Mị Ảnh

Chương 603: Họa Thủy lên đài




 
Ba người đứng ở ba phương hướng vây quanh Nghệ Phong, điều này làm cho Nghệ Phong nghẹn khuất không thôi. Mới vừa rồi Nghệ Phong đối kháng hai người Băng Hồn và Cô Tinh, còn có thể mượn Thân pháp Mị Ảnh và Toái Phá du đấu với hai người. Như vậy Nghệ Phong mới có thể miễn cưỡng chống đỡ công kích, thế nhưng hiện tại có Nghị Minh gia nhập, ba Vương Cấp vây công. Cho dù Thân pháp Mị Ảnh của Nghệ Phong nhanh hơn nữa, thì tác dụng cũng có hạn. Đây là ba người muốn hoàn toàn ngăn chặn ưu thế tốc độ của hắn, không để cho hắn cơ hội đầu cơ trục lợi chút nào!
- Kháo...
Nghệ Phong nhịn không được mắng to một tiếng, hắn hiện tại cảm giác ba người phía trước là đại hôi lang, mà hắn là một tiểu bạch thỏ bị nhốt.
- Phong thiếu! Xuất toàn lực đi!
Băng Hồn nhìn Nghệ Phong có chút nghiền ngẫm. Mới vừa rồi tốc độ của Nghệ Phong làm hắn và Cô Tinh rất nghẹn khuất. Hiện tại có Nghị Minh gia nhập. Nghệ Phong không thi triển võ học bản thân, vậy chờ bị đánh đi!
- Mẹ nó!
Nghệ Phong nhìn dáng tươi cười nghiền ngẫm của Băng Hồn, hắn tức giận mắng một tiếng, đều là hỗn đản này châm ngòi thổi gió. Mới rơi vào tràng cảnh bị ba Vương Cấp vây công.
- Không phải là ba Vương Cấp sao, ngươi cho là bản thiếu gia sợ các ngươi sao?
Nghệ Phong nộ quát một tiếng, ý thức chiến đấu lần thứ hai dũng mãnh đi ra, hiển nhiên lấy thực lực của Nghệ Phong, uy áp của ý thức chiến đấu cũng đề thăng vài phần, trong mắt ba người toát ra vẻ kinh khủng. Bọn họ cảm giác đấu khí trong cơ thể bị áp chế lợi hại. Ở dưới uy áp này, bọn họ phát hiện tám phần mười lực lượng cũng thi triển không ra.
- Này… Mẹ nó, kỹ năng gì vậy?
Nghị Minh nhịn không được mắng to một tiếng, kỹ năng mà uy áp có thể làm cho thực lực của Vương Cấp giảm xuống. Hắn chưa từng thấy qua. Đặc biệt trong uy áp này còn có khí tức bá đạo và sợ hãi, làm cho trong xương cốt hắn mọc lên cảm giác không thể chiến thắng.
- Lên!
Cô Tinh đối với ý thức chiến đấu của Nghệ Phong đã có chút lý giải, hắn biết nếu muốn khắc chế sợ hãi trong lòng kia. Chỉ có tấn công là thủ đoạn tốt nhất!
Băng Hồn và Nghị Minh gật đầu, cả ba dùng binh khí phong tỏa Nghệ Phong ở bên trong, xếp thành một vòng tròn chém về phía Nghệ Phong, áp bách to lớn như vậy làm hư không xuy xuy rung động.
Mọi người nhìn bốn người trên đài, cả đám ngừng thở, mở to hai mắt nhìn nhất cử nhất động trên đài. Bọn họ chưa từng có xem qua chiến đấu nhiệt huyết sôi trào như vậy, lúc này nhiệt huyết trong lòng bọn họ cũng bị kích phát, hận không thể cũng đi tới chiến một hồi. Bất quá bọn họ rất rõ ràng, nếu bọn hắn gia nhập trong đó mà nói, sợ là đối mặt một người, cũng có thể bỏ mạng đương trường.
Trong mắt bọn họ trừ bỏ ước ao, còn lại chính là hướng tới và kính nể.
