Miên Hoa Chủng Thực Viên

Chương 9: Máu của ta uống ngon chứ?




Editor: Phong Nguyệt
Beta: Dưa_chan
Trước mắt ta tối sầm, ngay… ngay lúc ngã xuống nhất định là hét to một tiếng —– đau nhức. Ta nhìn tới gương mặt của Macquarie dưới ánh nén lung linh. Hắn giơ chủy thủ huơ qua lại trên ngọn nến ———-
“Ngươi… muốn làm gì?…” Tiếng nói chuyện của ta sao lại như thế này? Cảnh tượng trước mắt cũng là một tầng sương mù… Hành động của hắn, muốn làm gì a? Ta thế nào không rõ a?…
Hắn kéo lên chân của ta, hai bên trái phải có người hầu giơ lên ngọn nến rọi sáng: tảng thịt sưng lên. Dường như vẫn đang tiếp tục biến vàng, biến nâu, dần dần tím đậm bao phủ, chiếm cứ thân thể —– miệng bị nhét tới vải bố —– “Cắn!” Cùng lúc với mệnh lệnh của Macquarie, chủy thủ kia cắt vào da thịt ———
Ngoài dự tính, đau đớn kia lại không quá mức tưởng tượng, hay là nọc độc đã lan ra hết toàn bộ cơ thể?
Hắn cắt xuống chỗ bị sưng phù, tựa như tảng thịt hư thối trên mặt thảm là thịt heo —– Sau đó môi hắn lập tức kề sát vào nơi đó, động tác mút vào khiến ta cho là hắn lại đang hút máu ta…
Hút một ngụm, hắn lại hướng trên mặt đất phun một ngụm…
Cảm giác đau đớn dần dần trở lại thân thể —— từng điểm từng điểm một. Bởi vì hắn mỗi lần mút vào, là của ta xương ta thịt ta máu… Từng chút một, bị hắn hút lấy, cắn lấy, toàn thân ta run rẩy, cảm giác đau đớn quay lại trong thân thể.
“A…” Hắn vẫn mút vào khiến ta phải phát ra rên rỉ.
Mà trên mặt đất máu phun ra đã hoàn toàn đỏ tươi.
“Không có việc gì, Jack.” Trên trán hắn toàn là mồ hôi… mái tóc mất trật tự cùng gương mặt … còn có trên máu ta trên môi…
Ta vô pháp khống chế thân thể run rẩy…
Bị hắn ôm vào trong ngực, vuốt lấy mặt, nhưng ta vẫn liên tục, không thể điều khiển mà run run —— hay là đã quá muộn… Nọc độc tiến vào máu đại khái hơn mười phút là tử vong… Ta cũng đã gặp qua rắn độc, cũng bắt qua, nhưng ta thật sự là chưa thấy qua mỹ nữ xà như vậy ——- ha hả, ân, một cái rắn độc có con mắt lam sắc hung ác, lắc lắc đuôi, lao thẳng tới!
“Không được ngủ! Jack!” Hắn dùng lực hung hăng tát vào mặt ta…
——– Không nên đánh nữa!!! Đau quá a!
Ta huơ huơ tay, tựa cản con ruồi nghĩ muốn bắt lấy tay hắn ——- môi hắn hảo hồng… Sắc mặt hảo trắng… Ngươi là quỷ hút máu hút của ta sinh mệnh…
Hắn bắt được tay của ta, lại một nữa ôm chặt cổ ta, để sắt vào mặt hắn———–
Nhìn hắn, vì sao ánh mắt của ngươi ta nhìn không thấy?…
Không biết vì sao thân thể ngươi nóng như thế?… Chảy đầy mổ hôi, thân thể nóng như lửa… Ôm ta chặt như vậy…
——-Ánh mắt ngươi có hay không nhấp nháy?
