chúa, xung quanh không ít người lén nhìn cô ta.
Với những ánh mắt này Quý Tử Nhàn đã quen rồi, cô ta cảm thấy thế này là chuyện đương nhiên, nên vô cùng tự nhiên.
Trên bàn có một ly nước, cô ta ngồi trên ghế ngắm cảnh đêm ngoài cửa sổ, trong mắt người khác thì cô ta cũng là một phong cảnh tuyệt đẹp.
Ân Hồng Vũ đi vào nhà hàng cũng trông thấy cảnh tượng như thế, trong mắt của hắn chỉ có kinh diễm, đây chính là nữ thần của hắn, đối tượng kết hôn mà hắn mơ ước tha thiết, hắn nguyện vì nàng mà bỏ đi thói trăng hoa, sau này chỉ xoay quanh một mình cô ấy!
“Tử Nhàn.” Ân Hồng Vũ cười híp mắt đi tới, nhẹ giọng gọi tên của Quý Tử Nhàn, “Xin lỗi, anh đến trễ.”
Quý Tử Nhàn quay đầu lại, vẻ mặt đầy vui mừng, “Đâu có, em cũng mới đến thôi.”
Hai người ai nấy đều mang theo tâm tư riêng, trong bụng đều có những lời muốn nói không hết với đối phương, Quý Tử Nhàn có vẻ hàm súc, Ân Hồng Vũ thì trực tiếp hơn, vừa ngồi xuống đã nói hôm nay mình được mời ăn cơm thật là vinh hạnh thật là vui mừng các kiểu, Quý Tử Nhàn chỉ mỉm cười lắng nghe, cô ta không vào đề một cách trực tiếp, mấy chuyện thế này phải từ từ, cô ta không phải dạng người nóng vội.
Đây là lần đầu tiên hai người thật sự trò chuyện với nhau, lúc trước Quý Tử Nhàn đều rất miễn cưỡng, hôm nay đến đây vì mục đích riêng, nên đặc biệt chuyên nghiệp, trưng ra không ít gương mặt tươi cười để phục vụ Ân Hồng Vũ, khiến lòng Ân Hồng Vũ phơi phới, còn cho rằng người đẹp đã có ý với hắn rồi.
Mới đầu hai người chỉ tán gẫu chuyện bình thường thôi, nói đến hứng thú sở thích, nói đến gần đây đang làm gì, nói đến những bộ phim vừa ra rạp, bình thường Ân Hồng Vũ sẽ không đi theo con đường trong lành nhẹ nhàng thế này, hôm nay vì Quý Tử Nhàn mà đặc biệt đổi phong cách, ngẫu nhiên có một lần như thế, hắm cảm thấy cũng không tệ lắm, quả nhiên chỉ cần trong lòng thấy thích thì bất kể làm gì cũng thấy vui vẻ.
Qua một hồi trò chuyện vẩn vơ, Quý Tử Nhàn cực kỳ thành thạo dẫn dắt Ân Hồng Vũ hỏi ra vấn đề mà cô ta muốn nghe.
“Tử Nhàn, gần đây em đều sống một mình à, anh nghe nói ba em có để lại cho em hai căn nhà phải không.” Ân Hồng Vũ khá hứng thú với của hồi môn của vợ tương lai mình.
“Phải ạ.” Quý Tử Nhàn rốt cuộc cũng lộ ra vẻ mặt rầu rĩ, “Em muốn về căn nhà vốn có kia, nhưng em lại không thể trở về nơi đó, nơi đó đã không phải nhà của em nữa rồi…… Em chỉ có thể sống ở bên ngoài thôi.”
“Sao vậy Tử Nhàn.” Trông thấy dáng vẻ này của Quý Tử Nhàn, quả thật trái tim của Ân Hồng Vũ cũng như bị bóp chặt vào, “Sao lại không về nữa, anh biết ba em đã giao căn nhà cho mẹ kế của em, lẽ nào ngay cả em muốn trở về đó cũng không được nữa hả? Đó là ngôi nhà của họ Quý các em mà!”
Quý Tử Nhàn cười khổ: “Nói thì nói như vậy, nhưng về mặt pháp luật thì căn nhà kia thật sự là của một mình cô ta, cô ta không cho em về thì em cũng đâu còn cách nào khác, hai ngày nay em đặc biệt muốn về thăm căn phòng của ba em, đáng tiếc……” Cô ta rũ đầu xuống, dáng vẻ cực kì đáng thường.
