Mị Ảnh

Chương 1309: Giết người đoạt vật




 
- Gian ngoan mất linh!
 
Lãnh Bân cười lạnh, rút trường thương, nghênh đón Nghệ Phong.
 
Keng...
 
Thương kiếm giao phong cùng một chỗ, một thương này, Nghệ Phong bay ngược lại phía sau. Lực đạo truyền đến cánh tay khiến cánh tay hắn không ngưng run lên, lực lượng trong cơ thể bị suy giảm. Nghệ Phong nhận thấy cánh tay tê dại, không kiềm chế nổi thở dài một hơi. Lực lượng trong cơ thể hắn có thể liều mạng sánh ngang nhị giai, thế nhưng còn kém tam giai rất xa. Bất quá, Nghệ Phong nghĩ tới chính mình chưa vận dụng năng lượng Phệ Châu, trong lòng cảm thấy có phần an tâm.
 
- Lần này ta chỉ vận dùng bảy phần lực lượng.
 
Lãnh Bân nhìn Nghệ Phong lạnh lùng nói.
 
Nghệ Phong mỉm cười, không nhiều lời vô ích, đấu khí trong cơ thể bạo phát, xoay quanh Long Kiếm, nhanh chóng đâm về phía đối phương.
 
Lãnh Bân biến sắc, nhìn Long Kiếm xé nát không khí xung quanh, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tăng vọt, nghênh đón Long Kiếm của Nghệ Phong.
 
- Hôm này bản thiếu gia nói cho ngươi biết, cảnh giới không phải điều duy nhất.
 
Nghệ Phong hừ lạnh, lợi kiếm tạo thành từng đạo quỹ tích trên hư không, từng đạo đấu khí không ngừng thi triển, sau cùng hóa thành kiếm ảnh bay khắp trời, phương phô thiên cái địa hướng về phía đối phương.
 
Tại phiến kiếm ảnh này, rốt cục Lãnh Bân không còn coi thương như trước, đặc biệt đạo đấu khí kia khiến hắn đề cao tinh thần. Hắn rất khó lý giải, tại sao một vỏ giả bình thường có thể vận dụng loại năng lượng này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
 
- Tiểu tử này tuyệt đối không phải người Đông Hải cung.
 
Lãnh Bân khẽ nhíu mày. Đông Hải cung và Tây Hải cung hắn cùng một mạch, hắn rõ như lòng bàn tay đối với công pháp của đối phương. Mà chiêu thức của Nghệ Phong xuất ra, hắn chưa từng gặp qua.
 
Bất quá, tại sao người ngoài Đông Hải cung có thể tiến vào cấm địa?
 
Lãnh Bân nhìn Băng Ngưng đứng bên cạnh, trong lòng có phần bừng tĩnh:
 
- Lẽ nào tiểu tử này là vị hôn phu của Băng Ngưng? Ngươi có thể được lão gia hỏa kia chấp nhận, nói vậy cũng được coi là đệ tử thế lực lớn. Thế lực có thể đào tạo ra đệ tử như vậy, e là thế lực siêu cấp mới có thể.
 
Nghĩ vậy, sau lưng Lãnh Bân cũng toát mồ hôi lạnh. Nếu như Đông Hải cung có quan hệ với thế lực siêu cấp, về sau muốn thu thập nó, e là không có khả năng.
 
- Chết tiệt! Mặc kệ thế nào? Trước tiên phải giết tiểu tử này.
 
Trong đầu Lãnh Bân mọc lên ý nghĩ giết người diệt khẩu. Nghệ Phong chết tại đây, cuối cùng chẳng phải không còn quan hệ thông gia nữa sao?
 
Nghĩ vậy, đợt công kích của Lãnh Bân vốn bị phân tán càng lúc lại càng trở nên sắc bén, một thương phát huy mười phần lực đạo, tấn công Nghệ Phong. Công kích sắc bén, cho dù Nghệ Phong cũng có chút không thể đỡ được. Tuy rằng tử khí có thể tăng thêm lực lượng trong cơ thể hắn, thế nhưng không thể vượt qua hai cấp.
 
Bị lực công kích của đối phương áp bức lùi về phía sau, hồn lực trong thức hải của Nghệ Phong hóa thành từng đạo Lam Liên Hoa, nhanh chóng đánh về phía Lãnh Bân.
 
Lãnh Bân nhìn Lam Liên Hoa nhanh chóng bay đến, tiện tay đỡ đạo công kích của Nghệ Phong. Sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng khó coi, trong lòng khó tin cả kinh nói:
 
- Nhiếp hồn sư bát tinh?
 
- Ngươi cũng có vài phần nhãn lực.
 
Nghệ Phong hừ lạnh, từng đạo Nhiếp Hồn Thuật không ngừng đánh ra.
 
nNguyên bản Lãnh Bân chỉ chiếm một chút thượng phong, thế nhưng dưới tình hình Nghệ Phong liên tục thi triển Nhiếp Hồn Thuật, điểm thượng phong ấy đã hoàn toàn biến mất. Ngược lại bị Nghệ Phong áp chế.
 
Võ giả phối hợp cùng Nhiếp Hồn Sư, uy lực tăng lên không chỉ mấy lần. Tại giờ khắc này, Lãnh Bân không còn tâm tư muốn tiếp tục chiến đấu.
 
- Cút!
 
