Mị Ảnh

Chương 721: Sự thần kỳ của Lăng Thần Quyết




 
Trong đan điền, quả cầu năng lượng Phệ Châu vốn trong suốt càng sáng bóng, Phệ Châu ở trung tâm cầu năng lượng tản ra hào quang màu lam, khiến toàn bộ cầu năng lượng trong suốt đều ánh màu lam. Quả cầu năng lượng cũng không hề lớn hơn, nhưng Nghệ Phong có thể cảm giác được lực lượng dâng trào ở trong đó. Nếu nói trước kia quả cầu năng lượng là mật độ cồn, vậy hiện tại năng lượng cầu chính là mật độ thủy ngân, không thể giải thích.
Nghệ Phong chậm rãi vận chuyển chút đấu khí trong cơ thể. Đấu khí dâng trào trong kinh mạch. Trong khoảng thời gian ngắn, Nghệ Phong chỉ vừa phản ứng, đấu khí khổng lồ đã đánh thẳng vào kinh mạch khiến Nghệ Phong đau đớn không thôi.
Tuy nhiên cảm nhận được đấu khí này lao nhanh. Nghệ Phong cũng như điên. Hắn thật sự không ngờ được dung hợp Phệ Châu lại dễ dàng tấn cấp như vậy. Nghệ Phong mở to mắt, đấu khí thoáng vận chuyển tới phía trên bàn tay, hung hăng vỗ một chưởng về phía không gian. Dưới lực lượng này, không gian lại có khe hở chợt lóe lên.
- Vương Cấp! Tới rồi!
Nghệ Phong thì thào tự nó. Nhìn khe hở trong không gian vừa xuất hiện liền biến mất, trong lòng hắn cũng dâng lên cảm giác tự hào. Tuy rằng năng lượng không có cố ý kích động Phệ Châu, nhưng nhấc tay trong đã có khí tức của Phệ Châu. Chỉ có điều với một chưởng vô cùng đơn giản như vậy, cũng đã có một đòn sức mạnh toàn lực của Vương Cấp.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, tâm thần lại ổn định đến trong đan điền, nhìn viên Phệ Châu im lặng kia bị lực lượng đấu khí bao vây, khóe miệng Nghệ Phong cũng cong lên. Lúc này trong đan điền của hắn có ba lực lượng đặc biệt. Một là đấu khí ngũ hành đồng tu, một là lực Tà Đế, một là năng lượng Phệ Châu. Ba năng lượng này không chỉ cao hơn so với đấu khí bình thường một bậc. Dựa vào ba năng lượng này, ở trong cùng giai Nghệ Phong tuyệt đối là vô địch.
Tâm thần Nghệ Phong dung nhập khí hải, Nghệ Phong ngạc nhiên phát hiện nguyên hồn lại nhuộm một tầng màu lam. Nghệ Phong không cần suy nghĩ cũng biết là năng lượng Phệ Châu. Nghệ Phong cảm thụ hồn lực trong thức hải dày hơn một chút. Nghệ Phong ngạc nhiên phát hiện hồn lực cũng bay lên hai trình độ. Đạt tới Vương Cấp tam giai!
Nghệ Phong cao hứng, đồng thời cũng không nhịn được vận chuyển nguyên hồn một chút. Nếu đấu khí, hồn lực đều nâng cao, không có lý nào cấp bậc của Nhiếp Hồn Sư không lên chức. Trong lòng Nghệ Phong không nhịn được có chút run rẩy. Nếu có thể đột phá bình cảnh đạt tới Nhiếp Hồn Sư lục tinh. Vậy khả năng chiến đấu của hắn sẽ khủng khiếp đến mức nào?
Nghệ Phong cố gắng ổn định tâm tình, dò xét nguyên hồn một chút. Điều khiến Nghệ Phong bất đắc dĩ cười khổ chính là, tuy rằng Nhiếp Hồn Thuật quả thật có nâng cao. Tuy nhiên lại vướng ở trình độ ngũ tinh đỉnh phong, không đột phá bình cảnh đạt tới lục tinh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tuy rằng Nghệ Phong có chút thất vọng, nhưng lập tức liền điều chỉnh tâm tình. Chung quy làm người không thể quá tham lam. Sau khi dung hợp Phệ Châu, còn có thể khiến thực lực đạt tới Vương Cấp. Điều này đã là vận số lớn lao.