Ân Hồng Vũ giống như được bơm chất kích thích vậy, hắn vốn là kiểu người thích sĩ diện, hiện tại thấy dáng vẻ của người con gái mình yêu thế này, hắn cảm thấy mình nên làm cái gì đó để đòi lại công bằng cho đối phương, pháp luật là pháp luật, tình người là tình người, trên pháp luật thì vợ của Quý Huy cũng là mẹ của Quý Tử Nhàn mà, thân làm mẹ mà không cho con gái mình về nhà thì còn đạo lí gì nữa, huống chi còn là mẹ kế, không phải mẹ ruột, nói ra chắc chắn là ai cũng kêu đánh!
“Tử Nhàn em đừng sợ, khi nào em muốn về thì nói anh một tiếng, anh nhất định sẽ giúp em xử lý, kêu một đám người cùng đến đó, anh không tin, em về thăm căn phòng của ba em thì phiền gì đến cô ta!” Ân Hồng Vũ nói câu này chỉ thiếu không vỗ ngực thôi, hắn cảm thấy mấy chuyện nhỏ thế này căn bản không phải là chuyện gì quan trọng cả, cũng chỉ có kiểu con gái yếu mềm như Quý Tử Nhàn mới cảm thấy là chuyện lớn lao thôi.
Nhưng như vậy cũng tốt, coi như thỏa mãn ước muốn bảo vệ của hắn, với Quý Tử Nhàn hắn lại càng thêm yêu thích và thương mến.
“Đừng.” Quý Tử Nhàn ấp úng, “…… Em không muốn khiến anh khó xử.”
“Thế này thì có gì khó xử chứ.” Ân Hồng Vũ cảm thấy Quý Tử Nhàn ngốc nghếch rất đáng yêu, mấy chuyện nhỏ nhặt này thì khó xử gì đâu, “Em yên tâm, anh nhất định sẽ giúp em xử lý thỏa đáng hết.”
“Không phải, em…… em……” Điệu bộ của Quý Tử Nhàn cứ muốn nói lại không thể nói, muốn nói rồi lại thôi, đại khái đã treo lên lòng tò mò của Ân Hồng Vũ lên.
“Sao thế? Em gặp chuyện khó khăn gì hả, cứ nói với anh đây này.”
“Em không muốn anh với anh Á Minh tranh cãi mâu thuẫn với nhau.” Trên mặt Quý Tử Nhàn đều là vẻ đấu tranh tư tưởng, tựa như đã lưỡng lự rất lâu rồi mới nén đau quyết tâm nói ra.
“Hả?” Ân Hồng Vũ nghe không hiểu, “Có liên quan tới Á Minh sao?” Đại bác bắn cũng không tới nha, hiện giờ chẳng phải đang nói tới mẹ kế của Quý Tử Nhàn à.
“Anh Á Minh và người phụ nữ đó có quan hệ khá thân thiết.” Quý Tử Nhàn cúi đầu nhỏ giọng nói
“Cái gì?” Ân Hồng Vũ đột nhiên cao giọng lên, “Á Minh với Mẹ kế của em?”
Quý Tử Nhàn gật đầu.
Trong một lúc Ân Hồng Vũ không phản ứng lại kịp, trên thực tế hắn căn bản chưa từng nghĩ đến thằng em họ của mình với một góa phụ sẽ có gì đó, đó là góa phụ đấy, ai mà coi trọng chứ, “Cậu ấy với mẹ kế của em quen nhau à? Anh nghe nói người phụ nữ đó đã tiếp nhận việc kinh doanh của nhà họ Quý rồi, có hợp tác làm ăn gì vói Á Minh sao?”
Quý Tử Nhàn thầm liếc mắt khinh bỉ trong lòng, đã đến mức này rồi mà cái tên ngốc này còn nghe không hiểu nữa, xem ra phải trực tiếp thêm một chút nữa.
“Không phải, em nghe nói…….” Cô ta tiếp tục ấp úng.
“Nghe nói gì?” Hứng thú của Ân Hồng Vũ cũng bị khơi dậy.
“Em nghe nói bây giờ anh Á Minh với mẹ kế của em đang yêu đương.”