Trong ánh mắt các thiếu nữ, càng chăm chú nhìn bốn người trên đài, đặc biệt thời điểm tiếp xúc đến Nghệ Phong một người chiến ba người. Quang mang trong mắt các nàng càng tỏa sáng.
- Nghệ Phong thật anh tuấn a!
Các thiếu nữ rốt cục nhịn không được thì thào nói nhỏ một tiếng. Thanh âm không lớn, thế nhưng hiện trường rất im ắng. Một câu nói này khiến cho đại thể nữ nhân cộng minh.
Họa Thủy nhìn đám nữ nhân này, nàng không khỏi thầm nói:
- Một đám mê trai! Một sắc lang như vậy cũng thích!
Hạ Chỉ Mộng nghe Họa Thủy nói, cười cười nhìn thoáng qua Khinh Nhu đang nắm chặt tay, chăm chú nhìn lên đài. Quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong trên đài, thầm nghĩ thử chiến qua đi, mặc kệ Nghệ Phong thắng hay bại, cũng nhất định sẽ là đệ nhất nhân của học viện Trạm Lam.
Có thể chỉ có đệ nhất Mỹ Nhân Bảng mới có thể sánh đôi cùng Nghệ Phong.
Binh...
Nghệ Phong liên tục tiếp được ba chiêu của ba người, rốt cục ở chiêu cuối cùng lực không đủ, thân thể hung hăng đập trên mặt đất.
- Kháo...
Nghệ Phong cảm thụ huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn, nhịn không được tức giận mắng một tiếng, bàn tay mạnh mẽ vỗ trên mặt đất, xoay người dựng lên, dẹp loạn huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể, nổi giận mắng Băng Hồn:
- Hỗn đản, bản thiếu đã sớm nói, không được đánh vào mặt!
Băng Hồn như không nghe thấy, trường thương huy động, bạo phát năng lượng thật lớn, hung hăng đâm qua mặt Nghệ Phong.
Nghị Minh và Cô Tinh tựa hồ cũng tìm được nhược điểm của Nghệ Phong, liếc mắt nhìn nhau, hung hăng công tới mặt của Nghệ Phong. Ba người bọn họ đã phát hiện ra, công kích ngực và cổ họng của Nghệ Phong thì Nghệ Phong không thèm để ý, thế nhưng công kích mặt của hắn, hắn sẽ cẩn cẩn dực dực che chở, kẽ hở lộ ra cũng lớn hơn một chút.
Cô Tinh chưa từng có nghĩ đến, công kích một người có thể sắc bén như vậy. Cho dù hắn trải qua chiến đấu vô số, thế nhưng khi xuất kinh nghiệm chiến đấu trước mặt Nghệ Phong. Kia quả thực là gặp sư phụ.
Ba người bọn hắn thực lực tương đương, dưới công kích và phòng ngự sắc bén đó, cư nhiên không làm gì được hắn. Nếu không phải Băng Hồn nắm kẽ hở này của Nghệ Phong, Nghệ Phong chắc chắn sẽ cho bọn họ dễ dàng như vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Làm cho bọn người Cô Tinh phiền muộn chính là, tốc độ của Nghệ Phong quả thực không phải là người, cho dù là ba người vây công, Nghệ Phong chung quy cũng có thể tránh khai công kích cực mạnh của bọn họ. Dưới tác dụng uy áp của Nghệ Phong, lực lượng của Nghệ Phong lúc này là tương đương với ba người, ưu thế Vương Cấp của bọn họ cư nhiên không có tác dụng chút nào.
Nghệ Phong nhìn ba hỗn đản này lại đánh vào mặt hắn, hắn cũng triệt để nổi giận. Nếu như mặt bị đánh bầm dập, sau này lấy cái gì đi gặp người? Còn tiền vốn đâu mà tiếp khách nữa chứ?
- Kháo... Các ngươi thật đúng là khi dễ bản thiếu gia? Thuấn di...
Nghệ Phong nộ quát một tiếng, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ, sau một khắc xuất hiện ở phía sau Băng Hồn, không chút nghĩ ngợi đâm tới phía sau lưng Băng Hồn, Tiêm Hổ Kiếm vung tới, xuất hiện từng đạo khe hở không gian.