Về phần đột phá bình cảnh đạt tới lục tinh, cuối cùng sẽ có một ngày đạt tới. Nhiếp Hồn Sư lục tinh, mặc kệ là đi tới đâu, đều đủ để mọi người liếc mắt. So với Vương Cấp, địa vị của Nhiếp Hồn Sư lục tinh không chỉ cao hơn một bậc.
Nghệ Phong vận chuyển lực lượng Lăng Thần Quyết quen thuộc đã tăng vọt này. Điều khiến Nghệ Phong vô cùng ngạc nhiên chính là, Nghệ Phong lại mơ hồ cảm giác đấu khí trong cơ thể hắn có xu thế phân hoá.
Nghệ Phong biết Lăng Thần Quyết của hắn là ngũ hành đồng tu, nhưng ngũ hành hợp cùng một chỗ bất kể thế nào Nghệ Phong không thể phân hóa thành ngũ hành ra. Nhưng hiện tại lại mơ hồ có xu thế phân hoá. Mặc dù Nghệ Phong không thể làm chúng chuyển hóa thành một loại thuộc tính, hoặc là vài loại thuộc tính trong đó, nhưng Nghệ Phong có cảm giác, chỉ cần hắn tìm được biện pháp, hắn có thể phân hoá ra năm loại thuộc tính.
Nghệ Phong nghĩ vậy không nhịn được cảm thấy kích động. Chỉ sau khi đạt tới Vương Cấp ngũ giai, thuộc tính năng lượng đối lập thuộc tính mới có thể chậm rãi hiện ra. Ví dụ như cường giả thuộc tính mộc, cũng rất có hại khi đối kháng với cường giả thuộc tính hỏa.
Nhưng ở phía trước ngũ giai, thuộc tính năng lượng không khác nhau quá lớn. Cũng không thể dựa vào năng lượng có thuộc tính đặc biệt để đối địch. Nhưng Nghệ Phong vừa mới đi vào Vương Cấp, cũng đã có xu thế mượn năng lượng thuộc tính đặc biệt của ngũ hành. Bởi vậy hắn sao có thể không mừng rỡ như điên.
Sau khi khi đạt tới Vương Cấp ngũ giai, có thể chậm rãi tu luyện phát huy năng lượng thuộc tính. Ví dụ như tu luyện tính kim, kim sắc bén như vậy, cứng rắn của kim cũng sẽ hiện ra trong chiến đấu. Đây là hiệu quả của tính kim mà võ giả phía trước ngũ giai không thể biểu hiện. Cho nên ngũ giai đối với Vương Cấp mà nói, cũng một đường ranh giới.
Nhưng lúc này Nghệ Phong đã có loại xu thế thay đổi này, Nghệ Phong kìm lòng không được thầm ca ngợi Lăng Thần Quyết. Thật không hổ danh là kết tinh của vô số các tiền bối của Tà Tông.
Hiện tại dường như Nghệ Phong đã hiểu được một chút, vì sao Triệu lão ở thánh địa gọi hắn nghiên cứu tập luyện ngũ hành. Sợ là hắn đã sớm suy đoán đến khả năng này. Nghệ Phong không khỏi tò mò về thân phận của Triệu lão. Không ngờ ngay cả công hiệu của Lăng Thần Quyết, hắn cũng rõ ràng như vậy. Rốt cuộc hắn và Tà Tông có qua hệ sâu xa gì?
Nghệ Phong lắc đầu, loại bỏ suy đoán trong đầu ra ngoài. Quan tâm tới việc hắn có quan hệ sâu xa làm gì. Lão đầu tử không nói cho hắn biết, hắn vĩnh viễn không muốn biết.
