Mị Ảnh

Chương 1216: Tiêu thăng




 
Khí tức của Nghệ Phong càng lúc càng yếu, vẻ mặt mọi người càng lúc càng tiếc hận. Ngoài mấy cao giai Nhiếp Hồn Sư đã giao đấu với Nghệ Phong có chút suy nghĩ ra, người còn lại đã không còn hy vọng vào Nghệ Phong. Đặc biệt là Đế Vân, trên mặt không khống chế được có ý cười. Tuy rằng hắn không tự tay đánh bại Nghệ Phong, nhưng kết quả như vậy so với hắn đánh bại Nghệ Phong khiến hắn còn cao hứng hơn.
 
Lúc này sắc mặt Băng Ngưng cắt không còn chút máu. Nàng dần dần không cảm giác được khí tức của Nghệ Phong. Thậm chí lúc này hô hấp của Nghệ Phong, đã chậm chậm suy yếu xuống. Giờ phút này Băng Ngưng cảm giác toàn thân không có lực, dường như toàn thân muốn ngã trên mặt đất. Nàng nắm chặt tay, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú vào Đế Vân.
 
Tất nhiên Đế Vân không để ý tới sự căm thù của một nữ nhân. Hắn vẫn phe phẩy quạt giấy, cực kỳ thản nhiên nhìn Nghệ Phong.
 
Lâm Thiên Uy thoáng nhìn về phía Đế Vân, ngay lập tức lại thoáng nhìn về phía Nghệ Phong. Sau đó, hắn và Lâm quản gia liếc mắt nhìn nhau. Với thực lực của bọn họ, tất nhiên nhìn ra sự cổ quái của Nghệ Phong.
 
Không bao lâu sau, khí tức của Nghệ Phong dường như hoàn toàn biến mất, ngay cả hô hấp cũng dừng lại!
 
- Ôi...
 
Vô số người không nhịn được thở dài một hơi. Quay đầu đi, ánh mắt tiếc hận thôi không nhìn Nghệ Phong. Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người trở nên trầm mặc. Nhớ tới uy thế lúc trước của Nghệ Phong, một đám không kìm lòng được thi lễ với Nghệ Phong.
 
Họ thi lễ như vậy, khiến mắt đám người Lâm Thiên Uy thoáng chớp động. Trong lòng không thể không khâm phục Nghệ Phong. Những thiếu niên tài tuấn là ai? Đều là một đám lỗ mũi nhìn trời. Đều là Thiếu tông chủ có chút thế lực, thiếu thành chủ có cấp bậc. Nhưng một đám người như vậy lại tự động thi lễ với Nghệ Phong. Có thể thấy được trong lòng bọn họ, Nghệ Phong yêu nghiệt đến mức nào.
 
Cho dù là Liễu Nhiên năm đó, cũng không thể khiến một thế hệ tuấn tài trẻ tuổi đều tự động thi lễ.
 
Đế Vân thấy cảnh tượng như vậy, không khỏi có chút đố kị với Nghệ Phong. Cho dù Đại sư huynh bị hắn gọi là yêu nghiệt, người khiến hắn sùng bái và kính sợ từ đáy lòng cũng không thể khiến người trong khu vực đều đối xử như thế. Nhưng một kẻ ngay cả năng lượng không gian còn chưa đạt được đã có loại đãi ngộ này.
 
- Hừ!
 
Đế Vân hừ lạnh một tiếng, tuy nhiên ngay lập tức hắn liền không chút để ý nói.
 
- Chỉ là một người chết thôi. Lúc trước có huy hoàng thế nào, bất quá chỉ là quá khứ. Lại không phải là sau này.
 
Ngay khi Đế Vân vừa nói dứt lời khinh miệt, đồng thời, một thanh âm trên hư không vang lên. Tuy rằng không lớn, nhưng lại khiến ánh mắt mọi người đều tụ tập về phía đó. Sau đó một đám trừng mắt, đầy vẻ không tin nổi, nhìn người đã không còn khí tức đứng ở đó.
 
- Ai nói cho ngươi biết, sau này bản thiếu gia không như vậy?
 
Nghệ Phong vừa nói vừa hạ xuống. Đồng thời, từ trong cơ thể Nghệ Phong, một lực lượng thôn phệ khủng khiếp mạnh mẽ tuôn ra. Sức thôn phệ này, nếu Tôn cấp bình thường, sợ là không chống đỡ hơn vài giây, có thể đã bị thôn phệ sạch sẽ.
 
Toàn bộ năng lượng xung quanh bị sức thôn phệ này lôi kéo qua. Thời gian chỉ khoảng nửa khắc, vị trí xung quanh Nghệ Phong hình thành một lốc xoáy rất lớn. Lốc xoáy này dường như muốn kéo linh khí trong toàn bộ không gian đến. Toàn bộ năng lượng giống như thực chất vọt vào trong cơ thể Nghệ Phong. Trong thời gian ngắn ngủn, khí tức của Nghệ Phong chưa từng như vậy, đề cao với một loại tốc độ giống như hỏa tiễn.
 
- Nghệ Phong!
 
Băng Ngưng vui mừng chực khóc. Sắc mặt vốn trắng bệch trong nháy mắt trở nên hồng nhuận. Bàn tay đang nắm chặt đã buông ra, đầy vui mừng nhìn Nghệ Phong. Lực lượng toàn thân dưới sự đau buồn quá mức, lại vui mừng quá mức, đã không còn một mảnh.
 