Mở to miệng muốn nói cái gì, trong cổ họng lại khô lại đau:
“Máu của ta… uống ngon không?…”
Mạc danh kỳ diệu đến ta cũng không biết sao lại muốn nói như vậy, nói xong câu này sau ta liền hôn mê đi.
Ngủ mơ ta mộng cái gì cũng không rõ, trời vẫn rất tối, toàn bộ đều bị bóng tối bao phủ lấy, lấp kín tới một chút điểm ánh sáng cũng không có.
Ta chán ghét nóng.
Tuy là không biết chính xác ở chỗ nào, chỉ là thấy một cỗ nhiệt nóng cháy đáng ghét thẳng tắp nướng trụi thân thể… Không thể cử động, không thể nói, đầu lưỡi trong miệng cũng bị sưng. Rất khát, khát….
“Hé miệng, Jack…”
Đó là đồng dạng môi một người phủ lên môi ta —— tuy rằng chết lặng, nhưng ta cảm thấy đôi môi kia mềm mại, ướt át, tràn ngập nước ta khát vọng… Nước rất nhanh theo đầu lưỡi kia chảy vào khoang miệng…
Nhưng nước lại ít hơn ta tưởng….
Ta một người lại rơi vào vực sâu đen hút… Lần này ta ở trong vực sâu trôi nổi… Tìm không được nơi đặt chân, cũng nhìn không một người…
——- Khi ta mở mắt ra, trong phòng tràn ngập sắc tím nơi những đám mây…
Một luồng gió mát tràn qua… từ hướng gió thổi tới nhìn đi, bóng đêm dần hạ xuống nơi cửa sổ vẫn mở rộng —– Trên bầu trời đen như nhung, có vô số ngôi sao phát sáng lấp lánh tựa kim cương trong trí tưởng tượng của ta…
Nghĩ muốn bò xuống giường, nhưng thân thể sao lại suy yếu đến thế?
Ta lăn thẳng xuống giường, lại vô pháp đứng lên —— kéo lê một chân, nửa bò nửa lết tới trước khung cửa sổ cách hai bước.
Ngoài cửa sổ trần đầy không khí cây cỏ đang lay động, lá cây cọ xát vào nhau tạo ra tiếng xào xạc…
Nơi bông điền xa xa ánh lên ánh sáng của vô số con đom đóm… nơi bóng cây lóe lên từng điểm từng điểm tia sáng kim sắc…
Trên giường màn che ánh vàng mới đổi tại trong gió đêm trôi nổi thật dài…
“Sao lại đứng dậy?”
Ngọn nến bên giường phủ sa mỏng tỏa ra ánh sáng nhu hòa, những nơi khác trong phòng lại vẫn là u ám, bóng mờ nhàn nhạt bao phủ trên bốn vách tường…. Gió càng lúc càng lớn…
Macquarie nằm một bên giường sàn sạt rời khỏi, nhẹ nhàng nắm lấy vai ta, vòng tay quanh thắt lưng —- Lúc nào cũng như thế, hắn luôn rất nhẹ nhàng đem ta toàn bộ ôm lấy mà bắt đi?!
Ta cũng không nhẹ a!
Tơ lụa trên giường dưới thân mềm mại khiến ta cả người như chìm vào —- hắn tách hai chân ta ra. thân thể phủ lên…
Một đôi môi chạm khẽ lên trán———
“Được rồi, đã hạ sốt.”
Hắn vừa lòng hướng trên mặt ta dùng tóc cọ cọ, tựa hồ cười một chút. Lại nghiêng đầu, chuẩn xác giam giữ môi của ta —– đầu lưỡi tiến vào… nhấm nháp, ở trong khoang miệng lục lọi, răng, lưỡi vấn vít…
Tiếp đó là bờ ngực ướt mồ hôi của ta…
Hấp duyện, trấn an nụ hoa héo rút…
——Khi tay hắn lần tìm đến hạ thân ta lại càng hoảng sợ!