Nghệ Phong nhớ tới hắn là Thiếu tông chủ Tà Tông, nhưng lại hoàn toàn không biết gì đối với Tà Tông. Hắn không nhịn được phỉ báng lão đầu tử. Sợ là người làm Thiếu tông chủ bị uất ức nhất chính là hắn. Bỗng nhiên Nghệ Phong cảm thấy hâm mộ Thiên Nghịch không gì sánh được. Thiên Nghịch đã bắt đầu từng bước tiếp nhận Sát Lâu.
Hắn cũng là Thiếu tông chủ, vì sao đãi ngộ lại chênh lệch lớn như vậy chứ?
Nghệ Phong lại ân cần thăm hỏi lão đầu tử trăm ngàn lần. Lúc này hắn mới dừng vận chuyển Lăng Thần Quyết. Ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị đứng dậy, Nghệ Phong lại thừ người ra. Con mắt cũng không nhịn được trừng lớn. Nghệ Phong điều tra khống chế hồn lực trong cơ thể, rốt cục tiếp nhận thực tế khi điều tra hồn lực của hắn.
Nghệ Phong sững sờ nhìn Lăng Thần Quyết tự vận chuyển trong cơ thể, Nghệ Phong dùng sức véo vào người một cái. hắn không sợ hãi kinh ngạc vì Lăng Thần Quyết tự vận chuyển. Dù sao nó đã bắt đầu từ sớm. Nếu chút công hiệu ấy cũng không có, vậy lão đầu tử kia cũng không dám ở trước mặt hắn khoe khoang Lăng Thần Quyết ngạo mạn tới mức nào.
Mà điều khiến Nghệ Phong chân chính mừng rỡ như điên chính là, tốc độ tự vận chuyển của Lăng Thần Quyết lại không thua tốc độ vận chuyển khi hắn ngồi xuống tu luyện. Nói cách khác, cho dù Nghệ Phong không cần tu luyện Lăng Thần Quyết, Lăng Thần Quyết lại không có lúc nào không tu luyện. Hơn nữa tốc độ cố ý và tự tu luyện ngang nhau.
Đây là khái niệm gì? Đó là nói, Nghệ Phong có thể ngủ mỗi ngày, nhưng tốc độ tu luyện vẫn không kém gì người tu luyện suốt hai mươi bốn giờ một khắc cũng không ngừng. Nghệ Phong mỗi thời mỗi khắc đều ở tu luyện.
Mỗi thời mỗi khắc đều tu luyện với tình trạng hoàn mỹ nhất? Vậy tốc độ tu luyện này sẽ được nâng cao tới mức nào?
Nghệ Phong không thể tưởng tượng, hắn chỉ biết là mỗi ngày trước kia hắn cũng chỉ bỏ ra ba, bốn giờ tu luyện, nhưng tốc độ nâng cao thực lực đã khiến người ta kinh ngạc!
Hiện tại Nghệ Phong đã hiểu được vì sao lão đầu tử nói: đừng lấy Thiên Giai công pháp mà so sánh với Lăng Thần Quyết. Hiệu quả biến thái như vậy, quả thật đủ để ngạo nghễ bốn phương.
Nghệ Phong dần dần phát hiện, Lăng Thần Quyết ở dưới Vương Cấp không có điểm nào quá kỳ lạ. Sau khi thực lực tới Vương Cấp, lại có một sự biến hóa về chất. Nghệ Phong thậm chí còn tưởng tượng, sau khi đạt tới Tôn Cấp có phải lại có biến hóa về chất hay không? Vậy tới Quân thì sao?
Nghệ Phong mới suy nghĩ tới đó đã cảm giác tâm huyết dâng trào. Công pháp do tiền bối Tà Tông ngưng tụ tâm huyết mấy ngàn năm hợp thành, quả thực rất biến thái.
Nghệ Phong đưa thần niệm rời khỏi trong cơ thể, lúc này mới xoay người đứng lên, nhìn trên người đầy vết máu, hắn cười khổ một tiếng. Phệ Châu này thật đúng là nguy hiểm. Nhìn năng lượng nhỏ vẫn tiến vào trong cơ thể hắn, Nghệ Phong khẽ lật tay. Hắn cũng muốn thử xem Phệ Châu này sẽ khủng khiếp tới mức nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.