“Phụt!” Ân Hồng Vũ thiếu chút nữa đã phun ra, hắn trừng lớn con mắt nhìn Quý Tử Nhàn, mặt đầy vẻ không tin nổi, “Em đang đùa phải không?”
“Sao em lại lấy mấy chuyện thế này ra đùa chứ!” Quý Tử Nhàn gấp đến mức muốn khóc, “Anh không tin em hả?”
“Không phải, sao anh lại không tin em được, chỉ là anh cảm thấy có lẽ em đã bị người khác gạt rồi, chuyện này sao có thể được, ánh mắt của thằng em họ này của anh có tệ đến đâu thì cũng không thể nhìn trúng một người góa chồng được.” Hắn không ưa, thì suy bụng ta ra bụng người, Ân Á Minh chắc chắn cũng sẽ không coi trọng được, gia đình bọn họ như thế nào chứ, tìm một người trong sạch yêu đương rồi kết hôn dễ dàng biết mấy, sao phải tìm một bà góa, xúi quẩy thì thôi chứ.
“Em đúng là nghe người ta nói, nhưng em cũng tận mắt nhìn thấy luôn, bọn họ ăn cơm với nhau đấy.” Quý Tử Nhàn nói ra rất nhiều điều để chứng minh, “Cô của em còn nhìn thấy anh Á Minh xách bao lớn bao nhỏ quà tặng đến nhà mẹ kế em đấy, không phải căn nhà của họ Quý, mà là nhà mẹ của người phụ nữ đó, nhà họ Vu ấy.”
“Nếu như không phải đang yêu đương, có dự định kết hôn, sao có thể đến nhà thăm hỏi lại mang theo quà tặng nữa chứ, trước cửa nhà người góa chồng luôn có nhiều chuyện thị phi, không cẩn thận thì nhất định sẽ làm cho người ta hiểu lầm, bọn họ có thể đi lại công khai như thế chắc chắn đã bàn đến chuyện cưới gả rồi.”
Ân Hồng Vũ trợn mắt há mồm, hắn ngơ ra một lúc lây, “Chắc không đến mức vậy đâu, anh đâu có nghe chú thím anh nhắc đến chuyện này.”
“Bọn họ chắc là không biết đâu.” Dáng vẻ Quý Tử Nhàn rất ảo não, “Đoán chừng anh Á Minh đang muốn làm một màn làm trước báo sau.”
“F*ck, cậu ấy điên à?” Ân Hồng Vũ thật chẳng hiểu ra sao, hắn cảm thấy đầu của Ân Á Minh tuyệt đối là bị cửa kẹp vào rồi, bao nhiêu năm nay không tìm đối tượng, hắn còn tưởng đâu là bị bất lực rồi, không ngờ thì ra là đối phương có sở thích đặc biệt! Mẹ nó chứ, thế mà lại thích người kết hôn lần hai, còn là một góa phụ nữa chứ!
“Những cái khác thì em thấy cũng chẳng sao cả, em chỉ lo cho chú với dì thôi.” Quý Tử Nhàn rốt cuộc cũng vào đề, “Lúc ở Mỹ anh Á Minh chăm sóc em nhiều lắm, chú dì cũng đối xử với em rất tốt, gọi điện tán gẫu với em hoài, bọn họ đều là người tốt, em thật sự không đành lòng thấy bọn họ bị tổn thương.”
Ân Hồng Vũ nhướn mày, “Chuyện này nói thế nào đây?”
“Thực ra cái chết của ba em, nhà họ Quý bọn em vẫn luôn cảm thấy vô cùng kì lạ, trước đó sức khỏe thật sự cũng còn tốt lắm, sau khi người phụ nữ đó gả vào rồi thì càng ngày càng tệ, không bao lâu sau thì mất rồi, bọn em nghi ngờ cô ta, nhưng lại không có chứng cứ gì.” Quý Tử Nhàn mặt đầy vẻ bất đắc dĩ, “Anh xem ba em chia tài sản thế nào thì hiểu, người phụ nữ đó thậm chí còn không có con, ông ấy đã giao sản nghiệp của nhà họ Quý cho cô ta rồi, nếu là anh, anh có chia như vậy không?”
