Mê Luyến Yên Chi Mỗi Đêm

Chương 27: Hẹn Hò Bí Mật




Sáng hôm sau, Đới Mẫn Giai cảm thấy toàn thân đau nhức, nhưng cô vẫn có thể tập trung xử lý công việc nếu không ai kêu cô đi qua đi lại. Đêm qua, Hoắc Kỳ Xuyên không khác gì mãnh thú xổng chuồng.
- Cô Mẫn Giai, lát nữa cô lên phòng tôi một chút.
Hoắc Kỳ Xuyên gõ cửa, giọng nói nghiêm nghị vang khắp phòng ban marketing. Đới Mẫn Giai ngước lên, nhìn thấy anh đang ra hiệu cho cô lên phòng mình. Cả phòng marketing đột nhiên yên lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô với sự lo lắng. Họ nghĩ rằng có chuyện gì nghiêm trọng đã xảy ra và cô có thể gặp rắc rối.
- Chị Mẫn Giai! Có cần em báo lại với chị Mễ Tinh không ạ?
- Không sao đâu. Mọi người cứ tập trung làm việc bình thường đi.
Đới Mẫn Giai cũng đang muốn tìm Hoắc Kỳ Xuyên để nói chuyện. Mễ Tinh hiện tại đang đi công tác, không thể nắm được hết chuyện ở đây, chỉ biết được khi nghe lời cô kể mà thôi. Ngay khi bước ra khỏi phòng riêng, quản lý sale đột ngột chặn đường cô.
- Mẫn Giai, cô đã gây rối ở cửa hàng hôm qua khiến doanh thu sụt giảm thảm hại! - Ông ta la hét, giọng điệu đầy tức giận và vẻ mặt lộ rõ sự đắc ý, thứ mà ông ta vốn dĩ nên che giấu cho thật tốt. Ông ta kể lại từng chi tiết về vụ việc đám du côn gây rối như thể ông ta đã ở đó tận mắt chứng kiến.
- Tôi đã bảo loại người như cô chỉ làm xấu mặt công ty mà thôi.
Cô nhíu mày:
- Vậy ông có biết ngày hôm qua tôi đi với ai không?
- Cô đi với ai thì có liên quan gì chứ? Cô nghĩ mình là ai mà dám làm loạn lên như vậy? - Ông ta gầm lên. - Cô biết việc đó đã ảnh hưởng đến công ty thế nào không? Doanh thu sụt giảm, khách hàng phàn nàn, tất cả là do cô!
Cô nở nụ cười khinh thường:
- Tôi đi cùng với Hoắc tổng. Vậy chẳng lẽ ông cũng bảo Hoắc tổng làm xấu mặt công ty à? Bởi vì ngày hôm qua chính đám du côn kia đã làm Hoắc tổng bị thương đấy.
- Cái… cái gì?...
Đới Mẫn Giai giữ thái độ bình tĩnh, dù bên trong cô cảm thấy rất tức giận. Cô biết rõ rằng mình và Hoắc Kỳ Xuyên đã quyết định mở chiến dịch khuyến mãi ngay tại cửa hàng sau vụ việc đó, và điều này đã làm lợi nhuận lẫn doanh thu tăng cao. Nhưng chỉ có hai người biết về điều này.
Nhìn vẻ mặt sợ sệt tái xanh của ông ta, Đới Mẫn Giai bất giác cảm thấy lấy làm lạ. Cô tiếp tục nói:
- Nếu ông có bằng chứng, tôi rất muốn xem. Và nếu cần thiết, chúng ta có thể xem lại các báo cáo và chứng từ. Tôi không biết ông lấy thông tin từ đâu, nhưng tôi tin rằng có sự nhầm lẫn nào đó.
Lời nói của Đới Mẫn Giai khiến ông ta cứng họng, không thể đưa ra thêm bất kỳ lời chỉ trích nào. Ông ta lầm bầm vài câu rồi rời khỏi phòng trong sự tức giận và quê xệ.
Đới Mẫn Giai thở hắt ra một hơi, quyết định quay lại bàn, cầm lấy bản báo cáo rồi đi thẳng lên phòng chủ tịch. Vừa bước vào phòng, cô đã cảm nhận được bầu không khí ấm áp và khác biệt. Hoắc Kỳ Xuyên không ngồi ở bàn làm việc như thường lệ mà đứng bên cửa sổ, quay lưng về phía cô.
Hoắc Kỳ Xuyên quay lại, nụ cười ấm áp hiện lên trên gương mặt. Anh bước tới gần bàn làm việc của mình, nơi có một hộp bánh ngọt nhỏ xinh xắn. Anh mở nắp hộp, để lộ những chiếc bánh ngọt mà cô rất thích.
- Anh biết hôm nay em có một ngày làm việc căng thẳng. - Anh nói, giọng nhẹ nhàng. - Nên anh đã lén mua cho em mấy cái bánh ngọt này. Chỉ là một cách để động viên em thôi.
Đới Mẫn Giai cười rạng rỡ, cảm động trước sự quan tâm của Hoắc Kỳ Xuyên. Cô ngồi xuống chiếc ghế đối diện, bắt đầu thưởng thức những chiếc bánh ngọt. Cả hai cố gắng giữ cuộc trò chuyện ở mức bình thường, không để lộ bất cứ dấu hiệu nào về mối quan hệ của họ.
- Anh thật là chu đáo. - Đới Mẫn Giai nói khi nhấm nháp một miếng bánh. - Nhưng chúng ta phải cẩn thận, không để ai nghi ngờ.
Hoắc Kỳ Xuyên gật đầu, ánh mắt lấp lánh sự đồng cảm:
- Anh biết. Nhưng anh không muốn em bị căng thẳng quá. Mọi chuyện sẽ ổn thôi, miễn là chúng ta cùng nhau vượt qua.
Cả hai đều quyết định giữ bí mật về chuyện hẹn hò của họ. Đới Mẫn Giai muốn một môi trường làm việc không bị đàm tiết. Hoắc Kỳ Xuyên chờ đợi đến khi cô sẵn sàng. Anh không hề ép buộc cô, chỉ ở bên cạnh và trở thành một người bạn trai tâm lý.
Sau khi ăn xong, Đới Mẫn Giai cảm thấy tinh thần thoải mái hơn nhiều. Cô quyết định đi vào chủ đề chính:
- Kỳ Xuyên, em có chuyện này cần phải bàn bạc với anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.