Loại năng lượng thôn phệ khủng khiếp này, cùng với khí tức đề cao khủng khiếp, khiến mọi người sững sờ nhìn Nghệ Phong. Ban đầu vốn tưởng rằng Nghệ Phong đã chết. Thật sự không ngờ được bỗng nhiên sẽ có biến cố như vậy.
 
Đám người Đoạn Vũ thấy Nghệ Phong tỉnh lại, tất nhiên cao hứng không thôi, đồng thời trong mắt đầy vẻ chấn động.
 
- Hắn... Hắn... Không ngờ hắn dung hợp thành công. Hắn có được ba viên Phệ Châu, nếu chúng ta lại đối mặt với hắn, sợ là bị bại càng thêm thảm.
 
- Ba viên Phệ Châu? Mẹ nó, thực sự khiến người ta đố kỵ. Tiểu tử này lại thật sự làm được.
 
- Nhìn mức độ khí tức tiêu thăng này của hắn, sợ là thực lực không biết còn tiêu thăng tới trình độ nào.
 
- Tiểu tử này quả thật quá yêu nghiệt, tình huống như vậy còn có thể khiến hắn dung hợp thành công.
 
...
 
Từng câu từng câu sợ hãi than thở không ngừng vang lên khắp nơi. Mà chấn động nhất vẫn là Hà Như. Nàng là Nhiếp Hồn Sư, hiểu rõ nhất dung hợp ba viên Phệ Châu này đại biểu cho điều gì. Nếu lúc này nàng giao thủ với Nghệ Phong, Nghệ Phong gần như có thể không vận dụng một con bài chưa lật có thể gắt gao ngăn chặn nàng.
 
Ba viên Phệ Châu này, đại biểu Nghệ Phong đã có được giấy thông hành đi tới vị trí cường giả tuyệt thế.
 
Hà Như hít một hơi thật sâu, nhìn quanh thân Nghệ Phong tản ra hai loại hào quang một đỏ một lam, ánh mắt có chút hoảng hốt. Người đồng thời có được ba viên Phệ Châu chỉ là tồn tại trong truyền thuyết.
 
- Ba viên Phệ Châu! Nếu hắn có thể lợi dụng hoàn toàn, vậy có thể tạo thành hiệu quả khủng khiếp tới mức nào? Diệt những người như chúng ta, gần như chỉ là diệt con kiến.
 
Hà Như cố ổn định tâm tư, ánh mắt đặt ở trên người Nghệ Phong. Lúc này khí tức của Nghệ Phong đã bạo phát khủng khiếp.
 
Đế Vân nhìn bốn phía Nghệ Phong đã hóa thành linh khí dính đặc sền sệt dạng thực chất, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
 
- Thành công! Không ngờ hắn thành công? Sao có thể xảy ra chuyện này? Đó lại là Phệ Châu, còn là ba viên! Hiện tại hắn còn yếu, chờ hắn phát triển thêm một thời gian, nếu đạt được Đại trình độ như của sư huyn. Một đời trẻ tuổi, thậm chí trên gấp đôi. Đến lúc đó còn có người có thể ngăn được hắn sao?
 
Đế Vân trừng mắt nhìn Nghệ Phong. Kết quả như vậy nằm ngoài dự đoán của hắn.
 
Sau khi Nghệ Phong dung hợp Phệ Châu, tất nhiên thực lực tăng mạnh. Khi đó hắn còn có thể thu thập Nghệ Phong giống như mèo đùa chuột sao?
 
Lâm Thiên Uy và Lâm quản gia cũng chấn động không thôi. Nghệ Phong lại thật sự dung hợp thành công. Điều này đại biểu trong vòng đồng cấp, Nghệ Phong gần như là tồn tại vô địch. Cho dù là truyền nhân tông môn viễn cổ, có vô số kỹ năng phòng thân biến thái, Chỉ cần bọn họ đồng cấp với Nghệ Phong, nhất định không phải là đối thủ của Nghệ Phong.
 
Ba viên năng lượng Phệ Châu, cho dù chỉ có thể vận dụng một bộ phận trong đó, ai còn có thể chống đỡ được?
 
- Liễu Nhiên kém xa so với đệ tử của hắn.
 
Lâm Thiên Uy chậm rãi nói.
 
Tuy rằng Lâm quản gia kính nể Liễu Nhiên, lúc này lại không thể không thừa nhận chuyện này là sự thực. Mặc kệ tranh đấu vừa rồi, hay hiện tại Nghệ Phong dung hợp được ba viên Phệ Châu đều nói cho mọi người biết, phong mang của Nghệ Phong không thể ngăn cản. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
Lâm quản gia gần như đã suy đoán, cảnh tượng hôm nay truyền ra ngoài, Nghệ Phong sẽ khiến lão gia đồng lứa với bọn họ càng thêm coi trọng.
 
Có được ba viên Phệ Châu, vậy tiềm lực một thời gian nữa sẽ lớn tới mức nào? Nói không chừng, không bao lâu nữa có thể đuổi kịp người đồng lứa với bọn họ. Một Liễu Nhiên đã đủ bọn họ đau đầu, vậy thêm một Nghệ Phong còn yêu nghiệt hơn Liễu Nhiên, bọn họ còn muốn sống sao?
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.