Lãnh Bân bị kiếm của Nghệ Phong cản trở đường lui của hắn, liền rống giận. Đấu khí trong cơ thể bạo phát, trường thương quét ngang, hướng về phía Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong cười nhạt, Long Kiếm không ngừng bạo phát kiếm ảnh, từng đạo năng lượng kinh khủng cùng với kiếm ảnh liên tục công kích về phía Lãnh Bân. Loại lực lượng này, Lãnh Bân không dám coi thường nửa điểm, tuy rằng rất muốn thoát khỏi đợt công kích của Nghệ Phong, thế nhưng không thể nào thoát được.
 
Băng Ngưng đến một bên, nhìn hai người liên tục bộc phát từng đạo năng lượng kinh khủng trên hư không, trong lòng chấn động vô cùng. Đối với nàng mà nói, dư ba của Nghệ Phong và Lãnh Bân giao đấu đã đủ khiến nàng không dám tới gần. Giống vậy, quá trình trận chiến này, cũng khiến nàng vô cùng xúc động. Băng Ngưng mơ hồ cảm giác chính mình có thể đề cao một giai, thế nhưng có cái gì đó không thể đột phá được.
 
Lãnh Bân dưới đạo công kích sắc bén của Nghệ Phong, càng lúc càng cảm giác cật lực. Nhiếp Hồn Thuật và lợi kiếm của Nghệ Phong phối hợp vô cùng xảo diệu. Ưu thế về cấp bậc của hắn, tại giờ khắc này không còn sót lại chút gì.
 
- Chết tiệt!
 
Trong lòng Lãnh Bân giận mắng, hắn chưa bao giờ nghĩ chính mình bị một tiểu bối bức bách tới tình trạng này. Sau khi hắn hít sâu một hơi, đấu khí trong cơ thể bạo phát, một cổ năng lượng hội tụ thành dòng xoáy thật lớn. Tại cổ năng lượng này, Nghệ Phong cảm giác nhiệt độ bốn phía nhanh chóng giảm xuống.
 
Nhiệt độ bốn phía nhanh chóng giảm xuống, từng đạo hoa tuyết xuất hiện trong hư không, điều khiến Nghệ Phong chau mày chính là, những hoa tuyết này mang theo đạo lực lượng vô cùng to lớn. Giống như những dao nhỏ trên hư không, xẹt qua từng đạo quỹ tích quái dị.
 
- Tiểu tử, lão phu tạm thời đóng băng ngươi lại.
 
Lãnh Bân hừ lạnh.
 
Nghệ Phong trông thấy hoa tuyết và dòng xoáy bắt đầu điên cuồng co rút lại, trong mắt mang theo vẻ ngưng trọng. Mà Băng Ngưng đứng một bên sợ hãi hô lớn:
 
- Nghệ Phong, cẩn thận một chút. Đây chính là tuyệt học trấn cung Tây Hải cung. Công pháp Địa giai cao cấp. Uy lực vô cùng lớn.
 
Giọng nói của Băng Ngưng truyền tới bên tai Nghệ Phong, tự nhiên Nghệ Phong cảm giác được sự kinh khủng trong đó. Tại dòng xoáy và hoa tuyết co rút lại, Nghệ Phong không chỉ cảm giác được luồng áp lực khổng lồ, còn cảm nhận được nhiệt độ xung quanh điên cuồng giảm xuống. Loại nhiệt độ này khiến cánh tay Nghệ Phong nổi gai ốc, lạnh lẽo tận linh hồn!
 
- Hợp!
 
Lãnh Bân rống giận, dòng xoáy bốn phía nhanh chóng biến đổi, hóa thành hồng quang bao vây Nghệ Phong. Cỗ áp lực khổng lồ dường như muốn đập nát Nghệ Phong. Nhiệt độ xung quanh giảm xuống, không khí cũng đóng băng, trên hư không xuất hiện khối băng thật lớn. Mà tại trung tâm khối băng này, mơ hồ có thể thấy hình dáng Nghệ Phong.
 
Lãnh Bân thấy Nghệ Phong bị vây tại trung tâm khối băng, khóe miệng nhếch lên cười nhạt. Cho dù ngươi chính là Nhiếp Hồn Sư bát tinh thì đã làm sao? Chẳng phải cũng bị lão phu đóng băng?
 
- Hợp!
 
Lãnh Bân lại quát lớn lần nữa, lực lượng trong cơ thể điên cuồng bạo phát, muốn đông cứng Nghệ Phong.
 
- Tinh Bạo Thương Khung!
 
Ngay khi Nghệ Phong bị khối băng này nhốt lại, đột nhiên âm thanh rống giận từ khối băng phát ra, theo tiếng rống giận, khối nguyên bản cứng hơn sắt thép hàng trăm lần. Cư nhiên bị quyền cước khủng bố đập nát. Cùng lúc đó, thân ảnh Nghệ Phong từ trong khối băng tiêu tán bắn ra ngoài. Hạ xuống từ trên hư không, thân thể nguyên bản đông cứng lạnh run cũng khôi phục trạng thái bình thường.
 
Lãnh Bân trông thấy tuyệt chiêu cư nhiên bị phá vỡ. Sắc mặt đại biến, thân ảnh mạnh mẽ chớp động, né tránh quyền của Nghệ Phong công kích tới hắn. Thân Ảnh chớp động, muốn đào tẩu. Hắn biết, dựa vào thực lực của hắn, tuyệt đối không thể giết chết đối phương.
 
- Ngươi không thể thoát được?
 
Nghệ Phong thấy đối phương muốn trốn chạy, khóe miệng nhếch lên cười nhạt, bay nhanh về phía đối phương.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.