Mị Ảnh

Chương 1448: Gặp lại Hạ Chỉ Mộng




 
Sự tình hai người ước chiến giống như cuồng phong bão táp truyền ra toàn bộ giao lưu hội. Đương đại đệ tử của hai đại tông môn kẻ thù tương chiến, không thể nghi ngờ làm cho tất cả mọi người chờ mong. Lịch đại giao lưu hội, mỗi lần cao trào đều là do hai phái tiên tà tranh đoạt. Ai thắng, người đó chính là đệ nhất nhân.
 
Ba ngày sau, tại trường giác đấu cỡ lớn ở Tiên Cảnh, xung quanh đã vây ba tầng người. Những người này không quan sát tất cả các tỷ thí của đồng môn đại tông môn, mà chờ mong một trận chiến giữa Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên.
 
Mặc dù biết Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên sẽ không sớm lên đài như vậy, thế nhưng mọi người đã tới quyết đấu trường từ rất sớm.
 
Ba ngày này Nghệ Phong cùng Tần Y không đi đâu, chỉ ở hàn xá nghiên cứu Nhiếp Hồn Thuật Địa giai vừa lấy được. Mặc dù chỉ là ba ngày, nhưng công pháp Quỷ Ngâm này Nghệ Phong cũng coi như nhập môn.
 
Thời điểm đi tới trường giác đấu, bốn phía đã có người tấp nập. Thấy Nghệ Phong xuất hiện, những người này nhanh chóng mở ra một con đường. Không gian đang có chút chen chúc bỗng xuất hiện một địa phương trống trải.
 
Đồng thời có một chỗ trống không người nào dám dừng chân, đơn giản là chính là vị trí của Đế Ngạo Thiên đối lập với Nghệ Phong.
 
Mấy người Nghệ Phong ngồi vào chỗ của mình, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt. Những người đang chiến đấu ở trường giác đấu trong lúc nhất thời không một ai chú ý. Tình cảnh bất đắc dĩ này, chỉ có thể khiến hai người trong sân nảy sinh ý nghĩ ác độc, rất nhanh đã phân ra thắng bại bay xuống dưới đài.
 
- Tiểu thư! Đại biểu của Tần gia trang là ta!
 
Tần Trấn nhìn Tần Y nói, hắn tự nhiên không muốn để cho Tần Y lên đài.
 
Tần Y gật nhẹ đầu, nói với Tần Trấn:
 
- Các ngươi đều tham gia đi. Ta không đi.
 
Tần Trấn quét mắt nhìn bốn phía, sau đó vừa cười vừa nói:
 
- Tiểu thư nếu lên sân khấu, có thể sẽ chiếm bài danh đệ nhất. Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên e rằng phải vô vọng rồi.
 
Tần Y lắc đầu nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Đế Ngạo Thiên không đánh bại được ta, nhưng ta cũng không đánh bại được hắn. Hàn độc của ta vừa biến mất, thực lực đang chậm rãi tăng lên. Ta lúc này cũng mới đạt tới Quân Cấp. Muốn muốn đánh bại hắn tuyệt đối không có khả năng.
 
Nghe được Tần Y nói, Nghệ Phong khẽ cười cười nói:
 
- Tốc độ thăng cấp của nàng đã đủ khủng bố rồi, nếu qua một thời gian nữa e rằng sẽ vượt qua chúng ta.
 
Tần Y cười cười không nói gì, đối với nàng chỉ cần lợi dụng hàn đan thì thực lực tự nhiên tăng nhanh. Nhưng lúc này, lại không thể đánh đồng với đám người Nghệ Phong.
 
- Cách đệ quá xa, sợ đệ không quan tâm tới ta nữa.
 
Tần Y đột nhiên cười nói.
 
Tần Trấn, Tần Đường ở bên cạnh nghe những lời này, trong lòng vừa động. Khóe miệng lộ ra một một nụ cười đắng chát. Với khí chất dung nhan của tiểu thư, sẽ chỉ làm người tại trước mặt nàng mất tự tin. Thế nhưng, trước mặt Nghệ Phong tiểu thư lại lo được lo mất như vậy. Điều này khiến đáy lòng đám người Tần Trấn lại muốn đánh cho Nghệ Phong trở thành đầu heo.
 
Nghệ Phong nhìn Tần Y lắc đầu, không nói tiếp nữa. Ánh mắt hắn chuyển đến nhìn võ giả trong sân đang đối chiến.
 
Võ giả từng người một lên đài, từng tràng thắng bại. Tỷ thí bậc này, Nghệ Phong cũng càng thêm hiểu rõ các tông môn. Đặc biệt là các siêu cấp thế lực, Nghệ Phong lại càng thêm chú ý. Thời gian dần trôi qua hắn đã biết không ít siêu cấp thế lực có quan hệ vô cùng tốt với Tiên Cảnh.
 
Đồng dạng Nghệ Phong cũng nhìn thấy rất nhiều siêu cấp thế lực giao hảo với Thánh tông chống lại các siêu cấp thực lực cùng phe với Tiên Cảnh. Hai phe so đấu cực kỳ thảm thiết. Đồng thời, khi hai cỗ thế lực giao phong cũng có rất nhiều thế lực trung lập.
 