Hắn nắm lấy, tay rất nóng, sờ sờ lông mao một chút rồi trực tiếp bắt lấy tinh khí ta —— chạm đến không một tia ôn nhu. Lòng bàn tay mềm mại hữu lực đem vật vẫn còn nhuyễn trong tay hung hăng bóp chặt——–
“Ngô —– nhẹ chút…” Mạch máu cơ hồ bị niết muốn nổ tung, ta kìm không được rên ra tiếng…
Lớp da trên nhục hành trượt xuống, đỉnh linh khẩu bị ngón cái thô bạo chà xát, thậm chí vói vào trong ——- Ta rên rỉ, giãy giụa. Dù rất đau nhưng chân lại tự động tách ra, tựa hồ đang mời gọi ——- đầu gối hắn co lên đè lấy đùi trái, tay phải thành thạo nắm trụ ta…
Rất nhanh nơi đó rỉ ra máu…
Né khỏi cánh tay cự tuyệt của ta, hắn nắm lấy âm nang phía dưới ——– dùng sức xoa bóp một cách thô bạo mà giày vò nó…
Dần dần ta chống đỡ không nổi chân của chính mình —— giường hắn lúc này phát huy tác dụng. Ta hiểu rõ, cũng đã nếm qua —– hai sợi dây bằng vải mềm từ đỉnh giường thả xuống, vừa vặn trói chặt mắt cá chân hay đầu gối một người ——- bắt ép hai đầu gối tách ra. Còn hắn không như trước đốt thêm càng nhiều đèn, cũng không mặc đồ ngủ, chỉ đơn giản đem tóc buộc lên làm cho hắn có cảm giác bình thường chút…
——– Thân thể xích lõa dưới ánh đèn mờ ảo phảng phất phủ thêm một tầng dầu trơn bóng …
Ta hạ đường nhìn, không biết do thân thể hắn hay ánh mắt hắn khiến ta run rẩy hưng phấn… Nhục hành bành trướng ngay trong tay hắn…
Hắn chưa từng chạm ta như vậy ——- đơn độc, không có nô lệ nào khác, thậm chí thưởng thức bộ phận kia…
Nhưng vị đạo tình ái so với trước đây bất luận là cái gì cũng ngày một đậm hơn!
“Ba!”
Tay hắn phát vào đùi trong của ta —— rồi cứ thế duy trì liên tục, hung hăng đánh … cái sau so với cái trước càng nặng…
——— Gốc rễ nơi đùi, đùi, có tiết tấu, tùy chỗ nặng chỗ nhẹ, đánh lên…
Càng ngày càng đau —— nhưng hắn không có ý dừng lại, nơi đùi trong đã bỏng rát khó nhịn, ta cũng dần dần không nhẫn nhịn nổi dục vọng muốn rên rỉ —— khi a a la lên, hắn dường như càng ra tay nặng thêm…
Ở lúc bị người chà đạp, hạ thân ta nhưng lại vì tính dục mà thình thịch nhảy lên, nhục hành cương cứng tới mức run run chảy ra niêm dịch…
Hắn ngừng tay.
Thỏa mãn ngắm nhìn vùng da bị đỏ lên ——- nơi đó vừa đau vừa tê dại. Nhưng khi ta thở hổn hển, cơ hồ cảm giác thấy hậu huyệt tham lam hé ra hợp lại!
“Ngươi rất đáng yêu, Jack… Ánh mắt ta tuyệt đối không sai —— tự tin của ngươi cùng độ nhẫn nại với thống khổ… Có lẽ ngươi thích đau đớn như vậy? Vì sao không cầu ta lập tức cho ngươi ngọc hành của ta a? Ngươi còn không mau lấy lòng chủ nhân, Jack của ta. Hiện tại bắt đầu đi, dùng miệng ngươi khẩn cầu ta.”
Thanh âm hắn cũng không nghiêm khắc, cũng không tái cưỡng bức đe dọa ta.