Trong mắt Băng Hồn hiện lên một tia kinh hãi, nhanh chóng nghiêng người, đưa trường thương qua chống đỡ.
Đinh...
Tiếng binh khí va chạm vang lên chói tai, đồng thời Băng Hồn cũng bay ngược đi ra ngoài, hung hăng đập trên mặt đất. Băng Hồn trong bất ngờ đưa thương ra sau chống đỡ, đâu thể nào là đối thủ của một kích toàn lực của Nghệ Phong!
Nghệ Phong đang chuẩn bị thừa thắng xông lên, lại phát hiện hai thanh binh khí một tả một hữu đâm về phía hắn, Nghệ Phong nhanh chóng vận đấu khí, lùi lại phía sau mấy bước, đưa kiếm đón đỡ hai thanh binh khí qua tới.
Đinh...
Ba thanh binh khí giao tiếp cùng một chỗ, toàn bộ hư không bắt đầu vỡ vụn. Nghệ Phong khó chịu hừ một tiếng, bay ngược về phía sau mấy bước, huyết khí cuồn cuộn dâng trào, khóe miệng tuôn ra một ngụm máu.
Thực lực của Nghệ Phong, còn không có thể tiếp được hai Vương Cấp liên thủ công kích.
- Lên, không nên cho hắn có thời gian vận khí!
Nghị Minh hô to, ba Vương Cấp cùng Nghệ Phong dây dưa lâu như vậy, hắn cảm giác vô cùng nghẹn khuất. Hiện tại đã muốn liều thắng Nghệ Phong.
- Thuấn di!
Nghệ Phong hừ một tiếng, thân ảnh lần thứ hai biến mất, một kiếm đâm tới phía sau lưng Nghị Minh. Nghị Minh dùng cường kiếm chống lại, hai lực lượng mạnh va chạm với nhau, cả hai đều tự lui về phía sau mấy bước.
Đồng thời trường thương của Băng Hồn lần thứ hai công qua đây.
Binh...
Ngay thời điểm trường thương của Băng Hồn sắp tiếp xúc Nghệ Phong, một cổ năng lượng phá không xuất hiện, oanh ở trên trường thương của Băng Hồn. Làm cho trường thương của Băng Hồn bị đánh bật qua một bên, làm cho mọi người nhìn mạc danh kỳ diệu. Không rõ trường thương của Băng Hồn bị Nghệ Phong đánh bay như thế nào!
Băng Hồn thấy trường thương mình bị đánh bật ra, hắn không có vẻ thất vọng chút nào, ngược lại rất vui vẻ, nhãn thần nhìn Nghệ Phong rất lửa nóng, ngươi rốt cục bị buộc thi triển Nhiếp Hồn Thuật rồi sao!
- Nhiếp Hồn Thuật?
Hạ Chỉ Mộng biết một ít bí mật của Nghệ Phong, trong mắt nàng cũng lộ ra vẻ hưng phấn. Hạ Chỉ Mộng nghĩ hẳn là Nghệ Phong đánh ra Nhiếp Hồn Thuật.
- Họa Thủy! Ngươi cũng đi tới, vây công Nghệ Phong!
Họa Thủy nghe Hạ Chỉ Mộng nói, hơi ngẩn người, nhìn trên đài cực kỳ nguy hiểm, Nghệ Phong đã bị vây hạ phong, không rõ Hạ Chỉ Mộng là muốn làm gì?
- Lẽ nào Hạ đạo sư đối với việc Nghệ Phong trốn học có ý bất mãn?
Hạ Chỉ Mộng thấy Họa Thủy chần chờ, nàng nhìn Họa Thủy nói:
- Ngươi ra sức đánh gia hỏa kia đi, ta cảm giác hắn còn chưa dùng hết toàn lực.
Họa Thủy nghe Hạ Chỉ Mộng nói, hơi dại ra một chút. Nàng mạnh mẽ gật đầu một cái, người nhẹ nhàng bay lên đài cao!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.