Chỉ một giác đấu tràng nho nhỏ, Nghệ Phong nhìn rõ rất nhiều vòng tròn quan hệ với nhau. Đây cơ hồ là một quan hệ nhân mạch, một hình ảnh thu nhỏ của tiểu đại lục. Trong đó ân oán tình cừu xen kẽ giữa các thế lực tầm tạo thành một mạng lưới quan hệ phức tạp.
 
Cho dù là đồng nhất trận doanh cũng có chút ít tranh đấu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Một màn này khiến Nghệ Phong không khỏi lắc đầu, hắn chỉ thăm dò đại khái một chút mà không xâm nhập nghiên cứu sâu hơn.
 
- Thật sự là một đại lục phức tạp!
 
Nghệ Phong thì thầm một tiếng, hiển nhiên đối với quan hệ phức tạp các thế lực của đại lục làm cho đau đầu không thôi.
 
Tần Y nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Đại lục truyền thừa nhiều năm như vậy, nước trong đó khẳng định rất đục và sâu. Có rất nhiều thế lực đối địch với nhau mà không rõ bọn họ tại sao lại căm thù nhau.
 
- ...
 
Nghệ Phong cười cười, thầm nghĩ đúng là như thế. Cũng giống như hắn và Đế Ngạo Thiên không có thù oán gì. Thế nhưng thân phận đã quyết định hai người nhất định phải là địch nhân.
 
Nhìn Tần Trấn vừa trở về bên cạnh, hắn mỉm cười hỏi:
 
- Có phải đánh rất sảng khoái hay không?
 
Tần Trấn cười thản nhiên:
 
- Cũng không có có gì đáng nói. Trừ một số ít mấy người, đồng lứa không có mấy người là đối thủ của ta.
 
Nghe Tần Trấn nói, Nghệ Phong cũng không phủ nhận. Dùng lực lượng Lục giai vừa mới tấn cấp của Tần Trấn, lại thêm một thân Địa Hỏa, tại giác đấu tràng xác thực hiếm có người là đối thủ của hắn.
 
- Tìm mấy người có cùng đẳng cấp với ngươi chiến một hồi đi. Đánh với những người yếu thật không có ý nghĩa.
 
Nghệ Phong nhìn Tần Trấn nói.
 
Tần Trấn nhún nhún vai nói:
 
- Chưa thấy bọn họ đâu, có lẽ còn đang tới.
 
Nghệ Phong nhìn bốn phía người ra vào tấp nập, trong lòng nghĩ muốn tìm ra đối thủ quả thật có chút khó khăn. Cũng không thể đi dò xét khắp nơi bởi có khả năng đối phương không tới. Ví dụ như Thánh Âm Tông.
 
Trong lúc Nghệ Phong cùng Tần Trấn nói chuyện phiếm, một thân đột nhiên ảnh xuất hiện khiến Nghệ Phong hơi sững sờ.
 
Một nữ nhân lặng yên đứng trong sân với bộ ngực đầy đặn, bụng dưới bằng phẳng không một chút mỡ thừa, vòng eo mảnh khảnh, kiều đồn ngạo nghễ ưỡn lên cùng với cặp chân thon dài. Một đường cong hoàn mỹ phù hợp cùng một chỗ, toàn thân tản ra cảm giác mê người. Nghệ Phong có thể cảm giác được sau khi nàng đi vào, khí tức bốn phía đột nhiên nóng bỏng thêm vài phần. Hô hấp của đám nam nhân trong sân dần trở nên nặng nề.
 
- Tại sao nàng lại tới đây?
 
Nghệ Phong thì thầm một tiếng. Nhìn Hạ Chỉ Mộng đã từng là đạo sư của hắn, trong lòng cảm thấy ngoài ý muốn. Đặc biệt là khí tức đối phương bộc lộ ra không thấp hơn Ngũ giai, càng làm cho Nghệ Phong kinh ngạc không thôi.
 
Bất quá nhớ tới thánh vật trong cơ thể Hạ Chỉ Mộng thì không cảm thấy kỳ quái nữa. Nhìn bộ dạng của nàng, hiển nhiên tai hoạ ngầm do thánh vật mang đến đã biến mất toàn bộ.
 
Nghệ Phong đột nhiên nhớ tới một câu Hạ Chỉ Mộng nói năm đó, nàng nói nàng là một con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng. Đối với những lời này trong ký ức của Nghệ Phong hãy còn mới mẻ.
 
- Nữ nhân này thật xinh đẹp.
 
Tần Trấn líu lưỡi, ngoài tiểu thư ra đây là nữ nhân xinh đẹp nhất mà hắn nhìn thấy.
 
Ngay tại thời điêm Tần Trấn cân nhắc có nên đi lên chiến với nàng một hồi hay không thì đã có người nhảy ra vào. Nhìn người kia xuất hiện, Tần Trấn sững sờ, lập tức mắng to:
 
- Thiên Thiên của Thiên Phủ - người này cực kỳ hèn hạ, nhưng thực lực lại không yếu.
 
Nhìn một màn này, Nghệ Phong quay sang nhìn kẻ này, hắn có một đôi con mắt âm lãnh, cho người một loại cảm giác âm tà. Bất quá, khí tức trên người cũng cực kì cường hãn khiến Nghệ Phong phải ghé mắt đánh giá một phen.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.