Ân Hồng Vũ lập tức lắc đầu, “Là người thì ai cũng sẽ không như vậy đâu, tiền bạc đương nhiên là để lại cho con cái rồi, cho nửa kia thì cũng không phải không có, nhưng cho một người bạn đời trẻ tuổi lại không có con, thì thật sự rất kỳ lạ, mới đầu anh cũng thấy khá nghi ngờ, bây giờ trò chuyện với em thế này, vậy lúc ấy chẳng lẽ……”
Quý Tử Nhàn gật đầu, “Bọn em đều nghi ngờ phần di chúc đó là giả.”
Ân Hồng Vũ cảm thấy mình chịu nhiều kích thích quá đi, “Xem ra, bản lĩnh của của cô mẹ kế kia của em cũng lớn thật đấy, thần không biết quỷ không hay hại chết ba em, còn làm giả di chúc nữa, lấy hết mọi thứ của nhà họ Quý về tay mình, mà em là người thừa kế lại chỉ lấy được một chút xíu thôi.”
“Em cũng từng nghĩ như thế, nhưng mấy chuyện này đều không có chứng cứ gì, em sợ em trách lầm người.” Cuối cùng cô ta cũng không quên hiền lành một phen, làm thánh mẫu một chút cũng không có gì không tốt.
“Không không không, chắc chắn là như vậy rồi!” Ân Hồng Vũ tựa như đã phát hiện ra một bí mật lớn vậy, “Chắc chắn không sai đâu, chắc chắn là như thế! Khốn thật, mẹ kế của em cũng ác độc quá đấy!”
“Vậy nên em rất lo cho chú dì còn có anh Á Minh nữa.” Quý Tử Nhàn luống cuống tay chân. “Anh nói xem lỡ như chuyện đó là thật, chú dì có bị nguy hiểm không? Em sợ bọn họ cũng sẽ giống như ba em vậy…… Nói không chừng…… nói không chừng ngay cả anh Á Minh cũng chạy không khỏi……”
Ân Hồng Vũ nghe thế dựng cả tóc gáy lên, chuyện này suy nghĩ tỉ mỉ thì ghê rợn thật đấy, đáng sợ quá, có một người phụ nữ như thế gả vào nhà nhất định là gia đình không yên ổn, ở đây còn có người bị hại ngay trước mắt nữa.
Thế là hắn cũng không đợi Quý Tử Nhàn nói gì liền chủ động nói: “Em yên tâm, anh nhất định sẽ không để cho người phụ nữ ác độc kia thực hiện được đâu! Trở về anh sẽ nhắc chuyện này với chú dì!”
“Không tốt lắm đâu nhỉ?” Quý Tử Nhàn rất khó xử, “Mấy chuyện này cũng chỉ là suy đoán mà thôi, em cũng không có chứng cứ, em không muốn gây chuyện sau lưng.”
“Chậc, thế này đâu có gọi là gây chuyện, em nghĩ cho nhà họ Ân như thế, bọn anh còn mừng không kịp ấy chứ.” Ân Hồng Vũ cảm thấy Quý Tử Nhàn thật quá lương thiện, bị bắt nạt đến mức này mà còn có thể nhịn được, đổi lại là hắn thì đã nổi bão rồi, thằng em họ này của hắn cũng không biết mắt mọc ở đâu nữa, sao lại nhìn trúng một bà góa chứ, nó không biết người phụ nữ ác độc đó không hợp với Tử Nhàn sao, thế này là muốn làm gì đây!
“Anh về nhất định sẽ nói chuyện này với chú thím, để bọn họ khuyên bảo Á Minh, chuyện kết hôn này nhất định không thể thành đâu, nếu không sau này nhà họ Ân không xong rồi, nhưng em yên tâm, anh chắc chắn sẽ không nói là do em nói đâu, em cứ coi như là không biết gì hết, mọi chuyện đã có anh rồi!”
Lần này rốt cuộc Quý Tử Nhàn cũng mãn nguyện rồi, mục đích của buổi tối hôm nay coi như đã hoàn thành một cách thuận lợi, cũng không uổng công cô ta lãng phí hết bao nhiêu thời gian để ở cùng gã đàn ông mà cô ta ghét.
Cơm tối kết thúc, hai người trò chuyện với nhau rất vui, người Ân Á Minh phái tới chụp hình bọn họ cũng chụp đến vui vẻ không thôi, góc chụp không tệ, chụp được không ít tấm ảnh đẹp nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.