Nhưng thanh âm hắn đã thấm sâu vào xương tủy, phản kháng nơi ta, ngày từ lần đầu tiên bị tàn nhẫn quất đánh đã bị chèn ép xuống…
Cũng có lẽ… những thứ này bất quá chỉ là mượn cớ thôi.
Ta cùng hắn đều là biến thái…. Thích bị đối đãi như vậy… Chỉ có như thế thân thể ta mới có được vui sướng?!
Chân bị buộc cao hơn, toàn bộ hạ thân ta cứ vậy trưng ra cho hắn xem.
Nuốt vào miệng ngọc hành vẫn chưa hoàn toàn cương, nhưng đã đem miệng ta tắc nghẽn ———- Hắn hướng dẫn ta làm sao để lấy lòng nam nhân ——- liếm láp, đảo quanh, nuốt vào… Vị đạo hắn càng ngày càng đậm, khối thịt hàm trong miệng ta càng có xu thế bành trướng, sau đó cứng tới ta phải dùng lưỡi nhất nhất liếm qua ——– tinh dịch chảy ra bôi lên hàm răng, quy đầu rung động cứng rắn ở ngay yết hầu ——- có ý muốn nôn ra, nhưng hắn dùng một giọt sáp nến nóng bỏng khiến ta phải thuận theo đem quy đầu hắn nuốt vào thực quản…
Cảm giác yết hầu bị xuyên thủng…
Cảm giác ngọn nến từng giọt phủ trên da —– tích tụ trên nhục hành sung huyết… Bất, không chỉ có đau đớn. Một cỗ nhiệt lượng so với nhục hành muốn sôi trào của ta còn muốn nhiệt hơn! Vì thế, trong nháy mắt ta hầu như hít thở không thông mà yết hầu càng thêm siết chặt ——– cố gắng nuốt lấy không khí, siết chặt, đem ngọc hành hắn nuốt xuống…
Ngón tay hắn luồn vào hậu huyệt khép mở của ta.
Hai ngón cùng một lúc, thô bạo xen vào ——- cùng ngọn nến thiêu đốt phủ lấp, nhượng tay hắn dễ dàng trượt vào —— khiến toàn bộ cơ thể đều co chặt, ngón tay gãi gãi đảo loạn trên niêm màng, còn có bàn tay chuyển động ở nhục hành…
“Ngô ân!…” Vô pháp lên tiếng, ta chỉ có thể liều mạng thở hổn hển, cố hớp lấy không khí!
Ngọc hành hắn ở trong miệng, bị ta nuốt, day cắn, siết chặt——–
Hắn rốt cục bắt lấy nhục hành ta ——– đột ngột kéo, bàn tay thô bạo đè ép quy đầu mãnh liệt chà xát, xoa lên quy đầu mẫn cảm, mà ngọc hành hắn trong miệng cũng giật giật … Một tiếng sấm vang, cao trào mãnh liệt song song kéo tới!
Một cỗ tinh dịch mang theo nồng đậm mùi của hắn…
Quy đầu đâm thằng yết hầu đem toàn bộ tinh dịch phun vào sâu trong cổ họng ———– từng đợt từng đợt phun trào, nương theo lúc ta cao trào mà giãy giụa thở dốc, nuốt xuống, ho sặc, sau đó hắn mới ly khai khỏi miệng ta.
Mặt hắn không chút dao động…
Con mắt lóe sáng, ngọn nến chỉ còn lại một khúc cũng dập tắt.
Nhưng bóng đêm dần biến mất… Sắc trời bắt đầu sáng lên xuất hiện trước cửa sổ…
Ta nhìn thấy trong mắt hắn, điên cuồng, khoái trá, tràn ngập thỏa mãn ———- hắn lại gần ta, lau đi trọc dịch tràn ra bên khóe miệng…
“Tinh dịch của ta, uống ngon không?”
Hớ hớ, Macquarie, ta thik cưng rồi đấy =))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.